Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng 11 giờ, một chiếc xe dừng lại trước cổng tập đoàn Triệu Vũ, nữ nhân thân hình cao gầy, khoác trên người bộ tây trang màu đỏ rượu ưu nhã bước xuống.

"Phó tổng Như, chào cô, tôi là Triệu Duẫn Nhi, Tổng giám đốc của tập đoàn Triệu Vũ." Triệu Duẫn Nhi tiến đến đưa tay bắt tay người trước mặt.

"Chào cô, tôi là Phó tổng của tập đoàn N-group, rất hân hạnh được biết Triệu tổng." Quỳnh Như bắt tay Triệu Duẫn Nhi, đúng lễ chào hỏi.

(Tác giả: bởi vì mình lấy địa điểm là nước M, không phải đất nước cụ thể nên mặc định mọi người giao tiếp bằng tiếng Anh nhé)

Triệu Duẫn Nhi: "Được rồi, mời cô vào phòng hộ, chúng ta bắt đầu bàn bạc dự án."

Quỳnh Như: "Được."

Cuộc họp kéo dài suốt 1 tiếng đồng hồ. Lần này Quỳnh Như đến nước M là để đại diện tập đoàn N-group hợp tác với tập đoàn Triệu Vũ cùng nhau thực hiện dư án khu công nghiệp cao ở thành phố A, chi phí cho dự án lên đến hàng trăm ngàn tỷ (tui dùng đơn vị tiền Việt Nam cho dễ nhé).

Kết thúc cuộc họp, đợi khi mọi người rời khỏi, đột nhiên Quỳnh Như hướng Triệu Duẫn Nhi hỏi một câu: "Triệu Duẫn Nhi, cô đã gặp tôi bao giờ chưa?"

Quỳnh Như đột nhiên hỏi như vậy làm Triệu Duẫn Nhi có chút bất ngờ, cẩn thận mục lại trí nhớ của mình rồi mới đáp: "Tôi e đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, tôi nhớ bản thân trước đây chưa từng gặp cô. Làm sao vậy, có việc gì sao."

Quỳnh Như: "Không có gì đâu, tôi chỉ cảm thấy cô rất quen thôi, chắc là do tôi nhầm lẫn. Không sao, không nhớ cũng không sao."

Không nhớ cũng càng tốt……

3 giờ chiều cùng ngày, nhà hàng Hoa Vũ.

Phó Chính Bắc đẩy một giỏ quà đến trước mặt Quỳnh Như, tỏ vẻ lấy lòng mà nói: "Phó tổng Như, làm phiền cô giúp đỡ tôi lần này rồi, sau khi việc này kết thúc tập đoàn Triệu Vũ sẽ là của chúng ta."

Quỳnh Như nhướng mắt nhìn người đối diện, từ trong túi lấy ra một bản văn kiện, đứa đến trước mặt Phó Chính Bắc.

"Đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của công ty ma mà tôi tạo ra để lừa Triệu Duẫn Nhi, chỉ cần anh ký vào, tôi sẽ lập tức hành động."

Nghe Quỳnh Như đáp ứng giúp mình, Phó Chính Bắc không nghi ngờ gì lập tức ký vào, xong lại vui vẻ hướng tay đến Quỳnh Như: "Phó tổng Như, hợp tác vui vẻ."

Quỳnh Như vươn tay bắt tay hắn, sảng khoái mà nói: "Giám đốc Phó, hợp tác vui vẻ."

Đợi khi Phó Chính Bắc rời đi, Quỳnh Như lấy điện thoại gọi vào một dãy số, nhếch mép cười lạnh: "Chị, bước đầu tiên đã xong rồi, tập đoàn Triệu Vũ chắc chắn sẽ trở về tay chúng ta."

Cùng lúc đó, tại quán cà phê của Lâm Mạn Đàm.

"Cậu nói cái gì, A Vũ có người mới?" Lâm Mạn Đàm không tin được mà hỏi.

Triệu Duẫn Nhi ngã người ra ghế, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: "Đúng vậy."

Lâm Mạn Đàm: Sao có thể được chứ?"

Triệu Duẫn Nhi: "Đây là sự thật, là mình chính mắt nhìn thấy."

Lâm Mạn Đàm: "Từ từ đã, cậu nói cậu nhìn thấy A Vũ đi cùng một cô gái trẻ ở trung tâm mua sắm, là hôm mình hẹn cậu sao?"

Triệu Duẫn Nhi: "Đúng vậy, làm sao?"

Lâm Mạn Đàm không trả lời Triệu Duẫn Nhi mà lấy điện thoại ra tìm kiếm. Tới lúc tìm được tấm hình, Lâm Mạn Đàm đưa đến trước mặt Triệu Duẫn Nhi: "Cậu nói xem, có phải cô gái này không?"

Triệu Duẫn Nhi nhìn vào tấm hình trong điện thoại, là ảnh chụp em gái Lâm Mạn Đàm cùng những người bạn, cô gái ở góc bên phải ngoài cùng mà Lâm Mạn Đàm đang chỉ vào đích thị là người mà cô nhìn thấy: "Đúng vậy, là cô bé đó, sao cậu lại biết cô ấy?"

Nghe Triệu Duẫn Nhi trả lời, Lâm Mạn Đàm thực sự tức muốn điên: "Trời ơi Triệu Duẫn Nhi, cậu kết hôn với A Vũ 5 năm, đến cả cháu gái của cô ấy cũng không biết sao."

Triệu Duẫn Nhi xác thực không biết, nghe Lâm Mạn Đàm nói lập tức bất ngờ: "Cậu nói cái gì, cháu gái?"

Lâm Mạn Đàm thực sự muốn lao đến đánh cho bạn thân của mình một cái: "Đúng vậy, cậu hiểu lầm người ta rồi. Cô bé này là Vũ Văn Sơ Hạ, bạn học của em gái mình, đồng thời là con gái của giám đốc Vũ Văn Bằng Trình trong tập đoàn Triệu Vũ của cậu, cậu còn không biết."

Nghe Lâm Mạn Đàm kể rõ đầu đuôi, Triệu Duẫn Nhi như được kẻ đang sắp chết đuối vô tình vớ được chiếc phao cứu mạng, lập tức nhanh chóng đứng dậy chuẩn bị rời đi.

"Đàm Đàm, thực sự cảm ơn cậu đã nói cho mình biết. Bây giờ mình có việc gấp phải đi ngay. Lúc trở về nhất định hậu tạ cậu."

Nói xong chưa kịp đợi Lâm Mạn Đàm phản ứng, Triệu Duẫn Nhi đã cầm lấy túi lập tức rời đi.

Lâm Mạn Đàm: "Ơ này, tiểu Duẫn, này."

Nhìn thấy Triệu Duẫn Nhi rời đi, Lâm Mạn Đàm chỉ có thể lắc đầu ngao ngán. Đột nhiên điện thoại trong túi vang lên, là Đinh Nguyệt Lãng.

Không nhắc tới con người này thì thôi, vừa nhắc đến, Lâm Mạn Đàm đã muốn nổi đóa: "Tên đáng chết, cô còn dám gọi cho tôi."

Đinh Nguyệt Lãng: "Tôi, tôi xin lỗi, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô."

–-------------------------------------------------------

Tác giả 2k4 vừa chiến đấu với cái cống xong: hành trình theo đuổi vợ iu của Triệu tổng chính thức bắt đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro