Người Thủ Lĩnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"SPRING

Những ngày đầu xuân 2018, thật bất ngờ, cá nhân tôi bỗng có được những niềm vui và cảm xúc đẹp đến ngỡ ngàng. Cả nước VN, cả triệu người dân cũng bỗng tưng bừng có được những ngày vui tựa "ngày hội non sông".
Và hôm nay, sau nhiều ngày "tích tụ" cảm xúc, tôi muốn viết về chàng trai đó.
Lương Xuân Trường (6).
Đó không phải là cầu thủ xuất sắc nhất trong Đội U23 Việt Nam mùa giải Châu Á 2017-2018 .
Đó không phải là người đẹp trai nhất đội tuyển U23 VN , như tiêu chí các cô gái hay chọn khi hâm mộ cầu thủ.

Nhưng tôi chọn viết về cậu bé đó, tôi chú ý em nhất - từ đầu chí cuối. Tôi thấy em gợi cảm xúc trong tôi nhiều nhất, hoàn toàn không phải vì dải băng tay "Đội trưởng" của em. Mặc dù giới chuyên môn và hầu hết người hâm mộ (NHM) đều cho rằng em đã rất xuất sắc và hoàn thành tốt vai trò "thủ lĩnh đội", nhưng tôi follow em vẫn không phải vì tiêu chí đó.
So với chuẩn đẹp, thì Em thậm chí còn hơi xấu: mắt mí lót khá nhỏ, mũi tẹt, mặt hơi gãy, khuôn miệng nhỏ nên không "sang", chiều cao không "khủng" như vài member khác trong đội, thân hình không vạm vỡ hay "sáu múi", thể lực cũng đuối so với nhiểu cầu thủ khác.

Vậy mà tôi đã thấy Em thật đẹp và tỏa sáng vô cùng, điều đó toát ra từ khí chất, thần thái của em. Sự trầm mặc, tĩnh lặng, tác phong chậm rãi đĩnh đạc, theo kiểu mà fan "ngôn tình" hay gọi là "vẻ trầm ổn", điềm tĩnh. Em lạnh lùng, cương nghị, toát ra vẻ "đại Boss", thống soái (xem khúc cuối clip Em quảng cáo mỹ phẩm thấy khá rõ). Tôi từng nghĩ không lẽ em "nhiễm" phong cách Hàn Quốc quá nhiều chỉ vì thích trào lưu Hallyu và từng thi đấu tại 2 câu lạc bộ Hàn Quốc trong 2 năm? Và lạ thay tôi là đứa hoàn toàn không thích "style" nghệ sỹ kiểu Hàn Quốc và không bị chạy theo mê mẩn trào lưu Hàn nhưng tôi lại bị phong cách của Xuân Trường thuyết phục hoàn toàn. Cách em đứng, ngồi, em vẫy tay chào khán giả..., không giống bất cứ một cậu nào trong Đội. Đứng ở xe bus hai tầng hay trên xe về Tuyên Quang, em thường đưa 2 tay ra vẫy, biên độ vẫy hẹp, vừa phải, tay giơ lên không cao, mu bàn tay hơi chúi xuống, dáng vẻ thần sắc em toát lên vẻ gì đó rất... lãnh tụ, Sếp lớn, Hero, hơi giống chính trị gia, chính khách. Cách vẫy tay của Xuân Trường rất thân thiện và ấm áp nhưng cũng rất sang trọng và lịch duyệt. Cách vẫy tay không đưa lên cao kiêu hãnh kiểu "hoa hậu", không vẫy rộng hay rối rít như những đứa trẻ, cái cách hạ tay thấp xuống để khoảng cách trở nên rất gần với NHM khiến tôi ngạc nhiên không hiểu sao 1 cậu bé chưa tròn 23 tuổi lại có được phong thái ấy.

Tôi còn đặc biệt thích nụ cười của em, tuy không rộng mở, không thật tươi và tỏa sáng nhưng lại vô cùng hiền hậu và ấm áp. Nụ cười ấy và đôi mắt híp biết cười của em cộng hưởng với nhau một cách hài hòa tuyệt đối, khiến em dễ thương không tả nổi mỗi khi em cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro