Chương 30: Ngón tay đùa bỡn ở dưới bàn ăn trước mắt ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Nếp cẩm

Beta: Mol

Mùa hè tháng 8, cho cô mặc áo dài tay là muốn nóng chết cô sao?! Úy Trì Hoạch có phải có bệnh hay không...

Lục Lạc thầm than.

Úy Trì Hoạch ôm lấy vòng eo non mềm của Lục Lạc dìu cô từ cầu thang xoắn ốc chậm rãi đi xuống.

Dưới lầu đều là đồ trang trí từ nước ngoài, tủ âm tường Châu Âu, quầy rượu phong cách cổ điển, đường nét thiết kế độc đáo, bên trong có một phong cách nguyên bản, rất xa hoa lại không tục tằng, vừa cổ điển lại vừa cá tính.

Lịch sự tao nhã lại không mất đi cao quý, tráng lệ huy hoàng khó có thể hình dung.

Lục Lạc khó khăn đi từng bước, trên mặt kiều mỹ hiện lên vẻ đỏ ửng khả nghi, mặt đỏ tai hồng, mặt như hoa đào, mị nhãn như tơ, gò má hồng mơ màng.

Cả người mềm mại vô lực dựa vào trên người Úy Trì Hoạch, hai chân kẹp chặt, bước chân dường như là tập tễnh đi lại.

Quả vải trong tao huyệt mấp máy theo bước chân Lục Lạc, cọ xát vách trong.

Nhất là quả bên ngoài cùng có vẻ muốn rớt ra ngoài, nộn huyệt Lục Lạc dùng sức hút vào, quả lại rụt trở về.

Vào đến nhà ăn phong cách Italy đập vào mắt là một bàn ăn dài lãng mạn, ngồi chính giữa bàn một người đàn ông anh tuấn, giờ phút này đang ưu nhã ăn bữa sáng kiểu Tây.

Chủ nhân biệt thự, ba của Úy Trì Hoạch, Úy Trì Hạo.

Lục Lạc ngước mắt nhìn, chỉ thấy gương mặt góc cạnh ngũ quan tuấn mỹ, cả người phát ra một loại khí chất vương giả uy chấn thiên hạ, hình dáng sườn mặt rõ ràng đường cong tuyệt đẹp, hỗn là tổng thể vẻ đẹp phương đông phương tây.

Ưu nhã hoa mỹ làm người thần hồn điên đảo, toàn thân trên dưới đều toát ra vẻ nghiêm khắc cùng xa cách, hơi thở lạnh băng làm người không thể lại gần.

Hai hàng lông mày tựa mũi tên tự nhiên có thần, đôi mắt hẹp dài thâm u có vẻ cao thâm khó đoán, lông mi thật dài như cánh chim mông lung, ánh mắt sắc bén.

Mũi cao, bạc môi mỏng khẽ mím, tỏ rõ tính cách kiêu căng, làm người cảm nhận cảm giác áp bách, lạnh lùng như băng xưa nay chưa từng có.

Nhìn rất giống Úy Trì Hoạch a, là anh trai Úy Trì Hoạch sao?

Nhìn so với Úy Trì Hoạch càng thêm trầm ổn, càng ổn trọng, cả người đàn ông thành thục phát ra mị lực mê người.

Lục Lạc nghĩ thầm.

Úy Trì Hạo ngẩng đầu lên,chạm tầm mắt Lục Lạc bốn mắt nhìn nhau trong chốc lát.

Đôi mắt hẹp dài thâm thúy phía dưới đôi mày kiếm nhìn chằm chằm Lục Lạc, đồng tử tối màu giống như đêm đen yên lặng cùng thần bí, bên trong lộ ra quang mang làm người không đoán ra, lẳng lặng đánh giá Lục Lạc, Lục Lạc thiếu chút nữa liền bị luân hãm vào.

Cuống quít dời đi tầm mắt, Lục Lạc cúi đầu, Úy Trì Hạo tầm mắt nóng cháy vô cùng, làm Lục Lạc cân nhắc không ra, cảm giác quả vải trong huyệt càng ngày càng trướng, căng phồng, bên trong lại chảy ra một cỗ dâm thủy, quần lót giữ ở môi âm hộ sưng đỏ chỗ, rất khó chịu.

Mông nhỏ của Lục Lạc uốn éo theo từng bước đi, tư thế đi đường cực kỳ quái dị.

Úy Trì Hoạch kéo ra ghế dựa đỡ Lục Lạc ngồi xuống, rồi sau đó chính mình cũng ngồi bên cạnh.

"Ba." Úy Trì Hoạch nhìn người đàn ông nói.

Ba?? Cái gì! Như vậy người đàn ông trẻ tuổi này? Không phải anh trai mà lại là ba Úy Trì Hoạch?

Lục Lạc không thể tưởng tượng nổi.

Nhìn cũng quá trẻ đi.

Quả nhiên gien tốt a, cha nào con nấy, hai người lớn lên tuấn mỹ cao lớn, một người trầm ổn nội liễm thành thục ổn trọng, một người ngoài đạm mạc như băng trong thì cầm thú bại hoại!

"Tiểu Hoạch, đây là?"

Úy Trì Hạo nhàn nhạt hỏi.

Cùng với tầm mắt nóng cháy vừa rồi hoàn toàn bất đồng, ngữ khí người đàn ông mang theo xa cách, khóe miệng hơi hơi giơ lên, lại không có bất kì ý cười nào.

Lục Lạc cho rằng chính mình vừa mới là nhìn lầm rồi, chớp chớp mắt.

"Ba, đây là bạn gái của con."

Úy Trì Hoạch thanh âm không tự giác mang theo ý cười, đảo mắt cúi đầu liếc mắt nhìn Lục Lạc một cái.

Ai là bạn gái của anh! Nhiều nhất chỉ có thể là bạn giường!

Lục Lạc cắn môi, tức giận bất bình! Nhiều quả vải như vậy ở dưới thân, trướng quá.

Tống Lục Lạc lắc mông, không ngừng thay đổi dáng ngồi, trong mắt mê người dục cho say.

"Hử? Tiểu Hoạch có bạn gái?" Úy Trì Hạo nghi hoặc nhướng mày,

"Đây chính là lần đầu tiên Tiểu Hoạch đưa con gái về nhà."

Lần đầu tiên? Lục Lạc quay đầu.

Cảm nhận được Lục Lạc nghi vấn tầm mắt, Úy Trì Hoạch hoảng loạn, cư nhiên lại thẹn thùng: "Ba, đừng nói nữa."

"Ha ha, không giới thiệu cho ba sao?"

Úy Trì Hạo cười to, con trai mình bỗng nhiên thẹn thùng?

"Lục Lạc, đây là ba tôi." Úy Trì Hoạch giới thiệu.

"Chào bác, con là bạn học của Úy Trì Hoạch."

Lục Lạc mềm mại nói.

Bạn học?

Úy Trì Hoạch đưa bàn tay to xuống phía dưới bàn ăn, theo con đường quen thuộc vuốt ve tao huyệt Lục Lạc, lên lên xuống xuống, cách lớp quần áo khẩy nhẹ quả vải.

Quần dài màu đen bó sát người của Lục Lạc cực kỳ ướt át, nhìn kỹ giống như tiểu ra quần, ướt một mảng lớn.

Lục Lạc hô hấp cứng lại, ba anh còn đang nhìn chằm chằm chúng ta! Anh đây là làm cái gì!!

"A không phải, con là bạn gái của Hoạch, rất vui được gặp bác lần đầu."

Lục Lạc gian nan trấn định thần sắc, điều chỉnh thần thái, lộ ra nụ cười.

"Chào con." Cổ họng Úy Trì Hạo thắt lại.

Úy Trì Hoạch mặt không biểu tình cùng ba hắn nói chuyện, phía dưới tay phải lại đang vuốt ve hạ thể Lục Lạc .

Mặt Lục Lạc đỏ lên, cúi đầu, cả người mệt mỏi.

"Tiểu Hoạch, bạn gái con giống như rất không thoải mái, có phải hay không bị cảm nắng." Úy Trì Hạo hỏi, áp lực trầm thấp.

"Có một chút nhưng mà bác sĩ đã xem qua, ba không cần lo lắng."

Úy Trì Hoạch đứng đắn trả lời, bàn tay to đẩy quần Lục Lạc ra, từ bên cạnh duỗi đi vào, sờ đến hạ thể nhầy nhụa dâm dịch tràn đầy của Lục Lạc.

Anh dùng tay vặn mạnh phần quần lót kẹt sâu trong hoa huyệt của Lục Lạc, kéo căng nó thành một sợi dây, rồi dùng bàn tay to kéo lên thật chặt!

Đáy quần lót làm bằng vải dệt bao lấy âm huyệt bỗng nhiên biến thành một sợi dây hãm sâu trong khe hở tao huyệt!

Tao huyệt run lên, quả vải dường như muốn theo dâm dịch mà chảy ra ngoài!

Bàn tay đàn ông to dùng sức ấn lại viên quả kia, dùng sức đẩy vào bên trong!

Đè lại hoa hoạch của Lục Lạc, khiêu khích nghiền lộng, hoa hoạch cứng lên.

Thịt quả nháy mắt hãm lại ở âm huyệt!

Bàn tay nam nhân ở trong quần lót Lục Lạc, không ngừng tạo ra gợn sóng lớn hơn nữa!

Lục Lạc hô nhỏ.

Này quá kích thích.. Sắp rớt a.. Quả vải sắp rớt ra rồi

Tao huyệt lúc đóng lúc mở, run bần bật. Lục Lạc mặt đỏ tim đập, nóng quá.

"Vậy thì tốt rồi." Úy Trì Hạo trầm thấp nói.

Vở kịch nhỏ của con trai đều thu hết vào mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro