story #17: BLACK CLOUDS

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary: Story này, vì thế, không phải là một fanfic, chỉ đơn thuần là em mà thôi.

***

BLACK CLOUDS


Lee Haechan là ai?

Nếu gõ vài dòng keyword tìm kiếm trên mạng thì sẽ ra một cơ số kết quả, nhưng có thể tổng hợp lại là: Lee Haechan sinh ngày 6/6/2000 (tên thật là Lee Donghyuck), thành viên nhóm nhạc nam Hàn Quốc NCT cũng như các nhóm nhỏ NCT 127, NCT DREAM và NCT U.

Haechan vượt qua kỳ tuyển chọn vào năm 2013 và được biết đến như một trong 6 nghệ sĩ (ở thời điểm đó) hiếm hoi vượt qua "kỳ tuyển chọn thứ Bảy" hay còn được gọi là "Sự lựa chọn của Lee Soo-man" nổi tiếng gắt gao.

17/7/2014, Haechan được giới thiệu là một trong 7 thành viên của dự án SMRookies.

Chỉ 2 năm sau, vào 1/7/2016, SM chính thức công bố đội hình NCT 127, sân khấu debut của Haechan vào ngày 7/7/2016 trên M!Countdown với "Firetruck".

Ngày 18/8/2016, Haechan một lần nữa ra mắt với NCT DREAM. Bài hát chủ đề "Chewing gum" lần đầu được biểu diễn vào ngày 25/8/2016.

Từ đó đến cuối năm, Haechan cùng 2 nhóm nhỏ thực hiện những hoạt động quảng bá dày đặc cho đợt ra mắt.

Năm 2017, Haechan nhận được cúp âm nhạc đầu tiên với "My first and last" cùng NCT DREAM trên chương trình "The show". Cùng trong năm này, Haechan tham gia quảng bá cho các album "Limitless", bài hát "Cherry bomb", mini album "We young", MV tiếng Nhật đầu tiên của 127, ca khúc Giáng sinh "Joy" của SM Station, trở thành đại sứ cho Giải vô địch bóng đá U20 thế giới, làm MC cho show âm nhạc M!Countdown...

Haechan đã làm việc không ngừng nghỉ dù chỉ một tháng trong suốt 2017.

Sang đến 2018 thì sao? Mở đầu bằng vô số hoạt động chung và riêng của dự án "NCT 2018: Empathy", bao gồm quảng bá cho "Go", "Touch", "Black on black"... Nối tiếp là chính thức debut ở Nhật Bản với album "Chain", tham gia dự án ca khúc "Let's shut up & dance" tưởng nhớ Michael Jackson, quảng bá album cuối cùng với Mark - "We go up" vào tháng 9.

1 tháng sau, tiếp tục ra mắt full album "Regular - Irregular", tấn công vào thị trường Mỹ với hàng loạt show truyền hình, buổi biểu diễn, tham gia Lễ trao giải AMA 2018 với tư cách là idol nam Kpop trẻ nhất từng xuất hiện ở buổi lễ thường niên này.

Vẫn chưa hết năm, tháng 11, Haechan tiếp tục cùng 127 quảng bá "Simon says", tiếp tục với vai trò MC cho các lễ hội âm nhạc và góp giọng trong dự án Station với "Best day ever" và "Candle light".

3 năm sau khi ra mắt, Haechan chỉ được nghỉ ngơi khi SM thông báo tạm dừng mọi hoạt động do chấn thương ở chân vào 19/12/2018. Nhưng chỉ 1 tháng sau, bước sang 2019, cậu vẫn xuất hiện ở concert tour đầu tiên "The Origin" của 127 tại Seoul và biểu diễn với cái chân què trên ghế. Sau đó là 13 concert tại Nhật Bản song song với việc ra mắt album tiếng nhật đầu tiên "Awaken". The Origin tiếp tục mở rộng ra các nước Đông Nam Á, châu Âu, châu Mỹ với tổng cộng toàn bộ tour là 30 buổi biểu diễn.

Tháng 5/2019, 127 trở lại với mini album thứ 4 "We are superhuman" và tiếp tục tham vọng Mỹ tiến của công ty. Tháng 6, MV "Highway to heaven" được ra mắt. Tháng 7, NCT DREAM trở lại với "We boom" và khởi động tour diễn "The Dream show" tại nhiều thành phố trên nhiều quốc gia khác nhau. Cuối tháng 12, Haechan chính thức debut trong NCT U với ca khúc "Coming home".

Sang 2020, tình hình cũng không khác những năm trước là bao. Báo chí đánh giá đây là "năm hoạt động không ngừng nghỉ với các nhóm nhỏ của NCT và nhóm lớn NCT 2020".

Lần lượt là album của 127 "Kick it", album"Reload" của DRREAM, "Punch" của 127. Xen kẽ là concert online "Beyond The Dream show" và "Beyond The Origin". Từ tháng 9 cho đến cuối năm là vô số hoạt động của NCT 2020 với 2 phần Resonance Part 1 và Part 2.

Năm Haechan 21 tuổi, cậu cùng NCT 127 ra mắt full album tiếng Nhật thứ 2 "Loveholic" với ca khúc chủ đề "gimme gimme", album "Hot sauce" với sự trở lại của Mark tiêu thụ hơn 2 triệu bản chỉ vỏn vẹn trong 16 ngày, tiếp đến là repackage "Hello future", full album thứ 3 của 127 "Sticker", 1 tháng sau là "Favourite".

Đến cuối 2021, Haechan và 127 khởi động tour lưu diễn "The Link" sau một thời gian dài bị trì hoãn vì Covid-19. Để thêm vào lịch trình đã chẳng có chỗ để thở, Haechan cùng NCT U ra mắt ca khúc "Universe (Let's play ball)", mở màn cho lịch quảng bá dày đặc cho album "Universe" của NCT 2021.

Năm Nhâm Dần, năm con Hổ đánh dấu hành trình trưởng thành của Haechan với bản OST solo đầu tiên "Good person" trong sự mong đợi lớn của người hâm mộ. 22 tuổi, Haechan tiếp tục quay cuồng với album "Glitch mode", khởi động Dome tour "The Link+", chính thức bước chân vào thánh đường Tokyo Dome huyền thoại, hoàn thành một trong những ước mơ của cậu bé Lee Donghyuck ngày nào. Rồi sau đó, cậu tiếp tục lịch quảng bá dày đặc cho "Beatbox", "2 Baddies", "Candy". Chính thức khởi động "The Dream show 2", lần đầu với đầy đủ 7 thành viên.

Cũng trong năm này, Haechan mắc Covid-19. Và như một hệ lụy kéo dài, chỉ ngay những ngày đầu năm 2023, Haechan buộc phải dừng hoạt động vì tim đập nhanh và khó thở.

Nhập viện thì đã sao? Chưa nghỉ ngơi được vài ngày, ngay cuối tháng 1/2023, Haechan đã trở lại cùng 127 để quảng bá cho "Ay-yo".

2023 của Haechan còn gì khác? Ra mắt single tiếng Nhật "Best friend ever", "Sunny road", album "ISTJ", "Golden age", "Fact check". Chính thức ra mắt bài hát tự sáng tác "N.Y.C.T". Đồng thời tiếp tục chạy tour "The Dream show 2" khắp thế giới và kết thúc bằng 3 đêm encore tại Hàn Quốc, tháng 7 là fanmeeting kỷ niệm 7 năm ra mắt. Một lần nữa, Haechan lại phải nhập viện gấp khi chỉ còn vài giờ nữa là fanmeeting 7 năm của DREAM bắt đầu. Tháng 8 và 9 là chuỗi tour của NCT Nation, tháng 11 tour "The Unity".

Cơn ác mộng dường như vẫn chưa hề chấm dứt. Bước sang năm tuổi - năm Rồng, Haechan buộc phải hủy diễn tour "Unity" tại Nagoya (Nhật) vì sốt cao và viêm amidan. Chỉ 3 ngày sau, khi cổ họng vẫn còn sưng, Haechan đã bay 7 tiếng sang Indonesia để tiếp tục hoạt động.

...

Hơn 1.000 chữ từ đầu câu chuyện đến giờ chỉ điểm được những hoạt động chính và nổi bật trong suốt 7 năm hoạt động, còn vô vàn những lịch quay hình, thu âm, fansign, fan meet, quảng cáo, chụp ảnh, quay content, làm đại sứ thương hiệu... và ty tỷ lịch trình không công khai khác.

Bạn có biết, trong 7 năm qua, Haechan đã ra mắt bao nhiêu ca khúc không?

77 album, mini album, single và 454 bài hát của tất cả các unit, cả những bài station và solo. Đó là một số lượng khổng lồ mà không một nghệ sĩ nào của Kpop có tự tin thực hiện được trong 7 năm ngắn ngủi. Người duy nhất có thể vượt qua Haechan chỉ có Mark.

Bạn có biết, trong 7 năm qua, Haechan đã rực rỡ đến thế nào không?

Bán ra hàng chục triệu album, thu về doanh thu khổng lồ, chinh phục những thánh đường âm nhạc, mở rộng thị trường, cùng những người anh em phá hàng loạt kỷ lục, giành được vô số giải thưởng, được vinh danh những thành tựu to lớn.

Bạn có biết, Haechan đã chuyên nghiệp đến mức nào không?

Chưa một lần mắc lỗi trên sân khấu, chưa một lần quên lời bài hát, quên động tác dù hoạt động liên tục ở nhiều unit, chưa từng than phiền về lịch trình bận rộn, chưa một lần than thở tiêu cực về những mệt mỏi, những áp lực mà cậu đang phải gánh.

Nhưng bạn cũng có hiểu thấu, Haechan đã vất vả đến thế nào không?

4 lần tạm dừng hoạt động công khai vì chấn thương chân, tim đập nhanh, khó thở, căng cơ, sốt cao, viêm amidan. Một lần mắc Covid-19. Và lần nào, Haechan cũng xin lỗi vì "để mình bị ốm", nhưng ai trên đời đời này có tư cách để trách móc em?

Đến điện thoại còn cần có thời gian sạc pin, đến robot cần có thời gian bảo trì... vậy vì sao con người lại không được ốm? Chúng mình cay đắng nói với nhau rằng, làm fan của Haechan chỉ thấp thỏm chờ xem khi nào em bị ốm, khi nào em ngã quỵ. Miếng bánh ăn vội trong phòng tập, giấc ngủ chập chờn trên ô tô... đến thời gian để ăn, để ngủ Haechan cũng không có nhưng lại luôn phải hoạt động miệt mài như công cụ không bao giờ gục ngã... liệu nghe có giống một người bình thường không?

NCT ai cũng biết, cổ, lưng và eo của Haechan đều không ổn. Mark luôn đặt một chiếc gối phía sau cho em dựa lưng, thỉnh thoảng sẽ bóp vai, bóp cổ cho em. Johnny luôn để em dựa vào mỗi khi em mỏi. Rồi em còn rối loạn giấc ngủ, rối loạn ăn uống... Rồi biết bao lần em ốm đau nhập viện mà mọi người không biết?

Em lộ diện trước công chúng khi mới 14 tuổi, em chính thức ra mắt khi mới 16 tuổi... cái tuổi mà những đứa trẻ khác còn đang làm nũng bố mẹ, còn đang đòi người lớn mua cho đôi giày yêu thích, còn được dựa dẫm một cách vô tư hồn nhiên vào những người luôn sẵn sàng chịu trách nhiệm cho em, cái tuổi mà em đáng nhẽ ra phải được bao bọc, phải được hưởng những hạnh phúc nhỏ bé như đi cắm trại cùng lũ bạn đó hay chỉ đơn giản là trốn học chơi game...

Em chỉ đơn giản là chọn một con đường khác, một con đường khiến em chỉ có thể bộc lộ con người thật ở góc khuất phía sau ống kính, con đường khiến những người bạn, gia đình duy nhất mà em có thể dựa dẫm là những thành viên, con đường khiến em phải chịu trách nhiệm cho mọi lời nói và hành động của mình, con đường khiến em phải hoàn hảo, phải không được phép mắc sai lầm... Thậm chí, là con đường mà đôi khi, sự hiện diện của em khiến cho ai đó ghen ghét, tức giận.

Từ trước khi debut, em đã có rất nhiều anti fan. Đã anti thì em làm gì cũng khiến họ căm ghét. Dù đó là tính cách nghịch ngợm của em, việc thích skinship với các thành viên, hay đơn giản là làn da rám nắng của em, hai chiếc răng thỏ của em, giọng nói đặc biệt của em... hay thậm chí là tiếng thở của em cũng làm người ta ghét.

Hồi mới debut, vô số scandal ồn ào bủa vây lấy em, thậm chí là những chuyện trên trời, tai bay vạ gió... người ta cũng đổ lỗi cho em. Tự hỏi, liệu một đứa trẻ 16 tuổi có đáng phải chịu tất cả những sự thù ghét, bạo lực tinh thần như muốn giết chết không chỉ sự nghiệp vừa mới bắt đầu mà cả tinh thần non nớt của em không? Nhưng ơn trời, em vẫn có thể vượt qua, vẫn là cậu bé tràn đầy năng lượng, vẫn như bông hướng dương quật cường trong bão táp mưa sa.

Em lớn lên một chút, người ta lại bắt đầu bịa chuyện về gia đình em, vùi dập khả năng của em, chê bai ngoại hình của em, thậm chí miệt thị con người em. Sasaeng fan thì theo dõi, đột nhập vào nhà gia đình em, ký túc xá của em, đe dọa em đủ đằng...

Anti fan và sasaeng fan đã vậy, fan có khá hơn là bao?

Em có được quyền chọn giữa hoạt động của 127 và DREAM không? Em có thể đặt cái nào nặng hơn, cái nào quan trọng hơn trong tim em hay không?

Fan của 127 thì muốn em ở DREAM vì em "không đủ tài giỏi mà được SM ưu ái nên nhiều đoạn solo, highlight chiếm hết phần người khác". Fan DREAM thì muốn em ở phứt 127 đi cho rồi, để OT6, OT5 vì em luôn phải ưu tiên lịch trình của 127. Giờ support em phải chia ra là fan only Haechan, fan Haechan 127 và fan Haechan DREAM à?

Rồi vấn đề sức khỏe của em. Người ta so sánh em với anh Mark. Vì sao Mark hoạt động hơn em rất nhiều, cả superM, cả solo mà chưa bao giờ ốm đau phải dừng hoạt động. Người ta bảo lối sống em quá hỗn loạn và không lành mạnh, lịch trình dày đặc nhưng không biết tự chăm sóc bản thân mình, rượu chè bê tha, nghiện game thâu đêm suốt sáng...

Từ lúc còn là thực tập sinh, sức khỏe của em đã yếu rồi. Staff còn chia sẻ một vài lần em phải vào viện truyền nước. Các anh em cũng từng chia sẻ em rất dễ ốm. Dĩ nhiên, nếu chịu khó chăm sóc, kiên trì luyện tập thì sức khỏe cũng cải thiện được thôi. Nhưng hãy nhìn lại hơn 1000 chữ miêu tả 7 năm công việc của em, thời gian nghỉ ngơi em còn không có thì sức khỏe đi xuống là điều vô cùng hiển nhiên.

Mark khỏe hơn Haechan là sự thật, Mark chưa phải dừng hoạt động là sự thật, Mark hoạt động nhiều hơn em cũng là sự thật. Nhưng sức khỏe mỗi người mỗi khác, sự chịu đựng cũng khác, đến ngưỡng chịu đau cũng khác... Đừng vì Mark làm được mà quên đi những vất vả, mệt mỏi của Mark. Đừng vì Mark cố gắng được thì Haechan cũng phải làm được. Vô nhân đạo và coi rẻ con người lắm.

Rồi lối sống hỗn loạn? Có ai làm nghệ sĩ mà sống như người đi làm 8 tiếng, ăn ngủ sinh hoạt điều độ?

Lịch trình dày đặc đến mức không có thời gian ăn ngủ, không có thời gian gội đầu, bao nhiêu lần em ra đường chỉ lòa xòa quần đùi dép lê, không trang điểm, không stylist, toàn mặc đồ mẹ mua hoặc vớ gì mặc đấy, đến đôi giày hàng hiệu Balenciaga mà bẩn thỉu như vừa bước ra từ thế chiến thứ hai... nhiều khi em buộc phải vứt hình tượng chỉn chu, đẹp đẽ của nghệ sĩ chỉ để đối phó với lịch trình nhưng đòi hỏi em phải BIẾT CÁCH tự chăm sóc bản thân?

Vì giờ mọi người đang chỉ trích em hút vape nên sẽ gom những "thói hư tật xấu" bao gồm cả nghiện game và rượu chè vào trong khổ này. Lần đầu tiên trong 7 năm trời, thấy em cầm điện thoại trong 1 video behind the scene, cầm liên tục, nhắn tin liên tục... đủ để thấy em đang stress như nào. Em mệt mỏi, mặt mày xám ngoét, vừa ăn vừa tập... Chắc hẳn em đã không nhịn được mà hút.

Không giải thích, công ty nhận sai vì hút thuốc trong phòng kín và nộp phạt. Em có thể lên bubble nhắn xin lỗi vì ốm, nhưng em chưa, hoặc sẽ không xin lỗi vì em hút vape. Đột nhiên thấy nhẹ nhõm vì em không cần phải làm thế.

Em đã lớn, đã 24 tuổi, đã đủ trưởng thành để chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.

Em là một người thông minh, và hơn ai hết, em biết cái gì là tốt hay có hại cho mình. Chỉ có hiểu biết mới ngăn phạm tội, chỉ có sai lầm mới tạo dựng những thứ đúng đắn, chỉ có lần lượt thử mới tìm được con đường chính xác.

Đôi khi, chúng ta đều cần một thứ gì đó để tạm quên đi tất cả, để chạy trốn thực tại. Đôi khi, nỗi đau về thể xác không thể nào lớn bằng sự giày vò bên trong, từng bước từng bước đẩy người ta đến vực sâu. Đôi khi người ta tự làm đau chính mình để giải tỏa và tìm cách tiếp tục sống sót.

Thế nên Haechan à, rượu cũng được, thuốc lá cũng không sao cả, game lại càng tốt. Vì cuối cùng, em cũng chỉ là một con người thôi. Không ai có quyền sở hữu cuộc sống của em. Không ai sống thay em, chịu những áp lực như em phải chịu, chịu những mệt mỏi như em phải chịu.

Người ta nói, đó là cái giá của sự nổi tiếng, vì em kiếm được nhiều tiền, vì em có tầm ảnh hưởng, vì em được nhiều người tung hô nên em phải từ bỏ những thứ khác, em phải hoàn hảo, là tấm gương tốt. Nhiều lúc, người ta nghĩ idol như thánh sống, phật sống có thể phổ độ chúng sinh hay ban phước lành gì đó cho nhân gian vậy. Không đâu, vì trên đời này không ai hoàn hảo, thậm chí cả những đấng tối cao.

Nhìn xung quanh một chút và hãy tự hỏi, cuộc đời của một người bình thường, có ai không bị áp lực không? Người nghèo nghĩ cách mưu sinh, người giàu nghĩ cách sống cuộc đời cho đáng, người làm công áp lực đồng lương, người đi học áp lực điểm số... hàng năm có bao nhiêu người tự tử vì những áp lực, hàng năm có bao người mắc bệnh về tâm lý, có bao người đang vật lộn với những đòi hỏi của xã hội đang muốn dìm chết họ, có bao người mắc kẹt trong chính con người của mình... Người bình thường đã thế, đừng nói đến những nghệ sĩ bị vô vàn ánh mắt soi mói, bị lột trần dưới ánh sáng sân khấu, bị xâm phạm bởi vô số ống kính...

Có đôi khi là quá muộn để cứu vãn. Và đám mây đen phủ lên đầu em lần này, là một cơn mưa thấm đẫm mặt đất nứt nẻ, để phá vỡ hình tượng hoàn hảo, để em vơi bớt đi một chút áp lực phải sống cuộc đời như một vị thánh.

Em, lúc nào cũng như đang đi trên dây, chênh vênh về cả thể chất và tinh thần, như có thể ngã xuống bất kỳ lúc nào. Thế nên, không tham lam muốn em phải có thêm job solo, phải được làm đại sứ, phải có họa báo này kia... chỉ mong em luôn được vui vẻ, mong em vẫn còn mạnh mẽ đứng dưới ánh sáng sân khấu, mong em còn đủ sức để tiếp tục theo đuổi đam mê của mình, mong em đủ mạnh mẽ để đối phó với tất cả sóng gió cuộc đời... Vì tất cả những gì fan có thể làm được là support em nhiều nhất có thể thôi.

Story này, vì thế, không phải là một fanfic, chỉ đơn thuần là em mà thôi.

Story này, sẽ không có Jisung ngượng ngùng bày tỏ tình cảm với em, khóc và ôm em vì đã kiên cường, đã không bỏ cuộc trước những áp lực căng thẳng; cũng không có một Doyoung vội vàng trở về phòng kiểm tra em sau concert; sẽ không có Jeno lên bubble lo lắng cho em; không có Jaemin giả vờ ôm như khi em còn diễn; không có Jungwoo và Johnny đứng chắn gió cho em, vòng tay qua người và hỏi han ngay khi em đến sân bay; cũng không có những người anh, người bạn, người em khác... bằng vô số cách vẫn luôn ở bên em từng ngày, trong cả những lúc ốm đau, trong cả những lúc vui vẻ và cả những hoạn nạn.

Trong story này cũng không có Mark Lee, người luôn chú ý đến em mỗi khi em mệt mỏi, người luôn nhắc đến em khi em vắng mặt, bàn bạc với mấy nhóc DREAM chant tên em vô cùng lớn giữa phần trình diễn, người nói với em rằng "mong em hãy chia sẻ với anh nhiều hơn", người luôn muốn em ăn thêm một chút, người luôn dịu dàng chăm sóc em, người luôn hạnh phúc khi em cười nói, người bao dung mỗi khi em nghịch ngợm, người chiều theo những sở thích của em dù đôi khi bản thân không thích, người đưa em credit card của mình để em xài, người đưa em chiếc mũ để đội khi em muốn giấu đi gương mặt... cũng là người vẫn luôn ở bên em và cho em một bờ vai để dựa dẫm, một bàn tay để lôi em ra khỏi tất cả vũng bùn khốn khổ nhất.

Cảm ơn Mark Lee, vì dù cách này hay cách khác, vẫn luôn là sự tồn tại rất quan trọng trong của sống của Lee Haechan và Lee Donghyuck, dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai. Cảm ơn Mark Lee vì đã luôn khỏe mạnh, đã luôn kiên cường để kéo em đi theo. Lại hy vọng, một hy vọng ích kỷ: "Chỉ cần có nhau, tất cả sẽ ổn thôi"./.


20h31 - 13/01/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro