Chap 90

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yuanna, người đang ngồi chống cằm, cau mày trước lời nói của Arthdal. Cô bối rối hỏi: "Tại sao?"

Thay vì Arthdal, tôi trả lời, "Quái vật sẽ sớm đến đây."

"Làm sao cô biết điều đó?"

"Bởi vì Thái tử Arthdal ​​có đôi mắt đặc biệt có thể nhìn thấy dòng mana."

Ánh mắt của Yuanna, Diego và Kayden đều tập trung vào Arthdal.

"Trước đây ngài chưa từng nói như vậy." Yuanna nói.

"Đây là bí mật. Hãy nhớ rằng, hoàng tộc Hestia có một khả năng được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, nó được gọi là mắt ma thuật. Nhưng ta không thể sử dụng nó nếu không có mana, vì vậy ta đã mượn mana của tiểu thư Margaret," Arthdal​ trả lời thẳng thừng.

"Mượn cái gì cơ?"

Như thể Kayden đã nghe được một câu chuyện bất ngờ, anh ấy nhìn tôi bằng đôi mắt thỏ.

Lần này tôi đã giải thích một cách tử tế. "Tôi có thể sử dụng mana của mình. Một số người cũng có thể sử dụng phép thuật bằng mana của tôi, vì vậy tôi đang luyện tập để truyền mana của mình vào người khác bằng cách sử dụng ma cụ hỗ trợ do Thái tử Arthdal ​​đưa cho."

"Thật thú vị khi sử dụng mana theo cách đó."

Kayden đang cân nhắc lời nói của tôi, còn Yuanna thì ngơ ngác nhìn tôi.

"Ồ...... giờ tôi đã hiểu tại sao Thái tử Arthdal ​​lại nghi ngờ Tiểu thư Floné đến vậy. Nhưng tại sao, tại sao chỉ có Tiểu thư Floné......?"

"Tôi cũng rất tò mò về điều đó."

Yuanna vẫn chống cằm, nhìn chằm chằm vào mặt tôi như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Trong khi đó, Diego hỏi Arthdal ​​một lần nữa, "Vậy tại sao lũ quái vật lại đến đây sớm thế?"

"Ừm, ta không biết chắc chắn, nhưng ta đoán đó là do đống xác của những con quái vật mà Banhwang đã giết."

Arthdal ​​mỉm cười trả lời và nhìn Enoch. Tôi bối rối trước những gì anh ấy nói nên nghiêng đầu và mở miệng.

"Nhưng không phải tất cả đều cháy hết sao?"

"Mùi và mảnh vụn có thể vẫn còn."

Đáp lại câu trả lời của Arthdal, Yuanna lần này hỏi. "Vậy là chúng thực sự tới đây à?"

"Có khả năng. Và dù thế nào đi nữa, chúng ta vẫn có con đường để đi."

Cuối cùng, Yuanna im lặng không nói gì trước câu trả lời của Enoch.

Và thế là chúng tôi quyết định rời khỏi cabin.

18. Đảo Bắc và Đảo Nam

Kayden cũng là người có thể sử dụng mana của tôi hiệu quả nhất. Vì vậy, trước khi rời cabin, tôi quyết định luyện tập với Kayden để truyền mana của mình theo nhiều cách khác nhau.

Kayden đang đứng ở bãi đất trống trước cabin, vẽ một vòng tròn ma thuật trên mặt đất.

"Anh không thể sử dụng phép thuật mà không vẽ vòng tròn ma thuật sao?"

"Ừ, nhưng khi mana của em không ổn định, không có gì chắc chắn hơn việc tự mình vẽ ra vòng tròn ma thuật."

Nhưng không có thời gian để thử nó.

koong! koong!

Một tiếng gầm vang lên từ xa. Kayden và tôi sững sờ dừng lại tại chỗ.

"Cái gì......"

Eunji cảnh giác với hướng của khu rừng và liên tục phun ra những ngọn lửa cỡ ngón tay.

Đúng lúc đó, cửa cabin mở ra và mọi người mang hành lý bước ra. Có vẻ như họ cũng đã nghe thấy tiếng gầm.

Sau khi nhìn thấy Eunji, mọi người nhìn về khu rừng yên tĩnh với cảm giác bất an.

"Nghe có vẻ không giống một con quái vật tarantula."

"Tôi cũng không nghĩ đó là Anaconda."

"Vậy đó có phải là quái vật sói không?"

Kayden, Ruzef và Yuanna lần lượt lên tiếng. Vậy thì nó là gì? Tôi nghiêng đầu thắc mắc.

Arthdal ​​nhìn tôi hỏi: "Không phải cô đã nói là nơi sinh sống của quái vật sói không có ở đây sao? Cho nên nó không phải là quái vật sói."

Kayden trả lời: "Không. Quái vật đang bắt đầu rời khỏi môi trường sống của chúng. Khi tôi đến nơi Thánh Nữ tìm thấy chìa khóa, tôi gặp phải một con quái vật giống sói."

Quái vật đang bắt đầu rời khỏi môi trường sống của chúng là một sự thật hiển nhiên. Chúng cũng đã bắt đầu tiến hoá.

Kayden và tôi từng chạm trán với một con quái vật đười ươi ở nơi có quái vật sói sinh sống.

"Hoặc có thể là một con quái vật đười ươi. Nếu đúng như vậy thì đó là vấn đề lớn vì nó hung dữ hơn cả sói..."

Mọi người im lặng với vẻ mặt nghiêm túc trước lời thì thầm của Kayden.

"Nhưng thành thật mà nói, ngay cả khi lũ quái vật đến, chúng ta cũng không cần phải lo lắng miễn là có Banhwang ở bên, phải không?"

Nghe Arthdal ​​nói, mọi người đều nhìn Enoch. Anh ấy ngẩng đầu lên trong khi đeo bao kiếm vào thắt lưng.

Một nụ cười nở trên miệng Arthdal ​​khi anh nhìn Enoch bình tĩnh mà không hề có dấu hiệu kích động.

"Nhìn ngài bình tĩnh như thế nào. Thấy không? Ngay cả khi lũ quái vật tràn vào, Banhwang sẽ trở nên hoang dã. Mấy người đang lo lắng điều gì? Ý tôi là, Banhwang được đặt biệt danh là 'quỷ chiến tranh' không phải không có lý do."

Tôi không đồng ý với anh ấy. "Ngài muốn làm cho Enoch phát điên? Anh ấy cũng có thể giết chúng ta khi kết liễu quái vật."

"Hmm. Ta đã phạm sai lầm." Arthdal ​​nhanh chóng thừa nhận sai lầm của mình.

Nhưng thật bất ngờ, Kayden, người đang giữ tôi, lại ủng hộ lời nói của Arthdal. "Nếu Điện hạ có thể kiểm soát được sức mạnh của mình thì đó có thể là một cách tốt. Margaret, em là người nắm giữ dây xích của Thái tử phải không?"

"Dây xích? Enoch không phải là chó."

"Xét theo những gì ngài ấy đã làm lần trước, nó có giống không?"

Khi cuộc tranh luận về Enoch tiếp tục, Enoch thở dài khó chịu.

"......Ta biết rất rõ mọi người nghĩ gì về ta. Nhưng ngay cả khi ta không ở trong trạng thái co giật, ta vẫn có thể tiêu diệt lũ quái vật. Tuy nhiên, sẽ mất thời gian. Miễn là mọi người không bị thương và đừng lọt vào mắt ta, không có lý do gì để ta trở nên điên cuồng cả."

"Đúng như mong đợi về Enoch."

"Đúng như mong đợi về Banhwang."

"Đúng như mong đợi về Thái tử."

Tôi, Arthdal ​​và Kayden lần lượt giơ ngón cái về phía Enoch. Không thể phủ nhận Enoch là người mạnh nhất thế giới này. Chà, anh ấy không phải là nam chính đầu tiên mà không có lý do.

"Tốt nhất là chúng ta nên nhanh chóng rời đi trong khi Điện hạ quét sạch lũ quái vật."

Yuanna đang yên lặng nghe cuộc trò chuyện mở miệng. "Ồ, tôi có một ý tưởng hay, mấy người có muốn nghe không? Khi làm thánh nữ, tôi thường ra ngoài để tiêu diệt quái vật nên những chuyện như thế này tôi cũng quen rồi."

Phục vụ như một vị thánh? Đó là một biểu hiện kỳ ​​quái vì Yuanna ghét vai trò một vị thánh của mình.

"Những con quái vật đi theo nhóm có một khuân mẫu nào đó."

Yuanna rất tự tin khi nói điều đó. Có phải vì cô biết điều mình sắp nói là thông tin rất quan trọng?

"Thông thường có một con quái vật là thủ lĩnh của nhóm. Nếu ngài xác định và tiêu diệt nó trước, đội hình sẽ sụp đổ và ngài có thể dễ dàng đối phó với những con còn lại."

"Hmm, ta chắc chắn nó có thể thực hiện. Mặc dù ta không quen với thói quen của quái vật nhưng ta đã quen với chiến tranh của con người." Enoch gật đầu, nói thêm rằng những gì Yuanna nói đều có lý.

Arthdal, người đang lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện, cũng gật đầu đồng ý. "Ta đã từng chỉ huy quân đoàn tiêu diệt quái vật trước đây. Ta hiểu Thánh Nữ đang muốn nói gì."

Tôi nói, "Vấn đề là khi quái vật xuất hiện mà không theo nhóm. Chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đánh bại chúng một cách riêng lẻ."

Yuanna gật đầu. "Đó sẽ là điều tồi tệ nhất."

Tôi quay lại nhìn Ruzef một lúc. Ruzef bước ra với hộp sơ cứu trên tay với vẻ mặt bối rối.

"Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu những người không tham gia trận chiến nên ẩn nấp và hỗ trợ từ phía sau. Tổng giám mục và tôi sẽ cố gắng hết sức để chữa lành những người bị thương. Thánh nữ, cô vừa nhanh chân vừa giỏi trèo cây nên hãy theo dõi và báo cáo tình hình nhé."

"Chỉ cần để nó cho tôi."

Yuanna gật đầu với nụ cười rạng rỡ. Cô ấy thậm chí còn thích nó và nói rằng cô ấy sẽ thử các kỹ năng thời thơ ấu của mình – móc túi và leo núi – sau một thời gian dài.

"Tôi sẽ xem xét tình hình và sử dụng vũ khí của mình nếu cần."

Tôi lấy khẩu súng bắn pháo sáng của mình ra và nạp đầy đạn.

Ngay cả với pháo sáng và bom, rất dễ bị tấn công bởi một nhóm quái vật, vì vậy sẽ thật hoàn hảo nếu tôi ẩn náu ở một nơi xa và hành động như một người bảo đảm an toàn vào đúng thời điểm. Ngoài ra, việc truyền mana của tôi theo cách đó sẽ dễ dàng hơn.

Nhờ việc kiểm soát mana của mình mà Arthdal ​​không hề hay biết, tôi có thể truyền mana của mình vào ai đó mà không cần tiếp xúc vật lý.

Tất nhiên, trong trường hợp đó, độ chính xác thấp và lượng mana phân tán ở giữa là khá lớn.

Bạn sẽ đổ đầy bình nước bằng vòi hay bạn sẽ đổ đầy bình nước bằng cách lấy nước bằng tay?

"Ừ, còn có Eunji nữa nên đừng lo lắng quá."

Kayden mỉm cười, nói rằng anh cảm thấy nhẹ nhõm vì tôi sẽ không trực tiếp tham gia vào trận chiến.

Enoch cởi áo khoác và cởi khuy măng sét của áo sơ mi, xắn tay áo lên và liếc nhìn chúng tôi.

"Vậy thì ta sẽ chỉ huy trận chiến. Arthdal, ngài chịu trách nhiệm phân tích mô hình hành vi của quái vật."

Nghe Enoch nói, Arthdal ​​giơ ngón tay cái lên. "Được rồi. Tiểu thư Floné, cô có muốn truyền mana của mình cho ta không? Ta sẽ nắm bắt dòng chảy mana và đọc chuyển động của lũ quái vật."

Theo yêu cầu của Arthdal, tôi nắm lấy tay anh ấy. Sau đó, đôi mắt xanh của anh bắt đầu lấp lánh màu xanh lục tươi sáng.

"Xét theo tốc độ di chuyển nhanh và số lượng lớn, chúng có vẻ là quái vật dạng sói."

Theo lời của Arthdal, Enoch, Diego và Kayden lần lượt rút kiếm và vào thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro