[Oneshort AkaKuro] Just two weeks-SE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là bn SE ca [Oneshort AkaKuro] Just two weeks

_________________________________

Akashi có giấc mơ lạ kì vào đêm ngày thứ ba trọ tại Kyoto trong một nhà nghỉ . Như thường lệ lại ngồi trầm tư với mấy giọng nói trong đầu , rồi anh về giường lúc 22:34 , anh đoán , lúc mơ cũng phải khoảng 1-2 giờ sáng đi ?

Đó là anh cùng Kuroko ở biển , lúc khi anh đang đếm 100 bước chân của mình . Cả người xoay lại về phía sau , tiếng sóng biển ì ào ngay tai khiến Akashi có chút mất tập trung về khung cảnh . Anh không lo nghĩ gì cả . Anh đang chờ đợi . Có một giọng nói nào đó đang vang vảng bên tai .

Bước đi , bước đi , mt bước chân thôi .

Nó không phải thôi thúc anh , mà là thôi thúc Kuroko đằng kia . Nhưng Akashi dường như không di chuyển được , anh bất động đứng đó . Mặc cho gió biển thổi , tiếng nói đó vẫn chưa bị phá tan . Cái bóng xa xa kia lưỡng lự trước dấu chân in sâu của Akashi trên nền cát , tuy không gần nhau nhưng Akashi cảm giác như Kuroko ấy đang run rẩy .

Em y đang lnh sao ?

Anh muốn phi tới để có thể đắp lên cậu tấm áo này . Có vẻ như có thứ gì đó đang ngăn cản anh .

Quái ? Bóng đè ? Đừng bo đây là LD ch ?

Giãy giụa liên hồi , nhưng Akashi bất động luôn rồi , chỉ biết đứng một chỗ như con ma-nơ-canh . Bất lực rồi cũng chả biết phải làm gì . Mình đúng là vô dng .

Dường như giọng nói cùng sự run rẩy của Kuroko không hề dứt . Anh chưa bao giờ phải đối mặt với một chuyện như thế này . Suy cho cùng đây cũng chỉ là ảo tưởng viễn vong nhưng Akashi cảm thấy nó là vấn đề gì đó quan trọng mà anh không nghĩ ra được . Đứng đó và đứng đó mãi .

Kuroko chợt nhấc chân , cậu chàng có vẻ là đang lưỡng lự nên để chân phía trước hay sau .

Tiến , tiến . Lùi , lùi .






















Điu gì đã xy ra sau đó ?

Làm quái ai biết được

Tôi đã tng ngm nghĩ rng tim mình có mt lúc nào ngng đập hay chưa

Nó có tht s ngng không ?

Hi ngu thế , không đập ri làm sao cu còn đây ?

Người tht s cn đây là Oreshi

n sao ?

Nó hoàn toàn tu thuc vào cu ta . Du cho tt c nhân cách này có cm xúc đi chăng na thì tt c vn là da vào Oreshi

...

Akashi im lặng . Anh có thể mường tượng ta mình vừa thoát khỏi cái giấc mơ mà mình cho là quái quỷ , không ngoại lệ gì khi mà Akashi dường như có thể nghe rõ mồn một cuộc đối thoại đầy bí ẩn giữa các nhân cách . Cứ cho là Akashi này từ trước đến giờ chỉ có một nhân cách là Bokushi thì giờ ít nhất anh cũng phải lạ lẫm trước những nhân cách mi m khác .

Đều là giọng của anh . Nhưng phân biệt ra không đến nỗi khó khăn .

Và anh...không hề biết...chuyện gì đã xảy ra sau đó . Kuroko đã tiến hay lùi ?

Buổi sáng thứ tư bắt đầu với anh một cách não nề như vậy . Đầy ắp suy nghĩ đau đầu . Akashi tự hỏi , anh còn có bốn ngày . Nên đi đâu nữa khi mà Akashi vừa nhật ra đây là nơi du lịch ngoài Tokyo cuối cùng mà anh cùng Kuroko đi đến . Thật sự là Akahi chưa từng nhận ra là khoảng thời gian của họ lại ít đến thế , anh đã tính nhầm .

Gi thì làm gì đây ?

Hay là th b đâu đó nh ?

Lần đầu Akashi đi đâu đó mà không có mục đích .

...

Gi đã là tháng my nh ? Tháng tám ?

Akashi quên mất cái gọi là ngày tháng .

Anh dựa hẳn người bên chiếc ghế gỗ sần màu . Đây có vẻ là một công viên nào đó mà cả thời ấu thơ Akashi cũng chưa bao giờ lui tới . Xem nào , quanh qun như bù nhìn đến ngày hn hai tun chăng ? Nghe có vẻ vô lực quá nhỉ . Còn ý kiến nào khác không đây ?

Th buông b mt ngày xem th đi Oreshi . Đôi lúc ngh ngơi không phi ý ti

Phi đấy chàng trai

Ngh ngơi cho c bn tôi na

Anh không buồn tìm hiểu đến nguồn gốc của những giọng nói khác .

Cm ơn...

Anh đơn giản đứng dậy và đút tay vào túi quần . Đôi môi thoáng chốc mỉm cười . Nghỉ ngơi...nhỉ ? À và anh quyết định là , sẽ như các khách du lịch tham quan mà dạo vòng quanh Kyoto này trong bốn ngày . Ít nht nó cũng giúp mình s th thoi mái . Thư giãn nhiu th .








Đã đến thời hạn của hai tuần .

...

Kuroko nhẹ nhàng để tay trên nắm cửa rồi xoay nó , cánh cửa giõ bật mở . Cũng như cậu đã biết trước , đập vào mắt cậu luôn là căn phòng khách cỡ bự , không thể thiếu bóng dáng đỏ của ai đó đang ngồi chờ đợi trên ghế .

"Em đã về"

Cậu không ngạc nhiên nếu anh có không quay đầu mà cũng biết cậu ở đó . Gì cơ chứ , tiếng cửa rõ to như thế mà chắng ai biết chắc . Nhưng dù sao thì Kuroko cũng sẽ không đua đòi thời gian nữa , cậu sẽ vào ngay việc chính .

"Anh đã có câu trả lời ?"

Akashi mong đợi đấy là một lời hỏi thăm sức khoẻ ngọt ngào chứ không phải thế này .

"Ừ phải , anh đã có"

Rồi cậu ngồi xuống đối diện anh . Đặt tờ giấy ngay bên anh , bên cạnh vị trí mà đã có một cây bút bi sẵn đó yên vị . Điều đó chứng tỏ , anh quyết định là s. Kuroko chợt thấy hơi đau trong lòng .

"Anh đã có hai tuần"

Akashi nói , và Kuroko lặng im nghe .

"Hai tuần đó anh đã đi mọi chỗ , mọi nơi , nơi có hình bóng của em"

Cậu vẫn nhìn anh .

"Anh đi tất cả những nơi mà hai ta từng đến , từng vui vẻ . Anh muốn sống trong kí ức với em như vậy . Nhưng anh nhận ra...anh nên...phải để em đi thôi"

Tim Kuroko như nghẹn lại . Cu đang hi hn .

"Thế nhưng..."

Lời Akashi hẳn vừa cứu vớt tâm trí cậu .

"...anh không thể bỏ em . Thứ lỗi cho sự ích kỉ của anh . Nhưng...anh quyết rồi , anh nên để em đi thì hơn"

Akashi chợt nhận ra . Cái giấc mơ kia , nó đã nói lên rằng , Kuroko không hề tiến lên , cũng chẳng lùi . Anh cho rằng có thể cậu đã muốn bỏ cuộc . Hay chí ít là đang muốn rời xa khỏi Akashi Seijuuro . Nên Akashi đã ngẫm nghĩ , nên chọn cách nào đó là tốt hơn cho cả hai .

Cu vn nên để Tetsuya t do .

Nếu em y đã chi t như vy thì đừng níu kéo na

Cu biết đấy , ngay c trong gic mơ . Tetsuta cũng tránh né vi cu như vy...

Cu thy làm sao ?

Tôi...có l nên để em y có mt cuc sng mi...mà không h có tôi . Để 12 năm đó rơi vào dĩ vãng đi . Mc k nó .

Anh cầm cây bút bi , tay run run hướng đến cái ô vị trí mà anh cần phải kí . Và Kuroko chết trân tại đó . Akashi không biết mình đã làm gì , anh chỉ biết mình đã bt tnh , khi Akashi mở mắt ra lần nữa , chữ kí mang tên anh đã ở đó , ngang bằng với chữ kí "Kuroko" bên kia .

"Xin lỗi em , anh không muốn nhìm thấy em đau khổ nữa . Xin lỗi"

Akashi nói lời xin lỗi hai lần . Không hề ngẩng đầu lên . Mọi thứ như chìm vào hư không , chả hề có một tiếng động . Kuroko nghe rõ hô hấp của mình . Cu...nên làm gì ?

Thôi nào Tetsuya , mày cũng không ph nhn là mày yêu anh y .

Akashi cảm nhận được nhịp đập của tim . Anh đã có một thứ gì đó tan vỡ trong tâm hồn .















"Em xin lỗi"

Thịch .

"Em xin lỗi Seijuuro-kun"

Thịch .

"Em đã quá nóng vội"

Thịch . Thịch .

"Em xin lỗi . Em không muốn bỏ anh..."

Thịch . Thịch . Thịch .

"...Nhưng em không thể chịu đựng cuộc cãi vã không hồi kết này"

Thịch . Thịc-

"...Đó là lỗi của anh , Tetsuya . Tha thứ cho anh"

Akashi nhớ ra việc sau đó diễn ra . Anh đã ôm cậu . Ôm cậu lần cuối . Lần cuối cùng . Và tờ đơn li hôn kia đã được đem ra pháp luật .

Kuroko Tetsuya chính thc không còn là v ca Akashi Seijuuro .

Rt cuc si dây đỏ kia vn đứt .

Tình yêu của họ níu kéo nhau . Không hề dễ dàng gì mà đứt cả . Nhưng có lẽ "Người tính không bằng trời tính" , họ đã buộc phải làm vậy .

"....anh vẫn còn yêu em lắm"













End

Như đã nói ở trên , đây là một SE của Just two weeks . Theo cơ bản mà nói thì tâm lí muốn bỏ hay không bỏ của Akashi với Kuroko chưa h phụ thuộc vào anh . Hay nói đúng hơn là phụ thuộc vào mấy cái nhân cách kia . Dù là phủ nhận rằng nó phụ thuộc vào Oreshi nhưng ngay từ đầu giọng nói của mấy nhân cách khác mọc thêm trong đầu Akashi mới chính là tâm điểm ╮(╯▽╰)╭

Dù vậy cái kết ngay từ đầu của nó đã là cái SE này . Nhưng tui hơi ngán =))) nên là làm hai End cho rảnh nợ =)))

Thế nên là cứ vote cho tui nhoé =))) I nớp diu pặc pặc !

4/4/2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro