Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến khi bụng to tới mức đi lại khó khăn, Choi Hyeonjun mới ngừng tiếp khách .

Từ khu ổ chuột đến khách sạn tình dục kia đối với một Omega yếu đuối mang thai, lại không bị đánh dấu như cậu, thực sự là quá dài. Cậu sợ những con chó hoang tán loạn ven đường, cũng sợ gặp phải ánh mắt khinh thường đánh giá mình của Beta và Alpha.

Choi Hyeonjun dùng số tiền mình kiếm được do bán rẻ thân thể mua đồ dinh dưỡng mức thấp nhất để nuôi nấng hài tử. Một người thanh niên nằm co ro trong căn phòng dột nát, không chắn nổi gió, đói bụng cũng chỉ dám ăn vài miếng bánh mì khô khốc, rồi uống vài ngụm nước, cưỡng ép chính mình nuốt xuống.

Cậu đói bụng đến muốn khóc, nhưng chỉ có thể ngủ để giết thời gian.

Không đến mấy ngày, khuôn mặt Choi Hyeonjun vốn mập mạp đáng yêu liền gầy gò lộ xương, thần sắc uể oải, nhìn vô cùng đáng thương, như từ một con thỏ đẹp đẽ quý phái thành một 🐰 hoang bị vứt bỏ vậy.

Cậu vẫn luôn là một người biết điều, cũng thật sự rất thích Jeong Jihoon thời niên thiếu, khi đó hắn đối với cậu vô cùng tốt.

Nhưng bây giờ, cậu không muốn thích Jeong Jihoon nữa.

Jeong Jihoon từ sáng tới tối đều lén lút đến đây xem Choi Hyeonjun, thừa dịp đối phương ngủ say liền đem đồ dinh dưỡng đổi thành xa xỉ nhất, sau đó sẽ ôm đối phương ngủ, dùng pheromone của mình bao lấy Choi Hyeonjun, an ủi cậu.

Tuy rằng đã chia tay với Omega quý tộc kia, hắn vẫn không chịu thừa nhận chính mình muốn giúp Choi Hyeonjun, cũng không muốn mất mặt xin lỗi cậu.

Có một đêm, Choi Hyeonjun bị đứa nhỏ trong bụng ầm ĩ tới tỉnh.

Cậu ủy khuất mở mắt ra, trong ánh trăng mờ ảo, cậu phát hiện mình đang nằm trong lồng ngực của một nam nhân.

Jeong Jihoon sợ đến lập tức đeo mặt nạ lên, giả vờ làm một vị khách trong khách sạn tình dục kia, nói cậu là một bà mẹ Omega độc thân, sẽ rất nguy hiểm nếu ở một mình nên hắn tới chăm sóc cậu.

Ổ khóa của khu ổ chuột chẳng có tác dụng gì, đẩy một cái là mở rồi.

Choi Hyeonjun sửng sốt nửa ngày, thân thể run lên nhè nhẹ.

Jeong Jihoon cho rằng mình đã dọa sợ con thỏ nhát gan nhà cậu rồi, ảo não muốn xin lỗi rời đi, không ngờ Choi Hyeonjun lại lao vào anh, hai má mềm mịn của Choi Hyeonjun cọ lên lồng ngực anh..

Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, Jeong Jihoon ngay lập tức cứng lên.

Hắn cố gắng ép xuống ý nghĩ muốn triệt để đánh dấu cậu, đè cổ họng hỏi làm sao vậy.

“Tôi không độc thân.” Choi Hyeonjun nhìn Jeong Jihoon, “Tôi đã đính hôn…”

Jeong Jihoon ừm một tiếng, có chút kiêu ngạo mà ưỡn ngực.

Có Omega khả ái, dịu dàng như vậy là bạn đời hợp pháp của mình, hắn vẫn là rất tự đắc.

Choi Hyeonjun chần chờ chốc lát, ngẩng đầu, nhẹ nhàng hôn lên mặt nạ của Jeong Jihoon.

Dù là bèo nước gặp nhau, khách nhân còn quan tâm tới cậu như vậy, vậy mà tại sao thanh mai trúc lớn lên lại tàn nhẫn với cậu như vậy chứ.

Choi Hyeonjun rũ mắt, nhỏ giọng nói: “Có lẽ là yêu anh ấy khiến tôi quá mệt mỏi, tôi… muốn hủy bỏ hôn ước .”

Jeong Jihoon tức giận rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro