Chương 56: Lục Lạc tôi rất nhớ em (Tiểu Hoạch đã quay lại)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Nếp cẩm

Beta: Mol

"Tiểu mẫu cẩu, làm thế nào bây giờ... Tiểu Hoạch cũng muốn cô."

Ánh mắt Úy Trì Hạo ảm đạm, đã không còn một tia quang mang, nhưng cự vật thô tráng cắm ở tao huyệt Lục Lạc lại nháy mắt cứng lên, ở trong cơ thể cô gái từng vòng trướng đại, đau đớn rống giận.

Úy Trì Hạo nhìn như không thấy, tùy ý để côn thịt đau đớn ăn mòn, cẩn thận tắm rửa thân thể Lục Lạc sạch sẽ, rồi sau đó dùng sức rút ra cự vật dữ tợn vô cùng, tức khắc âm huyệt trút xuống một chất lỏng nồng đậm nóng bỏng hỗn hợp của hai người.

Úy Trì Hạo nỗ lực áp xuống dục vọng trướng đau của mình, bàn tay to tiến quân thần tốc, dùng sức vói vào chỗ sâu trong nhục huyệt, ngón tay nháy mắt bị nộn thịt cắn chặt, gian nan khúc chiết dùng ngón tay moi đào tinh dịch trong cơ thể cô gái, dùng ngón tay moi đào vách trong sạch sẽ.

"Cắn thật chặt, tôi cũng đau.."

Úy Trì Hạo lẩm bẩm.

Sau khi tắm rửa cô gái hôn mê hoàn toàn sạch sẽ, Úy Trì Hạo bế lên cô gái trần như nhộng nhẹ nhàng đặt ở trên giường, gọi một cuộc điện thoại nội tuyến.

"Quản gia, mang chìa khóa dự phòng phòng Tiểu Hoạch tới đây cho tôi."

"Vâng ông chủ."

Ánh mắt Úy Trì Hạo dần dần lạnh lẽo, nhìn cô gái trên giường, đôi môi gắt gao mím lại thành một đường thẳng, ngón tay bỗng nhiên nhẹ nhàng run lên, cứng đờ không thể siết chặt.

"Chìa khóa đây ông chủ."

"Ừ, đi ra ngoài đi."

Úy Trì Hạo ngây người lẳng lặng nhìn cô gái ở phòng một hồi, đường cong khắc sâu trên khuôn mặt tuấn tú lúc này có chút cứng đờ, sau đó bế cô gái trần trụi trên giường lên, Úy Trì Hạo từng bước đi đến phòng Úy Trì Hoạch.

Bây giờ tiểu Hoạch nhất định rất yếu ớt đi...

Nếu nó biết được mình mê gian cô gái nó thích, thì kết cục sẽ như thế nào. . .

Lúc trước không phá cửa phòng tiểu Hoạch, là muốn giữ lại lòng tự trọng cho nó.

Hiện tại đã bắt cóc được cô gái tiểu Hoạch tâm tâm niệm niệm, đã không thể không mở cửa.

Tâm bệnh cần tâm dược.

Úy Trì Hạo mở cửa phòng Úy Trì hoạch ra, trong phòng nghiễm nhiên không có bật đèn, một mảnh đen như mực, bóng đêm ăn mòn hết thảy ánh sáng.

Cửa mở, Úy Trì hạo từng bước trầm ổn đi tới bên giường lớn màu đen, trong ánh sáng yếu ớt, sắc mặt Úy Trì hoạch có chút tái nhợt, co quắp ở bên giường, hai tay ôm lấy một đống quần áo phụ nữ, nhắm mắt lại ngủ rồi

Úy Trì Hạo nhìn bộ dáng con trai yếu ớt như thế, đặt cô gái trần trụi trong lòng ngực lên giường, rồi nhẹ giọng lui bước rời đi.

Sau khi cửa đóng, Úy Trì hoạch mở đôi mắt trống rỗng.

Từ ngày đó anh vẫn luôn không ngủ, trong mộng không có Lục Lạc, ở đâu cũng không có Lục Lạc, anh ngủ không được.

Ngay khi ba anh mở cửa, anh đã biết.

Khuôn mặt tuấn tú của Úy Trì Hoạch tái nhợt, trên mặt nhìn không có một chút máu, giống như gầy đi một ít, đôi mắt hãm sâu, hai mắt vô thần, trong mắt che kín tơ máu.

Sắc mặt tiều tụy như vậy, tái nhợt xanh xao, môi khô ráo hơi hơi trắng xanh, khuôn mặt ố yếu lúc này lại tuấn mỹ kinh tâm động phách .

Hình như ba để cái gì ở trên giường...

Môi Úy Trì Hoạch mím chặt, chậm rãi quay đầu nhìn về phía bên kia giường, kinh hãi đến thân mình cứng đờ, trái tim chợt cứng lại.

Anh thấy toàn thân Lục Lạc trần trụi nằm ở trên giường mình, là Lục Lạc, là Lục Lạc thật rồi!!

"Lục Lạc... Lục Lạc.."

Giọng anh không còn lảnh lót như trước, trở nên khàn khàn vô cùng.

Đau đớn giãy giụa từ trên giường ngồi dậy, khuôn mặt tái nhợt vì thống khổ mà vặn vẹo, mồ hôi tinh tế trên trán chảy ra, như thể mỗi cử động đều là một cực hình.

Anh gian nan dùng hết sức lực toàn thân nhào tới, ôm chặt lấy cô gái hôn mê ngủ say, phảng phất dùng hết toàn bộ sinh mệnh ôm gắt gao.

"Lục Lạc... Thật sự là em! Thật sự là em!!"

Thanh âm Úy Trì Hoạch nghẹn ngào đau đớn, trái tim bắt đầu nhảy dựng lên, sau đó bắt đầu nhanh hơn, anh bắt đầu cảm giác mình còn sống.

Úy Trì Hoạch muốn hôn môi Lục Lạc, nhưng anh biết rằng anh đang phát sốt, không thể, không thể hôn, hôn xong Lục Lạc cũng sẽ sinh bệnh.

"Lục Lạc... Anh rất nhớ em.. Anh rất nhớ em.."

Cằm Úy Trì Hoạch gần như si mê cọ xát cằm Lục Lạc, giọng nói nghẹn ngào lẩm bẩm, nhớ nhung người phụ nữ đang hôn mê trong lòng.

Tác giả nói:

Tiểu Hoạch nhà ta quay lại rồi đây!

Rất vui vẻ a a a! Con trai bảo bối mama yêu con nhất nhà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro