Gió đông thổi vào tay áo,
Có hay cõi lòng buốt lạnh.
Tuyết trắng lớt phớt nhẹ rơi
Tô điểm bạc cả mái đầu.
Vấn minh nguyệt lệ tuôn rơi
Nhiều năm cách biệt phương trời
Nỗi nhớ đong đầy câu chuyện
Từng vì thiếu niên điên cuồng
Quên đi chính mình là ai?
Vì người bước vào hồng trần
Chấp niệm không hề buông bỏ...
Cô Tô khuất bóng người xưa,
Không quên nụ cười tuấn lãng
Cùng ta sát cánh kề vai.
Trăng khuyết rồi lại trăng tròn
Tĩnh thất chợt vọng tiếng đàn
Vấn linh người xưa nơi đâu?
Lưu luyến tình này không phai
Ta đợi người sau ly biệt
Trùng phùng hứa hẹn một đời
Ý niệm mãi trong tâm ta
Đẹp nhất khi ta có người...
_§杜黄小龟§_
(Cảm hứng từ bài hát Không Uổng trong phim Trần Tình Lệnh)
Vì bảo vệ ngươi, ta không tiếc hủy hoại thanh danh. Ta nguyện ý cùng ngươi lên Kim Lân đài.
"Đúng sai tại mình, khen chê bởi người, miễn bàn được mất". Lam Trạm lần này đi không thể quay đầu, ngươi có hối hận cũng không kịp nữa...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro