Chap 80

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Huh?"
Kayden quay lưng lại. Yuanna, người đi phía sau anh, nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu.
Ngay cả Diego, người đang theo sau Yuanna, cũng dừng lại.
"Chuyện gì vậy?"
Bất chấp câu hỏi của cô, Kayden gãi gãi đầu và bận rộn nhìn xung quanh.
"Tôi nghĩ có ai đó đang theo dõi tôi..."
Kayden chưa nói hết lời. Là bởi vì hai người đang nhìn anh đều chớp mắt, không hiểu anh đang nói cái gì.
Cuối cùng, Kayden lại quay lưng lại.
"Đừng bận tâm."
'Có lẽ mình quá nhạy cảm,' anh nghĩ và bắt đầu bước đi.
Đã nửa ngày trôi qua kể từ khi họ rời khỏi căn nhà. Yuanna trông mệt mỏi không lâu sau khi rời đi nhưng cô cố gắng không thể hiện điều đó.
'Mình phải nhanh chóng tìm một nơi để qua đêm thôi.'
Trong khi Kayden đang suy nghĩ về điều đó, giọng nói của Yuanna vang lên từ phía sau.
"Nhân tiện, ngài thật khó đoán, Tháp chủ."
Không hề quay đầu lại, Kayden bước tới với con dao găm và chặt đứt một cành cây đang chắn lối đi phía trước.
"Khi thấy ngài nói chuyện với Tiểu thư Floné, tôi đã nghĩ ngài là một người thân thiện. Ngược lại với lời đồn, ngài nói rất nhiều."
Kayden luôn bị vây quanh bởi những tin đồn và định kiến giống như Margaret.
Nếu cô gái điên của Đế chế Langridge là Margaret thì kẻ điên đó tất nhiên là Kayden.
Tuy nhiên, điểm khác biệt giữa Margaret và Kayden là Margaret hoạt động tích cực trong xã hội trong khi Kayden thậm chí còn không lộ mặt trước công chúng.
Thỉnh thoảng anh ta xuất hiện trong một phòng thí nghiệm, do các pháp sư hoặc linh mục dẫn đầu. Nhưng khi làm vậy, anh ta sẽ nghiền nát nơi đó thành cát bụi, khiến mọi người phải sợ hãi.
Yuanna tiếp tục cố gắng nói chuyện với Kayden nhưng người này không trả lời.
"Nhưng hôm nay ngài không nói nhiều."
"Chà, điều đó có quan trọng không? Chẳng phải Ngài Diego trái ngược với những tin đồn hơn tôi nhiều sao?"
Thay vì nói nhiều, Kayden về cơ bản không thích đi chơi với mọi người.
Nhưng anh không thể tránh khỏi tình huống này vì Margaret đã yêu cầu anh hợp tác với những người này ngay bây giờ.
Tiếng cười của Yuanna vang lên sau lưng anh.
"À, đúng rồi. Ngài Diego thích những thứ dễ thương."
Diego thấp giọng phản đối lời nhận xét vui tươi của cô. "Xin hãy tôn trọng sở thích của tôi."
Kayden không hiểu sao lại tưởng rằng anh ta muốn trêu chọc mình, nhưng một lần nữa, Yuanna đã không bỏ lỡ thời cơ mà lảm nhảm.
"Ồ, không chỉ sở thích ...., đáng ngạc nhiên là ngài lại là một kẻ hèn nhát, phải không?"
"Không, đó là hiểu lầm." Diego trả lời với vẻ mặt ủ rũ, Yuanna bật cười.
"Hiểu lầm gì thế? Ai lại rơi nước mắt phân gà, bảo thỏ quá dễ thương đến nỗi không ăn được?"
[1] Khóc cúi đầu để nước mắt rơi thẳng từ mắt xuống đất (giống như phân gà) thay vì chảy xuống mặt.
Không thể trả lời câu hỏi đùa cợt của Yuanna, Diego cắn môi. Có vẻ như anh ấy nghĩ tốt hơn hết là nên im lặng.
Ngay cả Kayden cũng cho rằng đây là một quyết định sáng suốt.
Họ đi xuyên qua những bụi cây rậm rạp và tiến ra khoảng không gian rộng mở. Kayden vung con dao găm của mình một cách hào nhoáng giữa các ngón tay và đặt nó vào bao buộc quanh eo.
Kayden nhìn lên bầu trời. Những bóng đỏ bắt đầu xuất hiện trên bầu trời xanh.
"Tôi nghĩ mặt trời sắp lặn rồi. Rất dễ bị quái vật bao vây trong không gian rộng mở này......"
"Tháp chủ Kayden nói đúng." Diego gật đầu đáp lại lời thì thầm của Kayden.
Anh nhìn quanh, bình tĩnh nói: "Tôi nghĩ đi bộ lâu hơn một chút sẽ tốt hơn. Nguy hiểm nhưng mặt trời vẫn chưa lặn nên bây giờ là thời điểm tốt nhất để quan sát xung quanh."
"Ồ, nếu ngài đi xa hơn một chút từ đây sẽ có một con sông lớn. Chẳng phải ngài nên chọn một chỗ gần đó để qua đêm sao?"
Theo lời của Yuanna, Kayden lấy ra la bàn và bản đồ mà Margaret đã đưa cho anh.
Sau khi định hướng bằng la bàn và kiểm tra vị trí trên bản đồ, nó cách chỗ Yuanna tìm thấy chìa khóa không quá xa.
Kayden nghĩ có lẽ anh sẽ đến đó nhanh chóng nếu chỉ cắm trại một đêm.
Kayden gấp bản đồ lại và nói: "Dòng sông rất nguy hiểm vì không biết khi nào quái vật Anaconda sẽ xuất hiện nhưng lại dễ lấy nước nên ở lại quanh đó cũng tốt".
Kayden vừa dứt lời thì dòng sông hiện ra sau những tán cây.
"Đó là một con sông!" Yuanna hét lên với vẻ mặt hồng hào.
Kayden và Yuanna đang định đi về phía bờ sông thì bị Diego chặn lại nên dừng lại.
"Xin đợi một chút. Ở đằng kia có thứ gì đó giống như một túp lều."
Nhìn theo hướng Diego chỉ, có một túp lều nhỏ gần sông. Đó là một túp lều rất nhỏ, trông như thể chỉ chứa được ba người.
Họ nhìn nhau với ánh mắt khó hiểu, rồi từ từ tiến đến nơi.
Kayden cẩn thận nhìn quanh túp lều.
Những cây to đỡ lấy túp lều như một pháo đài, những bông hoa đỏ nở đây đó tạo nên một bầu không khí tươi sáng.
"Nó hơi khác một chút, nhưng nó trông giống với cái mà Margaret đã làm."
Diego nhìn vào trong túp lều trước lời thì thầm của Kayden và ngạc nhiên quay lại nhìn anh.
"Tiểu thư Floné thực sự biết cách dựng một túp lều ư?"
"Tôi nghĩ Tiểu thư Floné thực sự rất tuyệt vời." Yuanna nhìn Kayden với ánh mắt ngưỡng mộ.
Kayden gật đầu đầy tự hào như thể anh mới là người được khen ngợi. "Đúng vậy."
Sau đó, anh ta rút con dao găm từ thắt lưng và huýt sáo.
"Xung quanh hình như không có gì nguy hiểm. Túp lều nhìn cũng được, tối nay ở lại đây nhé?"
Kayden kiểm tra mọi thứ, kể cả bên trong túp lều và hỏi Yuanna và Diego.
Yuanna và Diego, những người đã nhìn quanh túp lều và kiểm tra tình trạng, gật đầu đồng ý với anh.
"Đó là một ý kiến hay."
Họ lập tức dỡ hành lý vào trong lều. Ngay sau đó, Kayden cố gắng rời khỏi túp lều.
"Tôi sẽ đi trinh sát xung quanh khu vực và kiếm thứ gì đó để ăn."
"Tôi sẽ đi cùng ngài." Deigo nói.
Trước lời của Diego, Kayden kiên quyết lắc đầu.
"Thưa ngài, xin hãy bảo vệ túp lều. Điều quan trọng nhất trong cuộc hành trình của chúng ta lúc này là sự an toàn của Thánh nữ."
Bị thuyết phục, Diego gật đầu. Yuanna, người đang lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của họ, mỉm cười với Kayden và vẫy tay.
"Chúc may mắn. Tôi sẽ giữ túp lều an toàn."
Sau đó Yuanna tiễn anh và hôn anh một cái, Kayden cau mày thở dài. Anh cảm thấy khó biết được lòng cô nên không thoải mái khi đối mặt với cô.
Kayden cười khẩy và cầm con dao găm rời khỏi túp lều.
Bầu trời đã nhuộm màu tím. Để chuẩn bị cho nguy cơ quái vật xuất hiện, Kayden hạn chế di chuyển ở mức tối thiểu.
Một lúc sau, anh định quay trở lại túp lều sau khi bắt được một con vật nhỏ giống thỏ.
'Ta có thể cảm thấy ai đó đang theo dõi ta ở đâu đó.'
Vào lúc đó, Kayden cảm thấy những đợt sóng lạ rung chuyển nhẹ nhàng trong không khí.
Anh nhìn quanh để xem sóng âm phát ra từ đâu và thấy một đôi đồng tử đang nhìn anh từ xa.
"Chết tiệt."
Đôi mắt màu vàng sáng lên trong bóng tối dường như không có ý định tấn công anh, như thể ngay từ đầu nó chỉ có ý định quan sát anh.
Nó trông giống như một con quái vật dạng sói.
Kayden lặng lẽ nắm lấy con dao găm của mình và thủ thế.
Sau khi trừng mắt nhìn nhau một lúc, con quái vật nhanh chóng quay lại như thể mất động lực và biến mất sau bụi rậm.
Kayden đứng thẳng lên với vẻ mặt hơi thất vọng.
"Cái gì, nó làm ta cảm thấy khó chịu."
Giống như bị một con quái vật theo dõi vậy.
Anh tự hỏi liệu lũ quái vật trên đảo có đang theo dõi chúng tôi một cách có hệ thống như Margaret và anh đã suy đoán hay không.
Hơn nữa, đây là khu vực có nhiều loại quái vật tarantula sinh sống trên quy mô lớn. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một con quái vật dạng sói lang thang ở khu vực này.
Anh cảm thấy không thoải mái nhưng anh sẽ kể cho Margaret nghe chuyện đó sau khi quay về. Anh muốn được khen ngợi vì đã mang lại những thông tin hữu ích.
Ý nghĩ đó khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn. Kayden quay lại túp lều và ngâm nga.
Nơi anh chứng kiến một cảnh tượng khá kỳ lạ.
"Cái quái gì đây......"
Xung quanh túp lều, những bông hoa đỏ nở rộ đến mức phi thực tế.
Khi anh đi, hoa chưa nở vội.
Đột nhiên mặt trăng lên cao trên bầu trời.
Những bông hoa dường như hấp thụ được ánh trăng và nở rộ hơn.
"Ngài ở đây à, Tháp chủ?"
Yuanna bước ra khỏi túp lều và ngáp dài. Theo sau cô, Diego bước ra với vẻ mặt có phần mệt mỏi.
"Hả? Hoa nở thế này từ khi nào vậy?"
Yuanna bối rối nhìn xung quanh những bông hoa lấp đầy túp lều.
Kayden quan sát những bông hoa trong khi xoa cằm.
Chúng đột ngột tăng số lượng, tốc độ tăng trưởng nhanh đến kinh ngạc và trên mỗi bông hoa có nhiều hơn một hoặc hai điểm đáng ngờ.
"Tôi đã nhìn thấy bông hoa này khi đi dạo ở đây. Nó đẹp quá... Tôi chưa bao giờ thấy một bông hoa nào đẹp đến thế."
Diego liếc nhìn Yuanna khi cô thì thầm.
"Nếu cô thích thì tôi sẽ chọn cho cô."
Khi anh cúi xuống nhặt bông hoa trước lều, Kayden vội ngăn anh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro