Không hồi kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 无终

Tác giả: 阿野

Thể loại: Hiện đại, chia tay

CP: Mã Gia Kỳ x Đinh Trình Hâm

Edit: Âm thanh của cá nhỏ.

Warning: BE

Không đảm bảo sát 100% so với nghĩa gốc.

Tất cả chỉ là trí tưởng tượng của tác giả. Không ghép vào người thật.

Truyện chỉ là bản dịch (không phải bản gốc) và chưa có sự cho phép của tác giả nên cảm phiền mọi người chỉ đọc thôi, không mang ra ngoài ạ.

Hóa ra đây là kết cục của chúng ta

Đây đã là năm thứ năm cùng Mã Gia Kỳ tách ra, từ sau khi Thời Đại Thiếu Niên Đoàn giải tán, mọi người thật sự rất ít khi gặp mặt, Mã Gia Kỳ đã trở thành một diễn viên xuất sắc, vượt ra khỏi đất nước hướng đến thế giới

Cùng năm chia xa Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm liền lựa chọn rời khỏi giới giải trí, một mình băng qua đại dương đến Iceland, mở một cửa hàng bánh ngọt ở Iceland

Nói đến cũng thật kỳ quái, rõ ràng là cửa hàng bánh ngọt, nhưng tên cửa hàng hết lần này tới lần khác đặt là "Không hồi kết". Nhân viên trước đây đã trêu chọc hỏi có phải vì có một người rất yêu nhưng không có kết quả, vì vậy nó không có hồi kết

Đinh Trình Hâm chỉ cười nhưng không trả lời

Nhân viên cửa hàng lại hỏi tại sao một người chạy xa như vậy đến nơi này

Đinh Trình Hâm trả lời, "Bởi vì lúc trước cùng một người ước hẹn... Hẹn nhau cùng đi Iceland xem cực quang" Đinh Trình Hâm cười cười, cười chua xót đến vậy

"Cho nên... anh là đang chờ anh ta à?", nhân viên cửa hàng cẩn thận hỏi

Đinh Trình Hâm lại trầm mặc, khi nhân viên cửa hàng cho rằng cậu sẽ không trả lời, cậu mở miệng, "Đúng vậy... Bất quá không đợi được nữa." Đinh Trình Hâm nói nhỏ giọng, câu nói kia nhân viên cửa hàng nghe không rõ, nhân viên cửa hàng chỉ cười chúc phúc cho cậu. Chính là... chỉ mình Đinh Trình Hâm biết, đợi không được, thật sự đợi không được

Bởi vì, A Kỳ phải kết hôn...

Tới gần ban đêm Reykjavík đột nhiên có tuyết rơi, bông tuyết phiêu lưu rơi vào vòng tay của Reykjavík, cơn gió cảm nhận được cái lạnh nên nhẹ nhàng ôm lấy những người đi đường, nhưng những người chỉ thấy lạnh sẽ không biết được cái ôm này có bao nhiêu ấm áp

Đinh Trình Hâm xoa xoa tay hà một hơi, không mục đích đi dạo lung tung, trên người mặc chiếc áo khoác màu đen mà Mã Gia Kỳ trước kia thích nhất, cậu cũng rất thích, bởi vì cậu cảm thấy Mã Gia Kỳ mặc áo khoác thật sự siêu đẹp trai, đặc biệt là lúc nhét cậu vào trong ngực

Nghĩ đi nghĩ lại, Đinh Trình Hâm liền nở nụ cười, kỳ thật mùa đông ở Reykjavík cũng không lạnh lắm, mà Đinh Trình Hâm cũng không sợ lạnh

Cậu đã nếm trải cái nóng của Trùng Khánh vì vậy cậu đặc biệt thích mùa đông, thích tuyết mùa đông, thích gió mùa đông... Càng thích Mã Gia Kỳ vào mùa đông cùng mình làm người tuyết...

Đinh Trình Hâm ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm đầy sao, Iceland là một nơi rất đẹp, nhà máy ở đây hầu như không có ô nhiễm cho nên không khí buổi đêm rất tốt thật sự có thể nhìn thấy những vì sao trên bầu trời

Làm sao bây giờ... Mã Gia Kỳ... Nhìn thấy những ngôi sao là tớ lại muốn nghe cậu hát, nghe bài hát mà cậu nói sẽ chỉ vì tớ cất lên – 《 Ngôi sao nhỏ》

Rồi cậu sẽ mỉm cười nhìn tớ hát, "Cậu là ngôi sao nhỏ của tớ ..."

Càng nghĩ càng khổ sở, khổ sở đến mức Đinh Trình Hâm cảm thấy trái tim không thoải mái, vì sao vừa nghĩ đến Mã Gia Kỳ liền khó chịu như vậy, rõ ràng trước kia nghĩ đến hắn sẽ rất vui vẻ, thật kỳ quái nha...

Trên đường người đi bộ càng ngày càng ít, Đinh Trình Hâm một mình đứng bên bờ biển, lẳng lặng nhìn biển, nhìn sóng biển, lắng nghe cách nó bày tỏ tình cảm... Kể từ khi đến Iceland, việc ngắm biển mỗi tối dường như đã trở thành thói quen của Đinh Trình Hâm

Người ta nói rằng con người thích ngắm hoàng hôn lúc cô đơn, vậy lúc đau khổ con người hẳn là sẽ thích ngắm biển

Buổi sáng đột nhiên nhận được tin nhắn của Mã Gia Kỳ Đinh Trình Hâm có phản ứng gì, sợ là chính mình cũng không biết, là ủy khuất sao? Ủy khuất nhiều năm như vậy lần đầu tiên nhận được tin nhắn của Mã Gia Kỳ, là khổ sở sao? Khổ sở nhiều năm như vậy bọn họ thực sự không hề liên lạc...

Nhưng khi cậu nhìn thấy nội dung Mã Gia Kỳ gửi tới, cậu liền sụp đổ "A Trình, cậu có đến không?" Cảm xúc đè nén trong nháy mắt này bị đánh tan hoàn toàn

Cậu rất muốn nói với Mã Gia Kỳ, nói cậu rất khó chịu, muốn hắn ôm một cái

Đinh Trình Hâm vô cùng thích cái ôm của Mã Gia Kỳ, cậu cảm thấy mình có thể ở trong ngực Mã Gia Kỳ cả ngày, cho dù không nói lời nào cũng không làm gì cả, cứ như vậy ôm là tốt rồi, cứ ôm như vậy

Đi để làm gì? Cười chúc cậu hạnh phúc? Hay là chúc hai người hạnh phúc? Mã Gia Kỳ... Tớ không làm được...

Bóng đêm càng lúc càng bao trùm, sóng biển đều muốn an tĩnh, Đinh Trình Hâm muốn khóc nhưng khóc không nổi, chỉ cảm thấy rất đau lòng, giống như bị người ta cầm dao đâm một nhát

Ngày trước nhìn thấy trên sách nói thời điểm một người khổ sở đến tận cùng sẽ không khóc nổi, Đinh Trình Hâm lúc ấy không tin, cầm sách đi tranh cãi với Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ ôm cậu vào trong ngực sủng nịch nhìn cậu làm loạn, mắt thấy người kia thật sự nóng nảy liền phụ họa một chút, cuối cùng vẫn là dựa vào một nụ hôn mới làm cho người ta bình tĩnh lại

Nhìn xem, bọn họ ngọt ngào như vậy, hạnh phúc như vậy, rõ ràng bọn họ chính là trời sinh một cặp, chính là xứng đôi, chính là nên một mực ở cùng một chỗ... Thế thì tại sao lại chia tay?

Lâu lắm, năm năm rồi, lâu đến nỗi cậu đều muốn quên mất lúc trước là bởi vì cái gì tách ra, hình như là... Bởi vì một tấm ảnh, một tấm... Tấm ảnh bọn họ hôn nhau ở trên bờ biển

Đinh Trình Hâm không phải không nghĩ tới bọn họ sẽ có ngày chia tay, chỉ là không nghĩ tới cư nhiên lại bởi vì một tấm ảnh cùng uy hiếp của tư sinh mà chia tay

"Tôi muốn cậu rời khỏi giới giải trí, vĩnh viễn không xuất hiện nữa, tôi sẽ giúp Gia Kỳ giấu kín bí mật này, bằng không tiêu đề ngày mai sẽ là gì? Nghĩ đến đã thấy kích thích!"

"Thật kinh tởm! Hai người con trai còn chơi mấy thứ này? Đinh Trình Hâm là cậu hủy hoại cậu ấy. "

A, như thế nào có thể quên, rõ ràng mỗi đêm đều sẽ mơ thấy! Những lời đó giống như hai bàn tay vô hình, vây chặt lại khiến cho cậu ta trốn không thoát ...

Hóa ra đó là kết cục của chúng ta...

A Kỳ, lúc ấy tớ thật sự cảm thấy chúng ta nhất định sẽ luôn ở bên nhau, bất kể là vì cái gì... Nhưng A Kỳ, lúc ấy bởi vì ngọt ngào ngắn ngủi mà làm cho chúng ta quên mất, quên đi chúng ta chỉ là người tầm thường, làm sao có đủ bản lĩnh để thoát khỏi trói buộc thế tục đây? Thật không công bằng... A Kỳ, rõ ràng chúng ta chỉ yêu nhau mà thôi... Tại sao không được chấp nhận?

Một tuần sau khi nhận được tin nhắn của Hạ Tuấn Lâm, Đinh Trình Hâm cả người đều không tốt lắm, trước không nói đêm đó làm cách nào từ bờ biển trở về, một tuần nay đã có chuyện gì xảy ra cậu cũng không biết, cậu chỉ biết trong đầu đều là: Mã Gia Kỳ muốn kết hôn với người khác

"Đinh ca, sao anh không đến được, thật vất vả mọi người mới tập hợp lại đây..." Đinh Trình Hâm nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt không còn thần thái ngày xưa, cả người đều là tử khí nặng nề, hôm nay... Là ngày Mã Gia Kỳ kết hôn

"Đinh ca, Đinh ca, chị dâu rất xinh đẹp, cười rộ lên còn rất giống anh biết không, đương nhiên, so với Đinh ca vẫn hơi kém" còn thuận tiện gửi một tấm ảnh tới

Đinh Trình Hâm chỉ cười tự giễu, không có trở về, cậu không biết nên nói cái gì, cậu có thể nói cái gì... Chỉ là lẳng lặng dựa vào tường, yên tĩnh

Mã Gia Kỳ, cậu lừa người, nói sẽ cùng nhau đi Iceland, ngắm cực quang... Cậu thế nhưng hứa không giữ lời, như thế sẽ bị trừng phạt, vậy thì phạt cậu bình an, phạt cậu hạnh phúc đi

Bắc Kinh

"Mã ca" Nghiêm Hạo Tường gọi Mã Gia Kỳ lại, Nghiêm Hạo Tường có lẽ là người duy nhất biết chuyện hai người ở cùng một chỗ

Mã Gia Kỳ dừng bước, không quay đầu lại, hắn biết Nghiêm Hạo Tường muốn hỏi cái gì, nhưng hắn không có dũng khí trả lời cũng không có dũng khí suy nghĩ

"Tại sao? Anh biết không... Hai người bọn họ rất giống..." Nghiêm Hạo Tường đút tay vào túi yên lặng nhìn Mã Gia Kỳ, hắn không rõ, hai người yêu nhau vì cái gì phải chia tay, càng kỳ quái chính là một người chuẩn bị kết hôn, cùng một người không có tình cảm ở cạnh nhau

Mã Gia Kỳ nắm tay thành quyền, không trả lời, hắn đương nhiên biết, hắn làm sao lại không biết, lần đầu tiên nhìn đến nàng chính là vì nàng cười rộ lên giống như A Trình của hắn

"Có lẽ một ngày nào đó em sẽ hiểu được."

Nghiêm Hạo Tường tức đến bật cười, "Hiểu cái gì? Vậy cô gái đó tính là gì? "

"Hạo Tường... Một ngày nào đó em sẽ hiểu rằng những người yêu nhau không nhất thiết phải ở bên nhau," Câu hỏi cuối cùng Mã Gia Kỳ không trả lời, có lẽ chính hắn cũng không biết đáp án, hắn biết như vậy không tốt... Nhưng ít nhất cũng để lại cho hắn một vấn đề để suy nghĩ đi, một cái giúp hắn sống sót...

Bên ngoài cửa sổ sát đất đột nhiên tuyết rơi dày đặc, thi nhau tung bay, Mã Gia Kỳ nhìn tuyết ngoài cửa sổ... A Trình, Bắc Kinh tuyết rơi, là tuyết đầu mùa ... A Trình, tớ đột nhiên nhớ lại ước định trước đây của chúng ta, cùng nhau đến Iceland xem cực quang, có lẽ không thể thực hiện đi ... A Trình tớ đã đến Iceland, cũng đã nhìn thấy cực quang một mình, không có thất hứa nhé, thất hứa là cậu ...

Mã Gia Kỳ kỳ thật đã từng đến Iceland một lần, trên đường lái xe từ Reykjavík đến núi Vestrahorn ở Iceland có một cửa hàng bánh ngọt, tên gọi rất kỳ lạ, "Không hồi kết", bởi vì là tiếng Trung cho nên đặc biệt chú ý, cái này làm cho Mã Gia Kỳ nhớ tới lúc trước Đinh Trình Hâm nói muốn mở một cửa hàng bánh ngọt

Nghĩ đến Đinh Trình Hâm Mã Gia Kỳ cả người đều ôn nhu, ngay cả trái tim cũng là một mảnh mềm mại... Cuối cùng hắn ma xui quỷ khiến đi vào cửa hàng và mua một chiếc bánh ngọt... Thật ngọt ngào, hắn không thích ăn đồ quá ngọt nhưng Đinh Trình Hâm thích, sau này có cơ hội cũng muốn mang Đinh Trình Hâm đến nếm thử...

Đinh Trình Hâm ôm hoa vừa mới mua đi vào trong cửa hàng, nhân viên cửa hàng chạy tới nói với cậu vừa mới có một người Trung Quốc đến mua bánh ngọt, đáng tiếc cậu không có ở đây

Đinh Trình Hâm cắm hoa xong, quay đầu nhìn ra bên ngoài, chỉ nhìn thấy đuôi xe, làm sao còn nhìn thấy người nào "Ai nha, hàng năm người đến Iceland du lịch nhiều như vậy cậu làm sao biết là người Trung Quốc?"

"Nhìn thấy giống, lớn lên cũng giống ... Cho nên nhất định là người Trung Quốc", nhân viên cửa hàng chắc chắn mình sẽ không phán đoán sai

"Phải phải phải" Đinh Trình Hâm cười, trong lòng lại nổi lên một tia chua xót, là người Trung Quốc thì thế nào đây, cũng không phải người kia...

Không hồi kết, không hồi kết... Câu chuyện cuối cùng chính là... Iceland rốt cuộc không đợi được một người, cùng cung điện Bắc Kinh khách quý chật nhà...

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro