Chương 38: Ôn Tồn đùa bỡn Lục Lạc trước mặt tiểu Hoạch ( ngược tiểu Hoạch )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Nếp cẩm

Beta: Mol

Ánh đèn nhẹ nhàng trong phòng khách, khuôn mặt Ôn Tồn lạnh lùng như hàn băng ngàn năm, đôi mắt anh híp lại.


Đường cong khuôn mặt tuấn tú có chút căng chặt, hiển nhiên cơ thể đang dần nóng lên lúc nào không biết, côn thịt dưới lớp quần tây đau đớn không chịu nổi, càng trướng càng lớn, từng vòng trướng đau, thô tráng dâng trào, kêu gào rống giận.


Đôi mắt Ôn Tồn tối sầm, cứng còng cơ thể mình, thịnh nộ, bàn tay to kìm chặt vòng eo đang vặn vẹo lung tung của Lục Lạc, rồi sau đó dùng sức bẻ hai đùi Lục Lạc ra ngoài, tao huyệt sưng đỏ của Lục Lạc hướng thẳng về phía Úy Trì Hoạch.


Toàn thân Lục Lạc run rẩy không thôi, run run rẩy rẩy giãy giụa vặn vẹo mông, đùi bị hung tợn mở ra, cảm thấy đau đớn.


Chỉ thấy tao huyệt dâm loạn bất kham chảy ra dâm thủy róc rách, tinh dịch đàn ông dày đặc theo tao huyệt chảy xuống, làm quần tây của Ôn Tồn ướt một mảng lớn, mùi vị hỗn hợp dâm đãng nháy mắt bao trùm, tràn ngập trong không khí.


"Trong tao huyệt đều là tinh dịch của người đàn ông khác, tiện mẫu cẩu! Làm sao lại hoang dâm như thế?"


Ôn Tồn thấy cảnh dâm loạn như vậy, lửa giận công tâm, quanh thân tràn ngập hơi thở cường đại, lạnh lẽo như băng, đông lại một chút.


"Tống Lục Lạc, em nên rõ ràng kết cục của việc phản bội tôi!"


Bỗng nhiên cắm 3 ngón tay to vào nhục huyệt Lục Lạc, tiến quân thần tốc, dùng sức chạm đến chỗ sâu trong tử cung Lục Lạc,


Lục Lạc khó có thể ức chế phát ra thanh âm kiều mị, hô to xin tha.


"Cậu chủ em thật sự biết sai rồi... Ô ô ô biết sai rồi.. Tha em... Em thật sự biết sai rồi.. Ô ô ô đau quá... A a"


Từng giọt nước mắt như ngọc trai từng viên rơi xuống cực nhanh, cả khuôn mặt nhập nhèm nước mắt, đầu gối run run run rẩy dưới cái lạnh.


Úy Trì Hoạch trừng mắt lửa giận tận trời, hô hấp nặng nề.


Nhìn Ôn Tồn hung tợn bẻ đùi Lục Lạc ra, hướng tao huyệt tham lam đang chảy nước về phía mình, bên trong không ngừng chảy ra từng luồng dâm thủy, cùng với tinh dịch đặc sệt của mình, tràn lan hơi thở thối nát trái tim đột nhiên cứng lại, chậm rãi cứng lên, thân mình gắt gao căng thẳng, trán anh phủ một tầng mồ hôi mỏng.


Đúng vậy, anh cứng.


Đũng quần nổi lên một túp lều trại thật lớn, côn thịt càng ngày càng đau, đỉnh quần, quy đầu chảy ra một cổ chất lỏng trong suốt, cự long dâng trào đĩnh bạt, thô to vô cùng.


Cô gái mình thích, ở trước mặt mình bị người đàn ông khác hung hăng tàn sát đùa bỡn bừa bãi, tàn nhẫn đâm chọc, nhìn tao huyệt cô gái nhầy nhụa sưng đỏ không chịu được, bộ dáng môi âm hộ đỏ tươi lộ ra.


Vậy mà anh cứng!


Úy Trì Hoạch muốn hung hăng tát cho mình một cái!


Mình sao có thể khốn nạn như thế!


Đồng tử lạnh lẽo thâm trầm phảng phất muốn đâm thủng Ôn Tồn, ẩn nhẫn đau đớn cùng tức giận, gắt gao nắm chặt, tay trắng bệch nổi lên gân xanh, khó có thể ức chế run rẩy, trong lòng Úy Trì Hoạch muốn giết Ôn Tồn.


"Ôn Tồn, anh đừng có mà khinh người quá đáng!!"


Đôi mắt Úy Trì Hoạch cực nóng giống như phun lửa hung tợn trừng Ôn Tồn, dường như muốn cắn nuốt Ôn Tồn, ẩn nhẫn tâm trạng chính mình, thanh âm trầm thấp nói


Úy Trì Hoạch nhắm hai mắt u ám, trong ngực buồn bực, hô hấp nặng nề khó chịu, trái tim đau đớn, Úy Trì Hoạch cảm giác giống như có người cầm dao cắt ra một lỗ hổng trong lòng, từ từ lại đau đến khắc cốt, một chút chậm rãi xé mở ra, dần dần cắt thịt uống máu hắn


"Khinh người quá đáng?"


Đôi mắt hẹp dài của Ôn bắn ra nóng bỏng cừu hận,


"Hay cho một cái khinh người quá đáng!"

-----------------------------------------

Tác giả: Viết mà tim tui đau quá a..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro