Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

# Series những đoản văn nhỏ được lấy cảm hứng từ sân khấu 《Câu chuyện tình yêu đẫm máu》 và tiếp nối bằng 《Yêu》 #

Tên gốc:

Tác giả: Sakura

Thể loại: Hiện đại, điên vì yêu

CP: Mã Gia Kỳ x Đinh Trình Hâm

Edit: Âm thanh của cá nhỏ.

Không đảm bảo sát 100% so với nghĩa gốc.

Tất cả chỉ là trí tưởng tượng của tác giả. Không ghép vào người thật.

Truyện chỉ là bản dịch (không phải bản gốc) và chưa có sự cho phép của tác giả nên cảm phiền mọi người chỉ đọc thôi, không mang ra ngoài ạ.

Chúng ta đánh mất chính mình trong tình yêu này.

Đêm mùa hè ngoài cửa sổ cực kỳ khô nóng, bên ngoài lâu đài không có gió, ve sầu thì không ngừng kêu gào.

Bên trong, một người đàn ông bịt mắt ren màu đen đang chơi piano, một năm, hắn bị giam cầm ở đây. Hắn lẩm bẩm nói: "A Trình, đây là tình yêu của em?" Ngón tay lướt trên phím đàn, tự hát tự đàn: ah · ·

Đã từng, hắn muốn đem Đinh Trình Hâm lưu lại bên người, hắn làm được, có một ngày, A Trình của hắn, ngược lại đem hắn giam cầm.

"Tôi vốn tưởng rằng, em ấy không yêu tôi; không nghĩ tới, em ấy yêu tôi còn sâu sắc hơn. Chỉ cần hai người ở cùng một chỗ, luôn có thể vượt qua tin đồn thất thiệt."

Lúc Đinh Trình Hâm trở về, nhìn thấy Mã Gia Kỳ đang đánh đàn, từ sau lưng đi qua nhẹ nhàng ôm lấy hắn, thấp giọng nói: "Gia Kỳ, em đã trở về."

Tay Mã Gia Kỳ, chưa từng rời khỏi cây đàn dương cầm, hắn hơi nghiêng đầu..., thân thể ngả về phía sau, cảm thụ vòng tay của người yêu.

Tay Đinh Trình Hâm chậm rãi theo từ cổ xuống dưới, cậu vuốt ve vết sẹo này, vết sẹo cậu để lại cho Mã Gia Kỳ. Vết sẹo rất dài, đó là Mã Gia Kỳ trong một lần cầm thủy tinh cố gắng phản kháng cậu, cuối cùng không cẩn thận rạch một vết lớn.

Thế nhưng, vết sẹo trên thân thể xinh đẹp này, không chỉ có một cái.

Mã Gia Kỳ là một người có lòng tự trọng cao, hắn yêu thân thể của mình, không muốn bị tổn thương gì. Khi từng vết sẹo xuất hiện trên người Mã Gia Kỳ, hắn bắt đầu cả ngày mặc quần áo dài tay, sau đó, vết sẹo nhỏ xuất hiện trên bàn tay chơi piano.

Hắn tin chắc rằng đây là tình yêu của A Trình, ngay cả khi bị tổn thương.

Dải ruy băng ren màu đen, là A Trình mang cho hắn. Hắn từng hỏi lý do, A Trình nói, "Đây là anh dạy em mà."

Bên tai vẫn vang vọng câu nói: "Gia Kỳ, đeo lên, những vết sẹo kia, liền nhìn không thấy."

Nhưng vết sẹo trên người không nhìn thấy, còn vết sẹo trong lòng, ai là người xóa đi.

Trong khoảng thời gian bị giam cầm, Mã Gia Kỳ thường nhớ lại quá khứ với Đinh Trình Hâm. 17 năm, bọn họ gặp nhau, chuyện xưa tua lại. Hắn yêu thầm cậu thật lâu, tình yêu theo từng ngày điên cuồng phát triển, hắn nghĩ muốn Đinh Trình Hâm hoàn toàn thuộc về một mình hắn, vào một ngày nào đó mang theo A Trình của hắn bỏ trốn đến hòn đảo nhỏ này, bắt đầu sống trong tòa thành thuộc về bọn họ.

Lâu đài đã có tuổi, mặc dù tồi tàn, nhưng vẫn có thể duy trì một cuộc sống bình thường. Sinh tồn rất khó, không sao, A Trình ở đây là tốt rồi.

Hắn thường thường ở trong đêm tối cùng A Trình ôm nhau, định kiến thế tục không thể ngăn cản bọn họ. Hắn thường uống rượu tâm sự tình cảm của mình, muốn chạm vào người trước mắt, lại bị né tránh, trái tim hắn trong nháy mắt lạnh băng, hắn cho rằng, Đinh Trình Hâm cũng rất yêu hắn, không thể tin được tất cả chỉ là vở kịch một vai của mình, ảm đạm và buồn bã.

Hắn chưa từng biết chính là, khi hắn quay lưng lại, trong mắt A Trình phía sau tràn đầy tình yêu.

Khi nào bắt đầu đảo ngược? Mã Gia Kỳ mơ hồ nhớ rõ là sáng sớm sau một lần triền miên, lúc tỉnh lại phát hiện Đinh Trình Hâm không có ở đây, mà mình lại bị trói chặt.

Cũng mơ hồ nhớ rõ, khi đó, mắt cá chân của hắn có một chữ D rất nhỏ, hắn nghĩ:"Mình đây là độc quyền của A Trình sao?" Đinh Trình Hâm thích để lại chữ viết tắt trên đồ đạc của cậu.

Mã Gia Kỳ chỉ biết chính mình đã sớm là người trong bóng tối, hiện tại, trong bóng tối xuất hiện ánh sáng, nhưng ánh sáng, quyết định cùng hắn trầm luân.

Đinh Trình Hâm vẫn biết tình yêu của Mã Gia Kỳ dành cho mình, cậu không chỉ một lần phát hiện ra, nhưng mà, luôn bị Mã Gia Kỳ phủ nhận. Tình yêu này, cậu không dám nghĩ muốn. Khi nào cậu xác nhận yêu hắn? Hẳn là khoảnh khắc Mã Gia Kỳ dẫn cậu chạy trốn đi, đi theo hắn, liền an tâm.

Khi Mã Gia Kỳ nói về tình yêu, cậu cực kỳ rung động, nhưng nghĩ đến tương lai, cậu sợ, cậu thật sự sợ, không biết vì sao, sợ tình cảm này chỉ là thoáng qua, mà chính mình tựa như một con sâu bướm, chết cháy trong ngọn lửa yêu thương này.

Cậu quyết định thay đổi, cậu muốn kéo Mã Gia Kỳ ra khỏi bóng tối điên cuồng, hoặc là, cùng hắn sống trong bóng tối, làm chỗ dựa vững chắc trong bóng tối của hắn.

Vì thế một ngày nào đó sau khi triền miên, cậu đem Mã Gia Kỳ khóa ở trên giường, trước khi rời đi khắc chữ D, chuẩn bị thực hiện kế hoạch của mình.

Cậu đi mua một cái vòng chân điều khiển có định vị, cậu nhất định phải đảm bảo Mã Gia Kỳ sẽ ở gần mình. Cậu bắt đầu chậm rãi làm tổn thương Mã Gia Kỳ, thường xuyên tiến hành một ít thương tổn đối với Mã Gia Kỳ, mà những thứ này sẽ để lại sẹo, trong lòng ngoan độc không đành lòng, nhưng cậu muốn giống như Mã Gia Kỳ, khiến Mã Gia Kỳ hoàn toàn tin tưởng cậu. Mỗi một lần tranh chấp sau khi thương tổn, Đinh Trình Hâm nước mắt rơi đầy mặt, nhẫn nhịn không khóc, hung tợn nói: "Mã Gia Kỳ, đây là anh nợ em. Thân thể anh, phải thuộc về em, tình yêu, cũng phải thuộc về em."

Đinh Trình Hâm biết Mã Gia Kỳ yêu mình, cho nên cậu lựa chọn bịt mắt Mã Gia Kỳ, những thương tổn kia, tra tấn chính mình là được. Mã Gia Kỳ sẽ đánh đàn cho cậu, đọc thơ, cậu sẽ nằm trong lòng Mã Gia Kỳ, dùng ngón tay hôn nhẹ điểm qua cái trán cái mũi rồi đến miệng. Kế đến, họ sẽ hôn nhau, dây dưa không dứt.

Trong lòng bọn họ hiểu rõ, giờ phút này yêu đương trói buộc, có lẽ một ngày nào đó sẽ hóa thành tro tàn.

Đinh Trình Hâm hiểu được sự cố chấp của Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ không hy vọng thoát ra ngoài, trở về cuộc sống cũ, hiện tại hai người hạnh phúc vậy là đủ rồi, hắn sợ tình yêu này vừa ra ngoài sẽ không còn, hắn chỉ muốn ở cùng một chỗ với Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm mổ xẻ trái tim mình với Mã Gia Kỳ, bày tỏ tình yêu, cậu muốn cùng Mã Gia Kỳ chạy dưới ánh mặt trời, tạo ra nhiều hạnh phúc hơn, muốn tình yêu nhận được chúc phúc.

Chính là, tình yêu cố chấp của hai người, ý kiến làm sao có thể thống nhất?

Như vậy, chi bằng khiến cho chúng ta vĩnh viễn chẳng phân ly, ngay cả khi anh đã từng vì em mà dao động, sự cứu rỗi của tôi.

Một đêm nọ, Mã Gia Kỳ đang chờ Đinh Trình Hâm tắm rửa, lấy tấm che mắt xuống, ném bật lửa giấu ra xa, xoay người đi vào phòng tắm.

Cứ như vậy kết thúc tất cả đi, chúng ta yêu nhau là đủ rồi.

Hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro