3. đêm rồi có triệu vì sao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungwoo bắt đầu vẽ.

Gã vẽ lại Dongpyo của những ngày mười bảy non nớt, vẽ lại em của những ngày nữa hai sáu mệt mỏi. 

Trên những trang giấy trắng là hình ảnh em mỉm cười khi đùa nghịch, câu môi khi hờn dỗi, nhăn mặt khi chấm bài của một học sinh nào đó, hay đơn giản là cáu gắt khi vừa thức giấc.

Seungwoo treo tranh khắp căn nhà nhỏ của gã, và từng của em. Gã muốn nhìn thấy em mọi lúc, giống như em chưa từng rời đi.

Mẹ gã ghé ngang vào buổi tối, nhìn đống tranh khắp nhà rồi thở dài thường thượt. Mẹ bảo gã đang tự lừa mình dối người thôi, Dongpyo đi rồi, dấu yêu của gã rời gã đi rồi. Mẹ còn bảo là do gã thôi, Dongpyo của mẹ chẳng làm sai gì cả. 

Seungwoo bật cười khe khẽ, ôi mẹ ơi gã mới là con trai ruột của mẹ đấy.

Nhưng mà mẹ ơi, con trai của mẹ cũng nhận sai rồi mà, sao Dongpyo còn chưa về mẹ nhỉ? Em hết yêu con trai mẹ rồi, giờ chắc em đang ở cùng thằng nhóc hôm nọ đấy mẹ.

Seungwoo lại thở dài.

Gã đem đặt bức tranh vừa hoàn thiện ở đầu giường, vẫn là em trên trang giấy, em cười, mắt lấp lánh như chứa sao trời.

Vẫn xinh đẹp, vẫn là dấu yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro