Chương 29: Tao huyệt kẹp chặt quả vải một quả cũng không được rớt ra!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Alicia

Beta: Mol

Khi mà tắm rửa cho Lục Lạc sạch sẽ xong thì cũng đã qua nửa tiếng, sau khi bọc khăn tắm, người đàn ông ôm Lục Lạc bước nhanh ra ngoài.


Hai người ngồi trên sô pha trong phòng, Úy Trì Hoạch gọi một cuộc điện thoại nội bộ.


"Lâm Quyền, chuẩn bị một bộ quần áo nữ kín đáo rồi đưa đến phòng tôi."


Úy Trì Hoạch ra mệnh lệnh, còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "kín đáo".


Ôm cô gái nhỏ sát vào lòng ngực, Úy Trì Hoạch nhìn chằm chằm vào những quả vải tươi mọng được người hầu chuẩn bị lúc sáng để trên bàn, đột nhiên như nghĩ tới cái gì, có một luồng nhiệt trong cơ thể theo mạch máu toàn thân khuếch tán mở rộng khắp người, xông thẳng lên ót.


Người đàn ông nhàn nhã cầm lấy quả vải, cẩn thận lột vỏ đưa tới bên môi Lục Lạc, Lục Lạc ngây thơ nghĩ rằng cho mình ăn, mở ra cái miệng nhỏ.


Cả một ngày không ăn uống gì sất, rất khát nước a, tên đội nồi Úy Trì Hoạch này cũng rất tri kỉ ~


Làm xong còn biết cho mình ăn ~ hơn nữa lại là người giàu có sống tốt, thật sự không tồi chút nào.


Lục Lạc thầm nghĩ.


Mới vừa khen xong, kết quả cái tên đàn ông đáng giận đã dùng bàn tay to thô lỗ kéo khăn tắm trên người cô xuống, thu hết vào tầm mắt phong cảnh mỹ lệ trên toàn thân cô gái.


"Anh muốn làm gì?"


Lục Lạc kêu to không tốt, giãy giụa ra tiếng! cái tên biến thái này không phải muốn??? Cái kia chứ!!


Người đàn ông bị Lục Lạc trừng nhìn thoáng qua cô, dùng sức mở hai chân Lục Lạc ra thành hình chữ M, giống tư thế cho một đứa trẻ xi tiểu rồi ép cô ngồi trên đùi chính mình.


Đôi tay thuần thục mở ra môi âm hộ sưng đỏ không chịu nổi của Lục Lạc, cưỡng bách muốn đẩy quả vải vào nơi đỏ tươi ướt át đó, dùng một chút lực đẩy mạnh vào chỗ sâu bên trong tao huyệt chật hẹp của Lục Lạc. Tống Lục Lạc ăn đau theo bản năng kẹp chặt thịt huyệt, xô đẩy kêu gào muốn cự tuyệt thịt quả đang vào trong, thịt quả bị kẹp thật chặt, trì trệ không đi tiếp, rốt cuộc cũng không vào trong được.


"Thả lỏng, kẹp chặt như vậy quả vải không thể vào trong được... Thả lỏng nào!"


Bàn tay to của người đàn ông đánh mông lớn của Lục Lạc bạch bạch rung động.


"Không cần!! Tên biến thái!!"


Người đàn ông mắt điếc tai ngơ, bàn tay lột quả vải mọng nước, đặt tại cửa tao huyệt ngăn dâm thủy đang róc rách chảy ra, dùng sức đẩy mạnh vào chỗ sâu nhất trong tao huyệt Lục Lạc. Mông bị đánh, tao huyệt thả lỏng đón nhận thịt quả vào trong, sau đó giống như đáp lại ăn cả quả vào, càng cắn càng chặt! Càng lún càng sâu!


Mặt Úy Trì Hoạch không biểu tình mà lột từng quả, sau đó lại dùng lực đẩy mạnh vào bên trong tao huyệt, trán chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, thật là một gánh nặng ngọt ngào a.


Đến thời điểm cho quả thứ năm vào thì rốt cuộc tắc không thể đi tiếp.


Tao huyệt ăn vải đến tràn đầy, trướng trướng cắn chặt.


Chất lỏng từ đùi chảy xuống dưới.


"A... Trướng quá... Anh!! Khốn nạn!!"


Lục Lạc làm loạn trong lòng ngực Úy Trì Hoạch xoay xoay thân thể mềm mại, thống khổ khó nhịn.


"Tôi có ý tưởng này rất hay... Giúp em mút từng quả trong tao huyệt ra ngoài, lại chậm rãi ăn vào bụng, thịt quả vải no đủ tươi ngon thấm đầy dâm thủy của em, ở trong miệng cắn ra nước không biết sẽ mang vị gì."


Người đàn ông lại gần bên tai cô gái nhẹ nhàng cười, giọng nói từ tính gợi cảm, hơi thở dày đặc hổn hển.


Tiếng gõ cửa, âm thanh của Lâm Quyền từ cửa truyền đến.


"Cậu chủ, quần áo tới rồi."


Úy Trì Hoạch lấy khăn tắm che kín mít toàn bộ thân thể cô. Ôm cô gái nhỏ đi qua lấy quần áo trong tay Lâm Quyền. Lâm Quyền cung kính cúi đầu.


"Cậu chủ, ông chủ đang ở dưới lầu chờ ngài ăn cơm."


"Ừ, đã biết."


Lục Lạc thở dốc, mồ hôi dính dấp thật là khó chịu, còn có đồ vật bên trong mau chóng lấy nó ra a khó chịu quá.


Đôi mắt Úy Trì Hoạch u ám, bàn tay to giúp Lục Lạc mặc quần lót nhỏ vào, ngón tay cách quần lót vuốt ve tao huyệt, quần lót nháy mắt đã bị làm ướt.


Tao huyệt thật nhiều nước.


Ngón tay Úy Trì Hoạch men theo quần lót tình sắc vuốt môi lớn âm hộ, sờ đến thịt quả ngoài cùng đang bị tao huyệt kẹp, ngón giữa dùng sức đẩy vào trong!


Thịt quả bị cưỡng bách đẩy vào, quần lót cũng theo đó lún vào chỗ âm huyệt.


Trong mắt Úy Trì Hoạch chứa dục vọng tàn bạo, đôi tay kéo quần lót Lục Lạc lên, lại tiếp tục siết chặt! Ép cho chặt!


"Kẹp chặt! Một quả cũng không cho rớt ra ngoài!" Người đàn ông ra lệnh.


Lục Lạc hỗn loạn rên rỉ, quần lót bị Úy Trì kéo bám chặt vào bên trong môi âm hộ, thật ngứa, tiếu huyệt cũng thật ngứa, bị tắc tràn đầy, trướng muốn chết.


Dâm thủy từng chút làm ướt quần lót.


Úy Trì Hoạch híp mắt nhắm lại, phía dưới côn thịt đau đớn không chịu nổi, trở nên cứng rắn.


Rồi sau đó trầm ổn mặc quần áo chỉnh tề cho Lục Lạc.


Bên trên là chiếc áo có phần cổ tay dài bó sát người, bên dưới là quần dài màu đen, đều là những món đắt tiền.


Trên người Lục Lạc bị Úy Trì Hoạch trùm kín mít, một chút làn da cũng không lộ ra ngoài.


Nhưng mà đường cong duyên dáng của cơ thể lại vẫn như cũ có thể thấy được, vải dệt bó sát người dán chặt trên cơ thể Lục Lạc, tao vú thực lớn phồng lên cao cao, eo liễu mềm yếu không thể nắm chặt, tao mông tròn trịa ưỡn ra xinh đẹp, hai chân thon dài căng thẳng, ở giữa có dấu vết âm huyệt thít chặt càng làm cho đàn ông muốn xé bỏ vẻ ngoài biến thành tên cầm thú chiếm đoạt cô!


Tên Lâm Quyền này làm việc thế nào! Không phải là chuẩn bị quần áo to rộng sao?! Trong mắt Úy Trì Hoạch một trận dục vọng đau đớn, đỡ trán.


Thôi.


Cô gái mị nhãn như tơ, trên gương mặt mang thần thái hời hợt là hai gò má đỏ bừng, một thân mềm mại yêu kiều, lệ quang chớp động, hơi thở mềm nhẹ, hiện ra biểu tình say mê, lại càng có một cổ mỹ lệ kinh tâm động phách.


Vưu vật, tuyệt thế mà độc lập.


Nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc*, dáng người hoàn mỹ tuyệt luân. Khuôn mặt tinh tế trắng nõn tựa như sữa dê, phảng phất trong suốt như thủy tinh yếu ớt như đá mã não Tân Cương, trong suốt mong manh làm người ta không đành lòng nhìn nhiều, sợ ánh mắt quá nóng làm khuôn mặt cô đâm ra hai cái lỗ.


"Đừng lộ ra biểu tình dục cầu bất mãn như vậy, tôi sẽ không nhịn được."


"Biểu cảm tự nhiên một chút! Bị người ta phát hiện tôi liền cắm chết em! Đã biết chưa, tao hóa."


Người đàn ông vươn đầu lưỡi hôn hôn Lục Lạc, chiếm đoạt nước miếng bên trong miệng cô, ra lệnh cho cô thu lại biểu tình, sau đó nắm lấy tay nhỏ của Lục Lạc, dắt cô đi xuống lầu.


*Nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc: đây là hai câu thơ trong bài thơ Giai Nhân Ca mang ý muốn chỉ người đẹp.


Dịch nghĩa:Ngoảnh lại một lần thì làm nghiêng thành của người ta, ngoảnh lại hai lần thì làm nghiêng nước của người ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro