Những cung điện như ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Chẳng bao lâu thái tử Tất-đạt-đa và công chúa Da-du-đà-la tổ chức lễ cưới. Vua mong muốn con trai của mình sẽ không có ý lìa bỏ vương quốc, nên ông đã ra lệnh cho xây ba cung điện tuyệt đẹp để đôi vợ chồng mới cưới ở. Vua nói với những người thợ xây dựng:"Hãy làm chúng thật tuyệt đẹp, ta muốn những ngôi nhà này thật nguy nga lộng lẫy, đến mức khi người ta vào trong đó dẽ nghĩ rằng họ đang ở thiên đường!"

   "Ta muốn xây một cung điện mùa hè làm bằng cẩm thạch mát rượi và bao quanh là những ao hồ, những suối nước mát. Cái thứ hai là cung điện mùa Đông ấm áp và thoải mái. Cái thứ ba xé dùng cho mùa mưa. Vị trí của các cung điện này sẽ ở giữa một công viên lớn, với cảnh đẹp nhìn từ mọi mặt. Một bức tường lớn xây xung quanh công viên để những thứ phiền toái không thể xâm nhập được. ọi thứ đều tốt đẹp hoàn hảo để thái tử Tất-đạt-đa không bị cảnh khổ cuộc đời xúi giục từ bỏ."

  Vua cố gắng làm hết sức mình để cho những ngôi nhà này thật đẹp, thật hấp dẫn nhằm thu hút thái tử. Vua mời những dàn nhạc tài nghệ trong nước biểu diễn suốt ngày đêm. Tất cả phụ vụ đều là những cô gái trẻ đẹp giỏi khiêu vũ. Đầu bếp phải nấu những món ăn ngon và thay đổi liên tục. Không ai được phép vào trong cung điện làm xao trộn tâm trí yên tĩnh của thái tử, gợi cho thái tử ý niệm từ bỏ cung điện.

   Đã nhiều năm qua, thái tử Tất-đạt-đa sống trong cảnh thiên đường này. Từ sáng tới tối thái tử được tiêu khiển bằng hàng ngàn thứ khác nhau. Chàng không bao giờ nhìn thấy những thứ không tốt đẹp, không hề nghe những âm thanh không êm dịu ngọt ngào. Nếu có một nữ hàu bị bệnh , cô ta sẽ lập tức được đưa đi chỗ khác cho đến khi nào lành bệnh mới được trở lại. Với biệ pháp này thái tử sẽ không bao giờ thấy cảnh người bệnh hay bất cứ cái gì gây ảnh hưởng không tốt đến suy nghĩ của thái tử. Vua còn ra lệnh tất cả mọi người không được nói những chuyện buồn rẫu chán nản với thái tử. Ngay cả một cây hoa trong vườn bắt đầu héo rũ, người làm vườn phải nhổ bỏ đem đi nơi khác. Làm như vậy thái tử sẽ không bao giờ thấy những bông hoa héo tàn. Với những biệ pháp này, vua muốn thái tử không biết gì đến nỗi khổ và những điều bất hạnh của cuộc sống hiện thực.

   Thời gian êm đềm trôi qua như một giấc mơ. Da-du-đà-la đã sinh một bé trai lag La-hầu-la (Rahula) và mọi việc dường như trôi qua một cách tốt đẹp. Vua rất hài lòng vì biện pháp của mình đã làm cho thái tử quan tâm đến đời sống hoàng gia hơn là việc từ bỏ cung điện. Thế nhưng điều đó không có nghĩa là thái tử sung sướng nhất đời khi có dược đưa con trai và thỏa mãn đời sống trong sự huy hoàng nhàn hạ ấy. Một ngày nào đó khi nhân duyên đầy đủ thái tử cũng sẽ khám phá ra chân lý của cuộc đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro