Chàng Trai Điềm Tĩnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tôi mới xem xong các trận với Iraq, Qatar (mà không xem đầy đủ, full cả trận), lên mạng lướt báo khi cơn bão U23 đang dậy lên, không hiểu sao giữa bao khuôn mặt rạng ngời, hình thể nổi trội và bao pha lập công xuất sắc của các đồng đội của em, tôi lại chỉ chú ý đến em. Trong các tấm hình tập thể, em lẫn vào đồng đội nhưng tôi lại bị hút vào hình ảnh của em nhất. Lúc ấy tôi chẳng quan trọng chuyện em là đội trường hay gì cả. Tôi chú ý em vì em có vẻ gì đó rất khác biệt, em “ăn hình” trong dáng dấp và phong thái một cách kỳ lạ.

Thật ra, tôi chú ý em ở phút đầu tiên là khi Em bước ra đá cú phạt ở loạt luân lưu 11 mét lần đầu tiên của giải. Trước đó tôi chưa hề biết gì về em, mười mấy năm nay tôi không còn xem bóng đá nói chung và bóng đá Việt nói riêng nữa. Sau nhiều năm ảm đạm, bết bát của bóng đá Việt Nam, tôi chẳng hề theo dõi các lứa cầu thủ và nền bóng đá nước nhà. Trận gặp Úc, Hàn Quốc, chồng con tôi đã rần rần nhưng tôi cũng chẳng buồn “hé mắt coi”. Trận Iraq đó chồng và con trai lớn của tôi hò hét dữ quá, tôi mới chú ý. Lúc chuẩn bị bước vào loạt luân lưu, thấy chuyện “kỳ lạ”, thành tích phi thường quá, tôi mới sà lại ngồi trước màn hình TV coi. Lúc BLV đọc “Đội trưởng LXT”, tôi chú ý nhìn kỹ và ấn tượng ngay lập tức: Ủa sao thằng bé này nhìn nó quá mức điềm tĩnh vào giờ phút căng thẳng này vậy ta ? LXT bước đều chân, đầu lại hơi cúi cúi, mặt không biểu lộ cảm xúc, nhìn phẳng lặng như 1 mặt hồ tĩnh lặng, mọi động tác khoan thai và rồi cú sút tung ra thì cực chất, lực cực căng, chuẩn xác. Sau đó, em lại bước chậm rãi, cúi hôn lá cờ nhỏ trên ngực trái áo rồi ngước mặt nhìn lên theo ngón tay chỉ thẳng lên trời. Một khoảnh khắc và hình ảnh đẹp nao lòng, đong đầy cảm xúc.
Sau đó đồng đội em cũng sút rất thành công và có nhiều kiểu “ăn mừng” khác nhau rất cute, dễ thương. Nhưng tôi đã chú ý đến cái tên LXT với số 6.

Các bức hình có em cùng đồng đội trên báo mạng đều đẹp kinh khủng. Những khoảnh khắc cả nhóm căng người chạy lao về phía trước, những biểu lệ cảm xúc tột đỉnh, tự nhiên, sự thăng hoa trong lao động, tỏa sáng trong những giây phút chơi thể thao… khiến hình ảnh lung linh, truyền cảm hứng đến bất tận. Hình ảnh em đứng thẫn thờ trong làn tuyết bay khi trận chung kết kết thúc và lúc em cùng cả đội đi chào khán giả là hình ảnh buồn nhưng đẹp nhức nhối.

Còn vô vàn những câu chuyện đẹp về em nữa, cư dân mạng đã lan truyền chúng với tốc độ nhanh chóng mặt và mức độ tỏa rộng, lan xa đến không ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro