Hoang Thành Độ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tĩnh mịch trong đêm đông
Cõi lòng bỗng chết lặng
Nhớ người mắt hóa mù
Ân oán tựa khói sương.
Thành hoang lẻ bóng ai
Thoáng nghe tiếng cười lạnh
Tiếc thương cho thân phận
Lỡ bước không đường về.
Một lời khó nói hết,
Trách ai lòng không đặng
Oán người vô ích chi.
Ta chỉ biết căm lặng,
Chong đèn lúc đêm khuya
Khi người còn say giấc.
Tám năm cố giữ thành
Mong tìm tỏa linh nan
Ước nguyện không đạt thành
Khó yên lòng yên giấc
Chấp niệm mãi không buông
Nắm giữ một viên kẹo đường
Trụ hồn đi về đâu?
_☆ 杜黄小龟☆_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro