Chap 1: Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ Start ~

" La la la ~ " Trên con phố quen thuộc ở Magnolia, ngay cạnh dòng sông nhỏ ôm trọn thành phố, một thiếu nữ với mái tóc vàng óng ánh đang vui vẻ cất bước, đôi môi đỏ hồng không ngừng ngân nga một giai điệu nào đó. Nét mặt tỏa sáng cùng đôi mắt nâu chocolate cong cong và khóe miệng khẽ nhếch đều đang cho thấy thiếu nữ ấy... đang rất vui sướng. Mái tóc không xõa dài như mọi khi mà được buộc đuôi ngựa cao lên, theo bước đi của cô gái mà như đang nhảy múa.

" Tiểu thư hôm nay trông có vẻ rất tinh thần a ~ " Trên dòng sông quen thuộc, vẫn là những người đánh lái mọi hôm nhịn không được cất tiếng trêu ghẹo.

" Ara Lucy-san hôm nay cũng xinh đẹp như mọi khi đâu ~ " Người phụ nữ đang bày quán ở mép sông cũng tạm dừng công việc mà niềm nở chào hỏi.

" Maki-san hôm nay cũng buôn bán thật tốt nhé! " Cô gái khóe miệng giương cao, tâm tình vui sướng sau đó chân thành chúc Maki - cô chủ quán tốt bụng mà cô có quan hệ khá tốt một ngày làm việc thuận lợi.

Đợi người thiếu nữ đi xa, thanh âm bàn tán dần vang lên.

" Chậc chậc, đã 20 mấy rồi mà còn tỏ ra mình là thiếu nữ 18? Ăn mặc thì hở hang, loại phụ nữ này ai mà dám lấy! " Người nói chuyện là một bà thím đã ngoài 40, khuôn mặt bà ta khó chịu mà nhìn về hướng người thiếu nữ vừa rời đi.

" Người ta xinh đẹp, trẻ tuổi thì nhìn như thiếu nữ. Người nào đó không được như vậy mà còn đi sân si ghen ghét người ta, thấy không vừa mắt là bắt đầu đi đồn này nọ thảo nào chưa vào ngũ tuần mà đã thành bà lão. " Có người nhịn không được cũng châm chọc lại, bà thím này bị giật chồng thế là đem hận thù ghen ghét ấn lên người mấy cô gái xinh đẹp, một lần hai lần thì không nói gì nhưng mà nhiều lần thật khiến người ta chán ghét.

Những người khác cũng phụ họa thêm vào một hai câu đem bà thím kia chỉ có thể ôm một bụng tức bỏ đi, miệng thì lầm bà lầm bầm chửi thầm.

Mà thiếu nữ kia vẫn không hay biết gì tiếp tục vui vẻ đi về phía hội quán. 

" Minna-san, ohayo!!! " Nàng thiếu nữ tóc vàng đẩy nhẹ cánh cửa gỗ để bước vào đồng thời hô lên thật lớn.

" Ohayo Lucy! " Những người rãnh rỗi đang ngồi hay đang đứng nói chuyện với nhau khi nghe thấy âm thanh quen thuộc ấy đều ngước lên đáp lại cô nàng.

Vâng người thiếu nữ ấy không ai xa lạ chính là cô nàng tinh linh ma đạo sĩ duy nhất của hội Fairy tail - Lucy Heartfilia, thành viên kì cựu của hội và rất được mọi người quý mến.

Lucy Heartfilia nghe thấy mọi người đáp lại liền tung tăng chạy về phía quầy bar của Mirajane Strauss.

" Ara ara, trông em hôm nay tươi tắn quá nhỉ Lucy! " Mirajane đang làm việc thấy bóng dáng của cô em gái quen thuộc liền mỉm cười chào hỏi.

" Hì hì, vì hôm nay là một ngày khá đặc biệt đối với em... " Lucy giương khóe miệng cười đầy ẩn ý, sau đó ngồi xuống chiếc ghế gần đó vừa mở menu vừa ngân nga một điệu hát lạ.

" Hửm? Ngày đặc biệt? Nhưng sinh nhật của em qua lâu rồi mà, nè nè kể chị nghe với! " Lòng hiếu kì bị gợi lên, Mirajane vội ngưng công việc đi đến trước mặt Lucy rồi nhìn cô bằng đôi mắt tò mò.

" Khụ, rất tiếc Mira-nee đây là bí mật, thế nên là... chị đừng nhìn em như thế! " 

" Ara, tiếc thật ~ " Với dáng vẻ đầy tiếc nuối khi không thể dụ dỗ Lucy thành công, Mirajane Strauss chỉ có thể thở dài quay về với công việc. " Em muốn ăn gì Lucy? "

" Một sandwich trứng kèm theo một ly sữa dâu nha Mira-nee ~ "

" Được thôi, em đợi chị một xíu nhé! " Mirajane nói xong liền đi vào căn bếp để lại Lucy với vẻ mặt vui vẻ chống cằm nhìn vào khoảng không vô định.

Lúc này từ đằng xa, nhóm Natsu bao gồm Natsu, Happy, Erza, Gray, Carla và Wendy chậm rãi tiến về phía cô nàng nào đó đang thả hồn.

" Oi Luce, sao hôm nay cậu đến sớm vậy? Chắc trời chuyển mưa quá! " Natsu vừa gặp cô bạn thân liền không kiềm được mà lên tiếng chọc ghẹo, thế nhưng khác với mọi ngày sẽ nghe được tiếng đáp trả thân thương của cô nàng thì lần này cậu hoàn toàn bị cho ăn bơ.

" Hehe hôm nay Natsu bị cho ăn bơ rồi... " Happy đứng kế bên thấy thế liền cười trên nỗi đau của cậu bạn thân, sau đó bị Carla quay qua lườm phát mới chịu im.

" Lucy! Cô nàng này hôm nay bị sao thế? " Lần này đến lượt Gray cũng thắc mắc khi thấy dáng vẻ này của cô gái ấy.

" Lucy? Em không sao chứ? " Erza lo lắng tiến đến khẽ lay người cô em gái nhỏ.

Mãi đến lúc này Lucy mới chịu hoàn hồn, cô nàng thắc mắc không biết mọi người đến từ bao giờ, đang định lên tiếng vô tình liếc về chiếc đồng hồ gần đó mà không khỏi giật mình. Vừa hay lúc này Mirajane cũng bước ra, trên tay là đồ ăn mà Lucy đã gọi lúc nãy, cô nàng nhanh chóng tiến lên cầm lấy phần ăn của mình rồi bước nhanh về phía bàn sau đó dùng bữa bỏ lại những đôi mắt ngạc nhiên, bất ngờ xen lẫn khó hiểu của đồng đội.

" Lucy-san, chị sao vậy ạ? " Wendy ngồi vào vị trí đối diện cô chị của mình, sau đó chậm rãi hỏi ra câu hỏi mà cả nhóm thắc mắc nãy giờ.

" Wendy? Không có gì, chỉ là hôm nay chị có việc ấy mà. " Lucy vừa nhâm nhi bữa sáng cũng không quên đáp lời cô bé.

" Vậy hôm nay chị không cùng bọn em đi làm nhiệm vụ sao ạ? " Wendy hỏi với vẻ mặt buồn bã, chị Lucy bận rồi nên hôm nay em không thể ở cùng chị được. Cô bé xìu xuống làm Lucy không khỏi buồn cười, cô em gái này thật dính người mà ~

" Ngày mai nhé, ngày mai chị hứa sẽ đi làm nhiệm vụ với em và mọi người được không, Wendy? " Khẽ xoa đầu cô bé, Lucy cười nói rồi giơ ngón út lên, Wendy nghe thấy thế liền vui vẻ trở lại cô bé cũng nhanh chóng giơ lên ngón út của mình móc vào tay của người đối diện. Khung cảnh ấm áp như vậy lại khiến một số người nào đó khó chịu trong lòng.

" Cậu ấy/ Cô ấy/ Em ấy còn chưa bao giờ đối xử dịu dàng với mình như vậy... "

" Lucy cứ chiều Wendy như thế sẽ khiến cậu ấy hư đấy! Haiz... " Cô nàng mèo trắng nhỏ Carla âm thầm thở dài, dạo gần đây Wendy ngày càng dính lấy Lucy, cứ như thế thì sao mà cô bạn nhỏ của cô trưởng thành đây. Carla cảm thấy gánh thì nặng mà đường thì xa ~

Sau khi dùng bữa xong, Lucy trả tiền rồi cất tiếng chào mọi người ra về. Đội Natsu cũng chỉ có thể nói vài câu rồi nhìn cô nàng kia chạy mất hút.

" Hôm nay cậu ấy bị làm sao vậy chứ? " Natsu khác với dáng vẻ năng nổ ngày thường, cậu nằm dài ra bàn tỏ vẻ chán nản, cũng chẳng có tí động lực nào đi làm nhiệm vụ luôn, cứ như không có Lucy thì cậu chàng chẳng còn hứng thú với gì nữa. 

" Ai biết, mày đi mà hỏi cô ấy? " Gray cũng có vẻ hơi bực bội cái gì đấy, cậu ta nhìn chằm chằm sợi dây đang đeo trên tay của mình như thể muốn xuyên qua nó nhìn người nào đó.

" Mira, cậu biết hôm nay Lucy có việc gì không? " Erza vừa cất lời những đôi tai hóng chuyện nhanh chóng dựng lên, nhưng mà xui thay...

" Tớ không biết nữa... Em ấy nói có việc bí mật gì đó! " Mirajane đáp lời, liền thấy cả bọn xìu xuống. 

" Nhưng mà... " Những đôi tai lại tiếp tục dỏng lên " Có lẽ nào là... Hẹn hò? "

'Rầm'

Một tiếng động mạnh vang lên, mọi người đều giật mình nhìn về phía vừa phát ra tiềng động đấy. Chỉ thấy cái đội mạnh nhất hội nào đó, người nào người nấy đều mang sát khí, sắc mặt âm trầm, mà cái bàn mà bọn họ ngồi bị tác động mạnh và trở thành đống đổ nát từ bao giờ, chỉ thấy còn đọng lại là một thanh kiếm dài, một ít băng và một mảng lớn gỗ bị đốt đến đen. 

" Gì vậy, gì vậy? Ai chọc tụi nó vậy? "

" Ông hỏi thế bố đứa nào biết!!! "

" Đang yên đang lành làm phát muốn siêu thoát luôn à... "

" May quá Wendy-chan trông có vẻ bình thườ- " Người nào đó đang nói bỗng dưng bị người đằng sau tán một phát muốn long não, chưa kịp quay người chửi đã nghe thấy người kia nói.

" Mắt bị đui hay sao không thấy con bé nó đang cười hả? "

" Thì cười thôi m- " Đang nói bỗng dưng khựng lại, chả là cái nụ cười kia không phải kiểu nụ cười mà mọi người hay thấy ở con bé, mà đó là một nụ cười rất - đáng sợ.

Quay lại với cái nhóm bất ổn nào đó, sau khi phá nát một cái bàn, cả bọn cũng chẳng có ai thấy có lỗi mà đều chăm chú nhìn Mirajane Strauss như chờ một lời giải thích. Và tất nhiên là khi Mirajane nói ra câu đó, ý cười của cô cũng chẳng phải là cười vui, mà là trong nụ cười giấu sát khí, nhất là khi nhìn đôi mắt đen đặc ấy chỉ thấy nàng quỷ nọ sẽ hóa quỷ bất cứ lúc nào.

" Lucy đến hội với dáng vẻ rất vui và khi được hỏi thì nói là một ngày đặc biệt với em ấy... " Mirajane chậm rãi đáp lời còn lại để những người kia tự phát huy trí tưởng tượng của họ, chứ nãy giờ ở trong bếp cô đã chặt sẵn một đống thịt giải tỏa sát khí mới bưng đồ ăn ra cho con bé.

" Không thể nào... Lucy-nee nói là chưa tìm thấy hình mẫu lí tưởng mà. Chị ấy sẽ không đi hẹn hò đâu! " Vẫn là chất giọng trong trẻo như mọi khi nhưng lần này lại khiến người nghe cảm thấy rợn người.

" Phải đó, Luce  trong đầu chỉ có mỗi tiểu thuyết của cổ thì làm gì để ý ai. Haha... " Natsu nói xong thì cười gượng hai tiếng rồi im bặt.

" Chắc là cô ấy có việc đột xuất... " Gray vuốt ve sợi dây rồi khẽ nói như đang nói cho bản thân nghe.

" Lucy làm gì có thời gian đi tìm hiểu ai, đến hội, đi làm nhiệm vụ rồi về nhà. Chẳng phải chúng ta đều luôn bên cạnh em ấy sao, không phải đâu! " Erza Scarlet cười nói rồi thu lại sát khí sau đó gọi một chiếc bánh dâu tây ưa thích rồi nhâm nhi nó. 

~ End ~

T/g: Lucy như bị bọn Yandere theo dõi ấy nhỉ? Mà ~ Kệ đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro