Chương 62: Khúc nhạc dạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Nếp cẩm

Beta: Mol

Đêm khuya 10 giờ 28 phút

Sân bay quốc tế Thành phố A

Ôn Tồn mới quay lại từ nước Anh, lười biếng ngồi ở trên ghế sau xe Ferari, bàn tay to nhẹ vỗ về trán, trên khuôn mặt tỏ rõ mệt mỏi, một đôi mắt đen sâu thẳm như đàm, đáy mắt mơ hồ lộ ra một tia hàn ý.

Công ty con ở Anh không biết vì sao hôm nay đột nhiên xảy ra chuyện, chính mình bất đắc dĩ phải bay sang kiểm tra xử lý, tình huống có chút khó giải quyết, vừa vất vả đưa công ty yên ổn được một chút, liền lập tức mua vé máy bay trở về thành phố A.

Lục Lạc còn đang bị mình trói trên giường.

Vừa nhớ tới lục lạc, trái tim Ôn Tồn liền co rút đau đớn từng trận một

"Tả Đằng, lái nhanh một chút."

Tiếng nói Ôn tồn hữu lực nam tính lộ ra một cổ bá đạo như sinh ra đã có sẵn lãnh ngạo, trầm thấp lại từ tính.

"Vâng, cậu chủ."

Lục Lạc đã bị mình trói trên giường một ngày.

Đáy lòng Ôn Tồn ẩn ẩn lo lắng, tiểu mẫu cẩu liệu có bị côn thịt giả thô to kia cắm đã đau đến ngất đi rồi?

Nhà lớn Ôn gia.

Ferrari vững vàng tiến vào gara biệt thự, Ôn Tồn đi như bay cất bước đi lên cầu thang, sải bước mạnh mẽ lập tức tới phòng Lục Lạc.

Động tác mở cửa của anh rất nhẹ, tựa hồ thân thể theo bản năng sợ sẽ kinh động đến Lục Lạc.

Anh nhẹ nhàng bật đèn, hai tròng mắt ngăm đen nhìn lại giường lớn, trên giường lớn nghiễm nhiên không có một bóng người.

Ôn tồn thấy thế, cả người tản mát ra một loại lệ khí làm cho người ta sợ hãi, bàn tay to nhẹ nhàng nhấc lên dây thừng đã bị cắt đứt trên giường, đôi mắt tàn nhẫn cẩn thận nhìn, là dấu vết dây thừng bị vũ khí sắc bén cắt đứt.

Cửa sổ cũng mở ra, Ôn Tồn nhớ rõ ràng trước khi đi đã tự mình đóng.

Ôn Tồn đến gần cẩn thận thăm dò, cửa sổ bị người dùng công cụ phá hủy từ bên ngoài.

Lục lạc bị bắt cóc!

Hơn nữa bị bắt cóc trong khi trần như nhộng cắm côn thịt giả!

Ánh mắt Ôn Tồn không mang theo chút hoang mang, nheo lại hai tròng mắt lãnh duệ nguy hiểm, ngũ quan linh mạc mà cứng rắn tuấn mỹ tuyệt luân, lúc này toàn thân lộ ra tức giận cường đại làm người nhịn không được tránh lui ba thước.

Hệ thống bảo vệ của biệt thự Ôn gia thập phần nghiêm mật, thậm chí có thể nói trạm kiểm soát rất mạnh, không nghĩ tới vẫn là bị phá giải.

Vì sao không người hầu nào trong nhà lớn phát hiện?

Ôn Tồn đã không còn bận tâm vấn đề này, anh càng lo lắng hơn là bây giờ Lục Lạc thế nào, căn bản cô không có mặc quần áo hạ thể còn cắm dương vật giả, có thể lại bị Úy Trì Hoạch cưỡng gian hay không?

Người có thể bắt cóc Lục Lạc còn ai vào đây, Ôn Tồn rõ ràng thủ đoạn Úy Trì Hạo âm hiểm xảo trá, không nghĩ tới con của ông ta cũng như vậy.

Ha hả, cưỡng gian cô gái của mình, chân trước đáp ứng sẽ bồi thường, sau lưng đảo mắt đã bắt cô đi mất.

Ôn Tồn tức giận công tâm, ngực phập phồng không ngừng, mắt đen sâu thẳm phát ra thô bạo tóe lửa, ánh mắt kia sắc bén lạnh lẽo phảng phất như muốn giết người

Cưỡng gian cô gái của mình, chính mình còn không có tìm anh ta tính sổ, ngược lại anh ta được voi đòi tiên?

"Tả Đằng, đi tới biệt thự Úy Trì ngay lập tức, nhanh lên."

"Vâng, cậu chủ."

Nghĩ đến Lục Lạc lại bị Úy Trì hoạch bắt cóc, hơi thở toàn thân Ôn Tồn lạnh lẽo đến giống như hàn băng ngàn năm, cơ hồ không khí xung quanh đông lại

Biệt thự Úy Trì

"Ông chủ, Ôn Tồn tổng tài tập đoàn Ôn tìm tới cửa, đang ở phòng khách dưới lầu chờ ngài, nói có chuyện quan trọng. Ông chủ, hẳn là chuyện bắt cóc cô Lục Lạc hôm nay."

Quản gia Phạm Tư vừa nhận được tin Ôn Tồn tới cửa bái phỏng, cung kính gõ cửa phòng Úy Trì Hạo báo cáo.

"A! Có thật không?"

Thanh âm Úy Trì hạo từ tính trầm thấp lộ ra vẻ lười nhác, chê cười mà gợi lên khóe miệng.

Nhanh như vậy đã tìm tới cửa. Tình hình công ty của cậu ta ở Anh cũng không tốt lắm.

"Bảo cậu ta chờ, tôi thay quần áo."

Úy Trì Hạo chậm rì rì đứng dậy, hai tròng mắt đen nhánh sâu không thấy đáy, con ngươi toát ra một luồng khí đen kịt từ lúc nào không hay, thần bí khó lường.

"Vâng thưa ông chủ."

Phạm Tư khom lưng xoay người đi xuống lầu.

***

Tác giả nói:

Tiểu Ngôn tưởng Tiểu Hoạch bắt cóc

Trăm triệu không nghĩ tới là baba cậu ta bắt còn muốn tìm baba cậu ta nói chuyện

Tiểu Ngôn khóc ằng ặc ở phòng vệ sinh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro