Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đi qua những lũy tre xanh ngắt, mát mẻ nhưng u tối dọc theo hai bên con đường nhỏ. Cuối con đường là nơi chúng tôi sẽ dừng chân lại, nơi đó là một căn nhà rất ư là "nhà quê" vì nhìn nó mát mẻ và rộng rãi.

"Nhà ở phía trước đó nha anh em." Hữu Thừa hào hứng chỉ tay về căn nhà cuối con đường nhỏ.

"Đi về nhà ngoại mày mà cứ như đi vô rừng vô rú đó Thừa." Lời thật lòng của tiểu thư Ngọc Nga.

"Im cái miệng mày lại đi."

"Tao thấy là con Nga chưa đến mà muốn về rồi nha!?" Mỹ Ngọc nửa đùa nửa thật.

Sau câu nói của Ngọc, Nga đã nhìn lên phía Dũng, tôi thấy rất rõ hành động ấy.

"Làm gì có chứ!!! Cũng vui màaa!!" – Đầy vẻ miễn cưỡng.

Cơn gió rưa mát mẻ, êm ái thổi qua mái tóc tôi, khiến tâm hồn này thêm thư thái, thoải mái và bình yên.

Tầm mắt tôi phóng ra xa, nơi những thửa ruộng đang chìm trong ngập nước sau một mùa vụ nhiều hy vọng. Tôi thấy cảnh vật, con đường phía trước vô tận, sau dài lê thê. Giống con đường này, con đường đời, con đường tương lai: "Ôi! Sao thật dài!" Tôi muốn đến tương lai của mình thật mau, để biết được mình có đang hạnh phúc với người ấy không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lovestory