em đang chờ đợi điều gì ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giọt nước óng ánh phủ đầy bờ mi em, mang trong mình bao tâm tư trĩu nặng chực chờ phá nát con tim. Em đã quá mệt mỏi để ngóng trông lấy một bóng hình mờ nhạt tựa đóa hoa dại, mọi yêu thương rực rỡ rồi cùng héo rũ sau ngày hoàng hôn buông xuống. Như trong mỗi đêm chiêm bao mà cơn mộng mị dằn vặt em với nỗi khổ sở, để hòng vẫy vùng thoát ra sự mê luyến dịu dàng em dần lún sâu.

Kwon Soonyoung, em đang chờ đợi điều gì ? Khi Jeon Wonwoo rời đi vào ba giờ sáng, để lại một mình em mục ruỗng cùng màn đêm. Ác mộng trườn vào nơi cổ họng thóp chặt hai lá phổi khiến em ứ nghẹn bấy nhiêu uất ức đè nặng làm tình ta vụn vỡ. Em hằng đợi mong từng ngày dài đơn độc, chỉ có em làm bạn cùng nỗi thương đau. Khoảng nhà hiu hắt tô đậm lấy hàng vạn vụn sao trong đáy mắt em, thoảng lên cho rõ lời nức nở thốt ra từ tận sâu trong cổ họng, van nài thời gian cho em quay lại lúc em vẫn còn êm ấm hôn lên mái tóc Wonwoo dịu mềm.

Kwon Soonyoung, em đang chờ đợi điều gì ? Khi ảo giác mang lại cho em ước nguyện bấy lâu, rót ngọt vào đôi tai lời tha thiết vốn đã xưa cũ. Ánh nắng chiếu rọi lấp lánh nơi gò má, để em run rẩy hướng đôi tay về phía Thiên Đàng. Soi cho rõ từng vết nứt vằn vện nơi cõi lòng, hoang tàn và đổ nát, mà em đặt Jeon Wonwoo vào với tất cả sự dịu dàng còn sót lại của thế giới. Em đã từng vấn vương đến mức nào, ôm lấy mãi hình ảnh người ôm chặt em trong vòng tay, bụi sao dát bạc mái tóc còn xanh mởn thuở mười bảy hai mươi.

Và Kwon Soonyoung, em đang chờ đợi điều gì nữa đây ? Cơn mưa kim cương rải khắp thiên hà, một màu tím xanh bao trùm lấy đóa hoa trong suốt. Đó có phải là niềm mơ ước của em không ? Em đều biết, em đều hiểu rằng cho dù em có thét gào đến cháy bỏng lồng ngực, đàn bướm sẽ vẫn không còn bay loạn xạ nữa. Cũng như đôi đồng tử em dẫu có nở to, Jeon Wonwoo đã đi mãi rồi. Mọi sự lưu luyến nhuốm màu ký ức, tan rã rồi biến mất vào thinh không.

Kwon Soonyoung, ngừng đợi thôi em ơi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro