Chương 57. Thật muốn cắm vào... (thịt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Alicia

Beta: Mol

"Anh rất nhớ em... Lục Lạc.. Lục Lạc.."

Đôi tay Úy Trì Hoạch ôm chặt lấy cơ thể trần trụi của Lục Lạc, hung hăng áp sát cô vào lòng ngực mình. Anh gần như dùng hết cả sức lực để ôm lấy cô, tựa như làm vậy thì cô sẽ tiến vào trái tim và dòng máu của mình.

Anh nghe thấy tiếng trái tim nhảy nhót kịch liệt đập bình bịch, nó vì cô mà nhảy lên.

Lúc này, bờ vai anh run lên bần bật.

Cô ở đây, cô vẫn còn ở ngay trong ngực mình.

Anh sợ quá, sợ một khi buông tay, thì Lục Lạc sẽ biến mất không nhìn thấy nữa.

Vòng tay anh ghì chặt lấy cô, tựa như tình yêu của anh đối với cô vậy.

"Anh cho rằng sẽ không gặp lại em nữa.. Anh rất nhớ.. Rất nhớ em..."

Đã hai ngày Úy Trì Hoạch không nói chuyện, âm thanh nghèn nghẹn khàn khàn, mang theo hơi thở nóng bỏng, triền miên cọ xát lẩm bẩm bên tai Lục Lạc.

Thân thể hai người dính sát không một kẽ hở, đôi phong nhũ tròn trịa no đủ dán chặt lấy lòng ngực anh.

Úy Trì Hoạch cảm thấy cự vật bên dưới cơ thể chậm rãi to lên, cứng rắn nóng rực, từng vòng từng vòng cương lên không ngừng, chống đỡ tại nhục huyệt Lục Lạc.

"Em vẫn luôn như vậy, có thể dễ dàng gợi lên dục vọng của anh."

"Dù là trái tim hay là hạ thể, chúng đều vì em mà đau đớn. Em nói xem có phải kiếp trước anh mắc nợ em? Vì thế kiếp này trời cao phái em xuống để tra tấn anh?"

Úy Trì Hoạch trầm thấp nỉ non, đôi đồng tử đen tối không thể kiềm chế như cũ, ánh mắt u ám gắt gao nhìn chằm chằm vào cô gái trong lòng ngực.

Cô đang hôn mê, thân thể mềm mại lõa lồ, trần như nhộng, trên người đầy dấu vết đàn ông tàn bạo chà đạp, loang lổ nhiều vệt đỏ.

Vú lớn cực đại sưng đỏ không thôi, bên trên là những mảng da thịt bị véo đỏ chói. Đầu vú tươi đẹp ướt át bị đàn ông liếm mút sưng to, run nhè nhẹ trong không khí.

"Là Ôn Tồn sao? Là Ôn Tồn ngược đãi em sao? Có phải bởi vì anh?"

Trong mắt Úy Trì Hạo tràn ngập sự thống khổ yếu đuối, tim đau như cắt, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bầu ngực no đủ sưng to. Lúc này, anh cảm thấy lòng ngực thật đau, đau đớn không chịu nổi.

Đột nhiên, anh cúi đầu ngậm lấy đầu vú đỏ tươi như quả anh đào kia, nhẹ nhàng mút vào, vươn đầu lưỡi liếm láp, chậm rãi lưu luyến, động tác day cắn nhè nhẹ khiến hai bên vú trắng bóng ướt dầm dề. Anh như muốn an ủi cô gái nhỏ, liếm mút dâm đãng không ngừng.

Úy Trì Hoạch mở đèn ở đầu giường. Bàn tay to lập tức sờ nhục huyệt giữa hai chân Lục Lạc, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hai mảnh cánh hoa âm huyệt, cánh hoa màu đỏ kiều nộn mang theo đường lộ ướt át. Môi âm hộ lúc này dài rộng sưng to, bên trong nhục huyệt không ngừng chảy ra từng luồng xuân thủy róc rách.

"Tao huyệt bị làm đến sưng lên như vậy, còn chảy thật nhiều nước. Ôn Tồn nhất định đã ngược đãi em phải không?? Đều tại anh không tốt.. Đều tại anh.."

Úy Trì Hoạch nhẹ nhàng đặt cô gái trên giường lớn, một lần nữa gần như si mê điên cuồng hôn lấy vú sưng to của cô, liếm láp đóa thù du hồng nhạt. Hôn từng chút từng chút một kéo dài xuống cái bụng nhỏ, lại xuống thêm chút nữa...

Úy Trì Hoạch mở ra hai đùi thon dài của Lục Lạc, nương theo ánh đèn u ám nơi đầu giường nhìn đến hai mảnh môi nhục huyệt sưng đỏ. Môi âm hộ bị đàn ông làm hơi hơi lồi ra ngoài nhưng vẫn dán chặt lấy nhau không một khe hở, một cổ dâm dịch ướt đẫm chảy xuống.

Úy Trì Hoạch không thể khống chế cúi đầu ngậm lấy môi âm hộ màu đỏ dài rộng của cô, không ngừng liếm mút lấy chất lỏng ngọt ngào trong cô. Tiểu huyệt co rút hô hấp lúc đóng lúc mở, làm mật dịch phân bố chảy ra càng nhiều dính đầy trên môi anh, tựa như muốn đem môi anh nhấn chìm.

"Thật muốn... Thật muốn cắm vào em..."

Lời tác giả:

Tiểu Hoạch trung khuyển ơi... Thật ra là do ba ba con làm đó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro