Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nước sông màu vàng chứa phù sa trông thật mát mẻ trong một buổi trưa đầu năm nắng gió giòn tan, cùng những cánh ruộng vàng ươm được mùa, trĩu nặng hạt trải dài mênh mông, bát ngát. Khung cảnh thiên nhiên thanh bình, tươi sáng càng làm bức tranh ngày hôm ấy đẹp hơn, đáng nhớ hơn bao giờ hết, hoàn thiện cả về cải nhìn đến cảm giác.

Mọi người đang tắm và đùa giỡn với nhau dưới con sông nhỏ. Ngọc Nga lúc đầu có vẻ sợ sệt nhưng sau đó cũng đã hòa nhập và hăng hái. Trong khi đó, tôi vẫn đang đuổi theo Dũng. Cậu chạy nhanh phía trước, tôi không tài nào bắt được cậu.

Nhục quá hóa giận. Tôi dừng lại không đuổi theo cậu nữa, mặt nhăn nhó, ngang ngược, khó chịu.

"Không đuổi nữa! Mệt rồi!"

Cậu thấy vậy, không cười nữa, cũng không chạy nữa. Ngược lại, cậu tự nguyện đi về phía hướng của tôi.

"Sao vậy?"

"Mệt rồi! Hết vui rồi!"

"Giận hả?"

"Không rảnh!"

"Vậy là giận rồi!"

Tôi liếc cậu, rồi bỏ đi. Cậu lon ton đuổi theo phía sau để mong làm hòa.

"Khởi."

"..."

"Khởi. Tao giỡn thôi mà!"

Tôi vẫn không trả lời.

"Đứng yên cho đánh lại nè. Rồi đừng giận nữa!?"

Cậu dừng lại, đứng yên nghiêm người chờ tôi đánh cậu. thấy vậy, tôi cũng dừng lại để xem cậu làm trò gì.

"Đánh đi!"

Cậu nghiêm người, nhắm tịt mắt lại chờ tôi.

1s...1 phút trôi qua. Cậu vẫn còn nhắm mắt và chờ đợi. Tôi vẫn đứng đó chăm chú nhìn cậu làm trò, lòng vơi bớt giận hờn vu vơ, vớ vẩn.

Chờ lâu quá không thấy động tĩnh, cậu hé mở mắt ra:

"Sao không đánh?"

"Không thích!"

Sau câu trả lời, cậu giật lấy tay tôi đánh vào mặt cậu liên tục có vẻ hơi đau, miệng liếp không ngừng:

"Thích mà! Thích mà! Có thích mà!"

Tôi gắng nín cười, rút tay về.

Tôi chủ động đánh cậu một cái mạnh vào vai.

"Hết giận rồi nha!"

"Còn giận!!!" Tôi không nén được nụ cười, quay bước đi giấu nó nhưng mọi chuyện đã quá trễ.

Cậu chạy nhanh theo, nắm lấy tay tôi kéo đi nhanh. Tôi nhìn cái nắm tay ấy, lòng hạnh phúc trong không gian yên bình này đến lạ thường.

Chỉ cần có cái nắm tay ấy, với người ấy, đi đâu tôi cũng sẽ thật sẵn sàng và hạnh phúc.

"Đi tắm sông thôi!!!"

Cậu cởi áo, rồi quăng nó ra một bên nhanh chóng hắng hái phóng xuống hòa nhập cuộc vui chung với mọi người. Tôi đứng đó nhìn mọi người vui vẻ mà lòng cảm thấy vui vô cùng, đến khó tả.

"Nè, sao không mau xuống nước đi?!" Dũng tạt nước tôi.

"Thôi! Tao không thích!"

"Không thích cái gì chứ!"

Dũng kéo tay tôi, nhưng may mắn là tôi đã thoát được.

"Không thích tắm sông đâu! Mày tắm đi, tao đứng coi là được rồi!"

Cậu tạt nước ướt hết cả người tôi.

"Người mày cũng bị bám sình lúc nãy tao trây kìa, xuống đây tao rửa cho!" Cậu không nhừng thuyết phục tôi.

"Thôi, không dơ lắm đâu!"

Lan Hương từ đâu bơi lại, bóc phốt tôi tại chỗ:

"Rủ nó tắm làm chi? Nó có biết bơi đâu!"

Có gì vui mà mọi người hà hà!?

Tôi trừng mắt lên nhìn Lan Hương, nhỏ đánh trống sang nơi khác, sang chuyện khác.

"Xuống đi! Tao dạy cho mày bơi!"

"Tao không thích bơi!"

"Xạo! Tao thấy mày thích lắm mà?"

"Tại tao không thích nên mới không muốn học thôi, chứ mà tao thích rồi thì có cái gì tao không làm được chứ! Mày đi đi! Tao không tắm đâu!!"

"Ngại hả?" Nói rồi cậu nhanh chóng phóng lên bờ.

Thấy nguy hiểm nên tôi đã chay trước nhưng tôi vẫn không thắng nổi cậu mặc dù cậu đã chấp trước tôi vái giây.

Cậu ôm chặt tôi, chọc léc tôi làm người tôi ướt hết, và nhột chết đi được. Tôi vùng vẫy xin tha.

"Á....aaaa!!! Nhột quá!! Tao tắm chung....tao tắm mà!"

Nghe tôi bị khuất phục, cậu mới chịu buông tha.

"Nhưng mà lỡ tao vụt tay bám mày, chết đuối thì làm sao?"

"Không sao, nước không quá sâu đâu!"

"Ừ, Vậy được."

"Không! Nhưng mà mày lùn vậy thì có lẽ với mày là cao lắm." Cậu nói rồi ngó nghiêng ngó dọc tìm gì đó.

"Mày..."

"Kìa...đứng đây chờ chút!"

Cậu bảo rồi bơi sang bờ bên kia mang cây chối đang trôi qua để cho tôi bám vào.

"Rồi, bước xuống từ từ đi!"

Tôi từ từ bước xuống, lần đầu tắm sông không biết bơi nên cũng hơi lo sợ, quan ngại.

"Khoan đã! Cởi áo ra đi!"

"Phải cởi ra thật à?"

"Thật! Mau đi! Tụi nó lên hết cho bây giờ!"

"Nhưng mà...."

"Mau đi!!!!"

Tôi chần chừ cởi chiếc áo của mình ra, ném nó lên áo của cậu, rồi bát đầu bước xuống nước.

"Hai tay bám chặt lấy cây chuối, phía sau đã có tao giữ mày rồi nên yên tâm đi!"

"Biết rồi."

Tôi thích thú cười vui với làn nước mát mẻ.

"Con trai gì mà vừa trắng vừa mịn như con gái vậy? Nếu tắng min vậy thì ngay từ đầu làm con gái luôn đi, sau này mày chắc có chồng – là tao rồi."

Cậu ôm eo tôi ở phía sau, nên mới cảm nhận được là da tôi mịn.

"Tao mà là con gái thì mày không có ôm eo tao được đâu Dũng, tao cũng không có cởi áo ra cho mày nhìn nữa. Mà tao trắng là tại vì tao dùng kem trộn đó!! 20 nghìn một hủ 1 lít kem. Muốn dùng không?" Tôi đùa.

"Thôi! Tao đen như vậy thì mới phù hợp với mày!"

"Xìii. Phù hợp cái gì chứ?"

"Thì tao đen, tao mạnh mẽ thì mới bảo vệ được bạn thân của mình chứ!"

"Hứ! Ai thèm làm bạn thân? Ai cần mày bảo vệ cơ chứ!"

"Mày có cần không Khởi?" Giọng cậu nguy hiểm, mang đầy vẻ thách thức.

Tôi đành nhún nhường im lặng, xuôi theo cậu. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lovestory