Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa rơi đứt quãng suốt năm ngày.

Jeong Jihoon cũng cứ như vậy đứng canh dưới lầu đúng năm ngày, bị nước mưa xối đến hắt hơi nhiều lần, cũng đã uống và bình nước thuốc trị cảm mạo.

Mà trong khoảng thời gian này, Choi Hyeonjun một lần cũng không hề ra khỏi cửa.

Kỳ phát tình tới còn dữ dội hơn trong tưởng tượng.

Hôm đó sau khi đặt thuốc ức chế xong, Choi Hyeonjun phát hiện quần lót mình ướt nhẹp, dính chặt vào mông, cơ hồ dính thành hình chữ T luôn rồi. Hai đầu vú trước ngực cũng căng phồng lên, chỉ cần chạm nhẹ là sữa sẽ chảy ra.

Để tránh lúng túng, Choi Hyeonjun đành phải tự nhốt mình trong phòng ngủ, để cha mẹ mang theo bảo bảo mua một nơi ở khác trước.

Thực ra cậu không có nhiều kinh nghiệm, cũng chưa từng thử dùng mấy thứ như gậy xoa bóp tự an ủi bao giờ. Nhưng lần đầu tiên nếm trái cấm cùng Jeong Jihoon liền bị làm đến khóc, còn mang thai, sau đó lại sinh bảo bảo cho đối phương, nên khoang sinh sản của cậu so với Omega cùng tuổi mẫn cảm hơn mấy lần, đối với pheromone an ủi của Alpha cũng sẽ càng thêm khát cầu.

Trước khi thuốc ức chế được chuyển đến, cậu chỉ có thể khổ sở nhẫn nại.

Nhưng cậu đã hưởng qua tư vị tình ái, biết cảm giác được Alpha ôm vào lòng, chà xát cơ thế, cũng đã trải qua cảm giác thoải mái khoảnh khắc bên trong được lấp đầy.

Bản năng sinh lý khi phát tình đã khắc sâu trong gen, căn bản là không có cách nào chống đỡ.

Cuộn tròn trên giường mơ màng nhịn hơn một trăm tiếng đồng hồ, Choi Hyeonjun rốt cuộc suy yếu đến mất lý trí, nghẹn ngào bắt đầu lấy ngón tay tự an ủi.

Đầu ngón tay mềm mại trắng mịn thử chen vào thăm dò nơi ướt át triệt để kia.

Nhẹ nhàng chạm một cái, chính là xuân triều lan tràn.

Choi Hyeonjun kẹp chặt hai chân thở hổn hển, hai má đỏ bừng dán chặt vào gối thấm đẫm nước mắt, ngón tay đâm một chút rồi lại dừng một chút, cả người mềm nhũn, hoàn toàn không có sức.

Muốn…nhanh một chút…

Cậu cố gắng chuyển động cổ tay, nhưng vẫn không có cách nào có được lực đạo và tần suất như Jeong Jihoon vẫn làm, chỉ có thể lướt quanh quẩn miệng huyệt, khiến cho đệm chăn tràn ngập hương cam quýt ngọt ngào, ngực cũng vì động tình mà chảy sữa thấm ướt một mảng lớn.

Choi Hyeonjun thật sự vô cùng khó chịu.

Vừa nghe thấy chuông cửa vang lên, vì kỳ phát tình mà cậu hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ, chỉ biết dựa vào bản năng ứng đối một cách hợp lý nhất.

Tiểu Omega quần áo xộc xệch lộ nửa bở vai thần sắc mê man đứng dậy, lảo đảo tiến về phía cửa. Cậu thậm chí còn không nhìn hệ thống gác cổng, không hề phòng bị nhấn nút mở cửa.

“Là…thuốc ức chế sao?” Choi Hyeonjun ngực còn chảy sữa dựa vào cửa, xoa thái dương, mềm giọng hỏi, “Trước tiên để ở cửa đi, đợi chút nữa…tôi sẽ tự mình mang vào…”

Cặp chân dài trắng như tuyết không bị áo ngủ che khuất tinh tế run lên, thậm chí…dưới ánh mắt nóng rực của người đến còn chảy xuống một dòng nước ám muội.

Trong nháy mắt Jeong Jihoon hiểu rõ tất cả mạnh mẽ nuốt nước miếng, oan ức xen lẫn tức giận ôm vợ mình, sau đó nghiêng người trực tiếp xông vào nhà, cẩn thận đặt Omega đang trong trạng thái vô cùng gay go nằm trên ghế sofa: “Có anh ở đây mà em còn muốn thuốc ức chế cái gì? Dùng anh không tốt hơn gậy xoa bóp à? Đã phát tình thành bộ dạng này rồi cũng không chịu gọi điện thoại nhờ anh giúp em một chút? Nếu không phải anh thấy em năm ngày không ra khỏi cửa mà lo lắng nên lên nhìn xem, em còn muốn thể hiện tới khi nào? !”

Choi Hyeonjun mờ mịt nhấc mí mắt, nhìn Jeong Jihoon một chút, sau đó nhắm hai mắt lại, co mình thành một đống nho nhỏ, thanh âm rất nhẹ: “Tôi…lúc trước mang thai bé con rất khó chịu…tôi đã cầu xin anh, nhưng anh lại nói…nếu không giải trừ hôn ước anh sẽ không giúp tôi…hiện tại hôn ước đã giải trừ rồi…anh còn muốn gì từ tôi nữa…tôi không cho được …”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro