Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi năm nay 18 tuổi , chỉ một chút ngắn thời gian nữa là tôi vượt qua tuổi vị thành niên , phải chịu trách nhiệm với tất cả hành động của mình .

Mẹ tôi nói tôi chỉ có thể chân chính nhìn thấy cuộc đời khi tôi vượt qua tuổi 18 , lúc ấy không ai che chở đùm bọc bảo vệ tôi nữa . Lại nói phong ba bão tố của cuộc đời tôi điên cuồng nhất khi tôi vừa mới bước ra khỏi vòng bảo hộ của người thân , lúc mà tôi chưa có một chút gì tự phòng hộ cho mình , cũng là lúc dễ tổn thương nhất .

Bố tôi nói người đứng ở địa vị càng cao thì mưa gió càng lớn . Tôi là một người thừa kế đứng trên cao vút nhưng vẫn núp sau đôi cánh của cha mẹ , dù họ có ly hôn vẫn sẽ cố gắng che chở tôi . Nhưng một khi tôi thoát khỏi đôi cánh ấy thì những gì chờ đợi tôi đầu tiên là bão táp cuộc đời ầm ầm như muốn đẩy văng tôi khỏi đỉnh cao mà tôi đang đứng , đồng nghĩa với việc làm tôi rơi xuống , làm đôi cánh của tôi gãy nát .

Người ta nói cây cao đón gió , mà lại còn nói trèo cao ngã đau . Đó chính là lý luận cuộc đời tôi . Tôi đứng ở cây cao , gió bão quật ngã tôi , mà khi đã ngã , là đau đến không dậy nổi , đau đến chết đi sống lại , đau đến nỗi không còn một ý niệm tranh chấp nào nữa , đau đến nỗi nhất định phải hoàn toàn buông tay .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro