Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-----------------------------------------
7

Sau đó không lâu.

Tôi ngơ ngác mà ngồi trên giường lớn của căn phòng khách sạn xa hoa mà Hứa Dịch vừa thuê. Vò đầu, khó hiểu.

Đây là có ý gì?

Tôi xuống tầng không phải để tìm chú tôi sao?

Như thế nào thành Hứa Dịch đưa tôi đi khách sạn rồi.

Hứa Dịch bước ra từ phòng tắm, trên người còn mang theo hơi nước, áo tắm lỏng lẻo, muốn che cũng không  che được gì.

Tôi há hốc cả mồm ra.

Sau đó, vị trí bên cạnh tôi lập tức hơi lún xuống

Tôi cứng đờ quay đầu, liền thấy cậu ta nằm thẳng ở trên giường, dáng vẻ nằm nghiêng ráo nước, chiếm lấy em đi.

Cậu ta dùng tay che mắt lại, yết hầu hơi hơi lăn lộn: "Không phải muốn xem vừa lòng không sao, chính mình thử xem được không."

Tôi mông lung chẳng hiểu ra sao.

Vừa lòng không?

Này không phải là lời tôi nói cùng chú tôi hay sao?

Đầu óc tôi dùng hết công suất, điên cuồng vận hành.

Chắc là chú tôi bảo tôi xuống tầng, cậu ta vừa vặn ở dưới tầng.

Chẳng lẽ nhà chú tôi có cửa hàng gần trường tôi?

Hứa Dịch?

Chú tôi cùng Hứa Dịch liên hệ, bảo cậu ta tới tìm tôi?

Đầu óc rối như tơ vò, tôi buột miệng thốt ra: "Tớ tin tưởng cậu là hàng chất lượng cao nhất định có thể làm tớ vừa lòng, đến sinh nhật Lộ Triều trực tiếp đưa cậu cho cậu ấy."

Hứa Dịch trợn mắt:

"Cậu muốn đem tớ đưa cho Lộ Triều?!"

Chỉ một câu ngắn ngủn làm cháy CPU của tôi luôn rồi.

Hứa Dich tức đến khó thở, đem điện thoại tới lướt lên lướt xuống:

"Kiều Tư Tư, rốt cuộc cậu có ý gì?"

Tôi nhìn lịch sử trò chuyện quen đến không thể quen hơn được nữa.

Đấy vỡ tan là như thế đấy, tôi vỡ tan vỡ nát rồi

Nhìn Hứa Dịch nửa kín nửa hở trong bộ áo tắm.

Tôi thấy cả người đều nóng.

8

Tôi run run rẩy rẩy giải thích rõ ràng xong.

Hứa Dịch cũng nổ tung phun trào sắp cháy sang cả tôi luôn.

Bọn tôi ngồi ở trên giường nửa ngày không ai dám mở miệng nói chuyện.

Đến khi chân tôi chân sắp moi ra một lâu đài Barbie mộng ảo luôn rồi thì Hứa Dịch mở miệng:

"Xin lỗi cậu, là tớ hiểu lầm."

Cậu ta cúi đầu, ủ rũ giống một cọng rau héo.

Ta xua tay: "Không không không, chuyện này đều do tớ, là tớ không nói rõ ràng."

Hứa Dịch ngẩng đầu nhìn tôi, trong ánh mắt như ngưng tụ hơi nước, giọng cậu trầm thấp: "Cho nên Tư Tư, cậu không thích tớ một chút nào đúng không?"

Tôi hơi dừng lại hô hấp.

Đang nghĩ xem trả lời như thế nào mới có thể không làm Hứa Dịch tổn thương.

Nước mắt cậu ta như hạt châu đứt vỡ, lách tách rơi: "Nhưng tớ thật sự rất thích, rất rất thích cậu, Tư Tư."

Chịu khum nổiiiiii

Nam sinh bình thường nhìn lạnh lùng kiêu ngạo muốn chết giờ lại khóc lóc nói thích tôi.

Thật sự chịu không được x2.

Tôi nhanh chóng lấy giấy cho cậu ta lau nước mắt: "Cậu đừng khóc, không có, tớ không có không thích cậu."

Cậu ta thu nước mắt lại, nước mắt nói dừng là dừng, tay Hứa Dịch cầm luôn lấy đôi tay đang bối rối lau nước mắt cho cậu ta, ánh mắt xinh đẹp chớp chớp: "Vậy là cậu thích?"

Tôi cười khổ.

Nam sinh đẹp trai là tội ác, nam trà xanh đẹp trai càng có tội, diễn thôi cũng khiến người ta động lòng.

9

Lộ Triều lúc này đột nhiên gọi điện thoại cho tôi, đánh gãy Hứa trà xanh thi pháp.

Tôi lập tức luống cuống tay chân mà nghe điện thoại.

"Tớ ở dưới ký túc xá của cậu, cậu nhanh xuống dưới nha"

Vừa mới trải qua quá nhiều kịch tính, bước ngoặt này làm tôi có chút mê mang:

"Chờ tớ? Cậu chờ tớ làm gì?"

"Không phải cậu bảo buổi chiều đi quay chụp sao? Cậu quên à?"

Lộ Triều vừa nói, tôi mới nhớ tới, tiểu tổ tác nghiệp còn có mấy tổ màn ảnh muốn chụp thêm.

Tôi vừa muốn trả lời bảo Lộ Triều chờ tôi một chút.

Hứa Dịch đã cướp lời: "Tư Tư không ở ký túc xá, tớ lập tức đưa Tư Tư trở về, mất khoảng 20 phút."

Nói xong cậu ta còn rất tri kỉ mà giúp tôi cúp máy của Lộ Triều.

Sau đó tay lập tức chống ở tay bên cạnh người, khiến cho ta không thể không lùi về phía sau.

Cậu ta từ trên xuống dưới mà nhìn xuống tôi.

Đôi mắt ướt sũng nhìn chăm chú vào tôi: "Hiện tại không thích cũng không sao, có thể thử thích tớ một chút được không?"

1 2 3 5 tim tôi có đánh rơi nhịp nào không.

Hứa trà xanh chuyên lấy sắc đẹp ra dụ dỗ người ta đúng không.

Nhưng cậu ta làm đúng rồi, tôi rất thích kiểu này.

Tuổi trẻ mà ai chẳng mê trai, lại còn là trai đẹp.

Hồi trước thích Lộ Triều cũng bởi vì cậu ta đẹp trai.

Tôi như bị ma xui quỷ khiến mà gật đầu.

......

Về đến dưới ký túc xá.

Lộ Triều vẻ mặt mo mà nhìn tôi cùng Hứa Dịch:

"Hai người các cậu đi đâu, làm gì?"

Tôi ho nhẹ hai tiếng, lời nói hàm hồ mà nói: "Không làm gì cả, đi đi đi, đi bổ màn ảnh đi."

10

Ba ngày sau, WeChat của tôi nhận được một yêu cầu thêm bạn tốt

Hơn nữa lúc sau. Đối phương lập tức gửi tin nhắn:

【 Tư Tư à, mấy ngày hôm trước di động của chú hỏng rồi. 】

Tôi đỡ trán than thở.

Di động của chú hỏng nhưng người chịu khổ lại là cháu huhu, tôi vô tội biết bao.

......

Kỳ nghỉ hè.

Tôi nhận công việc quay chụp không về nhà.

Ở gần trường học thuê phòng ở.

Lộ Triều bởi vì chuyển ngành học, cùng cha cậu ta cãi nhau to, sau đó "bỏ nhà" đi ra ngoài ở.

Ba cậu ta khóa tất cả thẻ tín dụng.

Lộ Triều kéo vali tới tìm tôi:

"Cậu có phải anh em tốt của mình?"

Tôi gật đầu mạnh mẽ như anh em đa cấp hô khẩu hiệu: "Đương nhiên là anh em tốt."

"Huynh đệ gặp nạn, hẳn là thế nào?"

Tôi cười hắc hắc: "Huynh đệ gặp nạn, đường ai nấy đi."

Lộ Triều dựng ngón giữa.

Từ sau khi Lộ Triều chuyển vào ở cùng chất lượng sinh hoạt của tôi tăng lên hẳn.

Ai có thể nghĩ đến đại thiếu gia như cậu ta biết nấu cơm chứ.

Còn nấu ngon như vậy chứ.

Hứa Dịch biết Lộ Triều ở cùng tôi xong, lập tức oanh tạc tin nhắn cho tôi, khí thế không thua gì trận Điện Biên Phủ 12 ngày đêm, nhưng còn cãi bướng mà tỏ vẻ chính mình rất rộng lượng.

Còn nói: 【 Tớ không danh không phận, đương nhiên cũng không có tư cách yêu cầu cái gì. 】

Tôi nhìn đến những lời oán phu này khóe miệng cũng phải run rẩy hai cái.

Người ta không biết còn tưởng rằng tôi là tra nữ.

11

Sau khi quay chụp sản phẩm xong, bên thuê tôi rất hài lòng, còn mời tôi đi ăn.

Trong lúc ăn cơm có uống chút rượu. Ngà ngà say nên người ta đưa tôi về nhà.

Đầu tôi rất nặng, cảm giác choáng váng, nhìn 1 mà như 2. Đẩy cửa phòng tôi ra xong là tôi leo lên giường ngủ luôn.

Sáng sớm hôm sau.

Tôi bị tiếng của Lộ Triều đánh thức.

Vừa mở mắt liền cùng Lộ Triều mặt đối mặt.

Lộ Triều lấy chăn che chặt chính mình, chỉ lộ ra cái đầu.

Mặt cậu đỏ bừng: "Kiều Tư Tư, cậu như thế nào lại ở trên giường tớ?!"

Tôi hoảng hốt cúi đầu nhìn. Tôi còn mặc quần áo ngày hôm qua, một món cũng không cởi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Thật sợ hãi mà

"Tối hôm qua uống say, tớ đi nhầm phòng."

Tôi vừa nói vừa từ trên giường bò dậy.

Lộ Triều vội la lên: "Cậu làm gì mà nhích tới nhích lui, đi ra ngoài mau đi."

Cứ như vậy gấp gáp đuổi tôi, còn lấy chăn che kín như vậy.

Không phải là cậu ta ngủ trần chứ.

Tôi không cẩn thận đem lời trong lòng tưởng nói ra miệng

Lộ Triều lườm tôi, biểu tình xấu hổ và giận dữ muốn chết.

Tôi nhe răng ra cười, nhanh chóng chạy mất hút.

Lộ Triều cùng Hứa Dịch không biết nói gì với nhau mà cùng ngày Hứa Dịch cũng kéo vali tới chỗ tôi ở.

Ta ngạc nhiên nhìn cậu ta.

Cậu ta nói: "Tớ là tới gia nhập với các cậu."

Tôi: "?"

12

Lộ Triều nhìn Hứa Dich như là gặp được ân nhân.

Lôi kéo Hứa Dịch vào phòng, đối với tôi lại có vẻ mặt đề phòng.

Tôi: "......"

Còn có thể làm anh em tốt hay không đây.

Có ý gì?

Định cô lập tôi?

......

Sau khi ăn xong cơm tối, Lộ Triều trở về phòng chơi game.

Tôi nằm liệt trên sô pha xem TV.

Hứa Dịch rửa bát xong liền đi về phía tôi

Ghê salon bên cạnh có người ngồi xuống, sau đó tôi liền nghe thấy âm thanh nhỏ xíu: "Rất nhớ cậu."

Mặt tôi đỏ lên lẩm bẩm nói: "Nhớ cũng không được, nhớ cũng có tội."

Cậu ta khẽ cười một tiếng, cầm tay tôi, từng ngón tay đan vào nhau nói: "Vậy thì Kiều cảnh sát khi nào đem tớ bắt lại?"

Cả người tôi tê dại, bắt đầu hóa đá toàn phần.

Tròng lòng tôi bắt đầu khinh bỉ chính mình.

Điểm mấu chốt ở đâu?

Định lực ở đâu?

Sổ hộ khẩu ở đâu?

Nghĩ vậy xong, tôi vỗ vỗ trán muốn vỗ cho mình tỉnh táo.

Sau đó rút tay mình từ lòng bàn tay cậu.

Sắp rút ra được, cậu lại bắt lấy, cầm chặt.

Cậu mỉm cười, khẽ nghiêng đầu nhìn tôi: "Kiều cảnh sát chạy làm gì?

"Bắt tội phạm, phải giống như tớ, chặt chẽ nắm lấy...... Nắm thật chặt , thật chặt, mới được."

Hứa Dịch vừa nói vừa đem ngón tay đan vào nhau nắm chặt hơn.

Trái tim tôi như thi chạy marathon.

Tôi theo sau hỏi: "Cậu mặc trộm quần áo của Lâm Phẩm Như đúng không?"

(Lâm Phẩm Như do Choo Ja Hyun đóng, phim Sự quyến rũ của người vợ bản Trung)

Hứa Dịch sửng sốt, đôi mắt chớp lại chớp: "Phẩm Như?"

Tôi bĩu môi tự tin cười.

Không hổ là tôi, nháy mắt nắm giữ quyền chủ động.

Từ giờ đừng gọi tôi là Kiều Tư Tư, hãy gọi chị đây là Nữu Hỗ Lộc Thị Tư Tư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro