Chương I. Cô gái áo hồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã chuẩn bị kỹ cho chuyến sáng tác này , nên ngoài những dụng cụ cần thiết cho công việc chuyên môn Hoàng còn mang theo đủ tiền cho chi phí suốt 2 tháng của anh . Do vậy khi chọn được một nơi ở trọ , anh đã đưa cho chị chủ nhà tiền ăn ở suốt 2 tháng này và còn dặn thêm :

- Hoàng : Nếu có thể thì tôi sẽ ở thêm cho đến lúc nào xong việc , có gì thì tôi sẽ tính thêm với chị .

Chị chủ nhà vui vẻ trả lời ngay :

- Chị chủ : Nói thiệt với cậu , nếu không cần tiền nuôi con và đóng tiền học đầu năm cho nó thì tôi có thể để cậu ở không cũng được nữa . Tôi thích nhà có thêm người nó mới vui ,chứ như cậu thấy đó , nhà tôi lúc nào cũng vắng tanh như........

Có lẽ chị ta muốn nói giống như chùa bà Đanh , nhưng kịp dừng lại . Hoàng cười :

- Hoàng : Có thêm tôi chỉ mất công lo cơm nước thôi chứ giúp ích được gì đâu. Tôi đi suốt ngày bên ngoài mà.

- Chị chủ : Nhưng có thêm người vẫn hơn . Mà nè cậu , bữa nay mẹ con tôi về bên ngoại chơi , không chừng đến mai mới về , tôi giao nhà cho cậu được không ? Cậu dám ở 1 mình không ?

Hoàng cười to :

- Chị không sợ tôi bán nhà rồi chuồn mất thì thôi , chứ tôi thì sợ gì ai mà không dám ở 1 mình !

- Chị chủ : Vậy được rồi , mẹ con tôi sẽ đi ngay sáng nay luôn . Đồ ăn tôi đã nấu sẵn rồi , cậu chỉ việc hâm lại là ăn thôi . Cậu thông cảm cho chị 1 bữa nhe !

Chị chủ nhà đi rồi cậu cũng xách máy đi ra . Anh không quên khóa kỹ cửa trước cửa sau khi ra khỏi nhà .

Ngày đầu tiên nên Hoàng cũng không đi xa cho lắm , anh đã chụp được ngay bộ ảnh khá ưng ý với phong cảmh xung quanh. Quả thật anh đã chọn không nhầm , nơi đây có cảnh đẹp mà không khí lại còn trong lành , yên ả đến tuyệt vời . Là 1 nhà nhiếp ảnh chuyên đi săn ảnh . Hoàng đã đi hầu như khắp mọi miền đất nước , nhưng chưa bao giờ anh thấy ưng ý như chỗ này . Bởi vậy việc quyết định sớm thời gian ở lại nơi này đến 2 tháng là điều xưa nay hiếm có với người như Hoàng .

Hôm nay xách máy ra đây Hoàng càng thấy quyết định của mình là hoàn toàn chính xác . Cho đến 11h thì trong máy của Hoàng đã có đến 4 cảnh mà anh ưng ý . Đặc biệt là cảnh chụp chiếc xuồng chèo mà anh ưng ý vì cảnh xung quanh là mặt nước lặng yên , chiếc xuồng chèo đơn độc không người , khiến người vừa cầm máy lên Hoàng đã bồi hồi , rung động. Cảnh này Hoàng đã chụp trên chục lần , nhưng chưa lần nào anh ưng ý như lần này . Có lẽ do sự tĩnh lặng của buổi ban mai , mà cũng có thể là do hình ảnh đơn độc của 1 con thuyền nhỏ giữa mặt hồ bao la , yên tĩnh chẳng khác gì bức tranh vẽ của một họa sĩ tài ba mà Hoàng từng trông thấy . Hoàng có ý định ngay chiều nay anh sẽ cho tráng phim và phóng ngay tấm ảnh đặc sắc này , bằng những máy móc và dụng cụ mang theo sẵn của mình.

Chụp thêm 1 bô ảnh nữa , đến gần 12h đói bụng quá Hoàng mới chịu quay về . Anh định là sẽ ăn mì gói chứ không hâm lại thức ăn chị chủ nhà nấu sẵn . Nhưng khi bước vô vừa tới cửa Hoàng đã ngửi được mùi thức ăn thơm lừng từ trong nhà . Không lẽ chị chủ nhà trở về sớm ?

Hoàng lên tiếng hỏi ngay :

Hoàng : Ủa , sao chị nói chiều hoặc sáng mai mới về mà ?

Đáp lại câu hỏi của Hoàng là tiếng gầm gừ của con chó già , vốn chỉ nằm trong bếp chứ chưa hề ra ngoài trước . Hoàng lại hỏi lần nữa :

- Hoàng : Chị về sớm vậy chị Hai ?

Vẫn không có ai trả lời . Hoàng bước thẳng ra sau bếp và đã nhìn thấy bàn ăn dọn sẵn thức ăn và cả 1 chén cơm xới đầy nóng bốc khói !

- Hoàng : Chị về thật đây mà , chị Hai !

Nghĩ là chị chủ nhà dọn cơm xong rồi bước đi đâu đó phía sau , nên Hoàng yên tâm đi dẹp giá vẽ và thay đồ , chuẩn bị ăn cơm . Nhưng khi ngồi lên mâm cơm thì Hoàng khựng lại , bởi những thức ăn đang dọn trên bàn chắc chắn không phải do chị chủ nhà nấu . Bởi toàn thức ăn đắt tiền và thịnh soạn đến năm sáu món .

- Hoàng : Chị Hai ơi !

Hoàng gọi to hơn lúc nãy và bước ra cửa sau , mở cửa tìm xung quanh mà vẫn không thấy gì . Mà quả là chị chủ nhà không có ở nhà , bởi cửa sau vẫn còn gài chốt bên trong , mà trước khi vào Hoàng đâu thấy ai đâu.

Quá ngạc nhiên , Hoàng ngồi xuống mâm cơm mà chưa dám ăn . Anh cố nhớ lại xem trong nhà này ngoài chủ nhà và anh ra , thì còn có ai có chìa khóa để mở cửa vào mà nấu cơm được . Không hề có , vì suốt ngày qua ở đây Hoàng không thấy cũng như không nghe nói có ai khác ở đây cả......

Ngồi một lúc mà bao thắc mắc chưa giải đáp được , nên cuối cùng Hoàng quyết định lấy mì gói ra nấu ăn cho xong , rồi lên giường ngả lưng xuống nghỉ ngơi.

Không buồn ngủ , nhưng chẳng hiểu sao vừa đặt lưng xuống giường chỉ trong chốc lát là Hoàng đã ngủ say......

Có lẽ anh khá buồn ngủ , bởi khi anh thức dậy Hoàng nhìn bên ngoài thấy trời đã tối hoàn toàn . Nhìn đồng hồ tay , Hoàng giật mình bật dậy ngay :

- Hoàng : Hơn 7h tối rồi sao ?

Anh nghe bụng đói cồn cào , tính xuống bếp hâm lại thức ăn , anh lại giật mình thêm lần nữa khi thấy mâm cơm hoàn toàn khác với bữa ăn trưa . Mà các món ăn vẫn còn nóng

- Hoàng : Ai trong nhà này vậy ?

Hoàng hỏi thật to . Nhưng cũng như lúc trưa , vẫn chẳng có ai đáp lại . Anh chàng vừa bực mình , nhừg lại có chút lo lắng . Không nghĩ là ma quỷ gì , Hoàng cho là trong lúc mình ngủ đã có ai đó lẻn vào , mà như thế có thể để đồ đạc trong nhà ......

Chạy đi xem lại hành lý , túi quần , mọi thứ vẫn còn y nguyên , cả máy ảnh đắt tiền cũng còn nguyên vẹn .

- Hoàng : Như vậy là sao ?

Hoàng vẫn không dám ăn những món trên bàn . Anh lại lần nữa ăn mì gói và sau đó chợt nhớ tới những ảnh chụp được buổi sáng , Hoàng lẩm bẩm :

- Hoàng : Kệ làm việc trước đã .

THE END
Mong m.n ủng hộ ♡
- Lướt chap kế tiếp để đọc đi ạ đừng nên bỏ lỡ ♡¿¿

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#parksinni