Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa mới hạ sốt liền tắm nước lạnh, kết cục không nói cũng hiểu.

Chờ Jeong Jihoon tỉnh lại sau giấc ngủ, liền ý thức được cơ thể mình lại nóng lên, hơn nữa so với hôm qua còn nóng hơn.

Alpha liếc nhìn Choi Hyeonjun còn đang ngủ, không lên tiếng quấy rầy, mà hôn trán đối phương một cái, sau đó xoa phần đầu đau nhói từ trên ghế đứng lên, tự giác vào nhà bếp làm bữa sáng cho ba người.

Hắn nhớ rõ Choi Hyeonjun hôm qua nói muốn đưa Wooje đi học, một bên đeo tạp dề vụng về rán trứng, một bên dùng tai nghe Bluetooth gọi cho thư ký, kêu đối phương cử lái xe tới đón.

Jeong Jihoon giả vờ trấn định nói địa chỉ nhà Choi Hyeonjun, thư ký vẫn biết sếp mình luôn khổ sở truy thê bỗng kinh ngạc một giây: “Ngài vậy mà làm được rồi? Có phải sáng nay mặt trời mọc hướng tây không?”

“Hừ, nói gì thế hả! Cái gì mà làm được với không làm được, này rõ ràng là nối lại tình xưa!” Jeong Jihoon cau mày dùng đũa hớt từng mảnh vỏ trứng rơi vào chảo lúc đập trứng, chỉnh cô thư ký nói khoác mà không biết ngượng này, “Tôi đã nói với cô rồi, trong lòng bảo bối Hyeonjun nhà tôi vẫn luôn có tôi, yêu tôi đến chết đi sống lại. Chỉ là em ấy có chút ngạo kiều mà thôi, nên phải hạ mình nhẹ nhàng dỗ dành mới được. Chẳng phải gần đây tôi rất bận sao, chỉ vì thế nên mới bị trì hoãn thôi.”

Thư ký mặt không đổi sắc cử tài xế đến đón sếp, phớt lờ Jeong Jihoon: “Năm phút nữa sẽ có xe đến đón ngài.”

Không biết quãng thời gian trước Alpha kinh sợ giống hệt chó nhà có tang, ôm chai rượu trốn trong phòng làm việc tổng tài gào khóc thảm thiết cũng không dám đi tìm vợ kia là ai nhỉ.

Vì nghiệp vụ không tinh, Jeong Jihoon nhìn thảm án trứng rán thành trứng xào nhíu mày, không đỏ mặt tiếp tục nói khoác: “Hyeonjun tự mình làm bữa sáng cho tôi đây này, là sườn bò M12 Australia mà tôi thích nhất, em ấy cố ý mua cho tôi đó. Hầy, vợ quá hiền lành cũng khiến người không chịu được. Tôi nghe nói chủ tịch Lee công ty bên cạnh cưới một omega quỷ dữ về nhà đấy, chẳng làm gì cả, ham muốn duy nhất là mỗi ngày bắt nạt chủ tịch Lee thôi. Chậc chậc, phu cương uể oải suy sụp, chủ tịch Lee thực sự ném mặt mũi Alpha của bọn tôi đi hết rồi.”

Thư ký im miệng cắn bánh bao xá xíu tẻ nhạt vô vị, tiếp tục vô cảm gõ bàn phím trả lời e-mail: “Đó là vì vợ ngài không phải người nghiêm khắc, thật ghen tị với ngài.”

Càng khoe khoang cái gì, lại càng thiếu cái đó.

Loại kiến thức tâm lý cơ bản này, thư ký hiểu rất rõ.

Jeong Jihoon hồn nhiên không biết mình đã bị nhìn thấu kiêu ngạo ngẩng đầu lên, đặt đĩa trứng nửa sống nửa chín, thậm chí còn có vài chỗ cháy vào mâm: “Không nói nữa, tôi đi gọi Wooje rời giường, vợ yêu đang tự tay nấu cháo hải sản cho tôi, không giúp được. Là Alpha có ý thức trách nhiệm với gia đình, tôi nên chia sẻ chút gánh nặng với em ấy.”

Thư ký: “Ồ.”

Jeong Jihoon cúp điện thoại, dương dương đắc ý nâng đĩa quay người.

Sau đó hắn thấy Omega hiền lành ngạo kiều trong miệng bản thân, yêu hắn sâu đậm kia khoanh tay trước ngực, như có điều suy nghĩ dựa vào cửa phòng bếp.

Choi Hyeonjun hiển nhiên là vừa mới tỉnh, một đầu tóc đen mềm mại hơi vểnh lên, vẫn chưa chải, trên người mặc bộ đồ ngủ hình con thỏ hôm qua hắn tự tay mặc cho, cổ áo còn lưu lại chút pheromone thuộc về hắn.

Mà rõ ràng hơn, Choi Hyeonjun đã nghe thấy tất cả.

“Tôi yêu anh đến chết đi sống lại?” Omega nhướng mày, tự tiếu phi tiếu, giọng khàn đi do khóc gần cả đêm, “Jeong Jihoon, anh quả thực nói dối càng ngày càng lợi hại. Hạ mình dỗ dành tôi…sao hả, tôi khiến anh ủy khuất à? Những năm qua là tôi có lỗi với anh? Nếu anh cảm thấy bất mãn, chân dài gắn trên thân thể anh kìa, tôi sẽ không níu giữ anh lại đâu.”

Chỉ trong một giây, Jeong Jihoon liền biến về dáng vẻ sợ hãi hàng ngày.

Alpha anh tuấn cao lớn run rẩy vươn tay đặt đĩa trứng xào lên bàn, căng thẳng nuốt nước miếng, thiếu chút nữa rầm một tiếng quỳ xuống trước mặt Choi Hyeonjun: “Không phải…anh… anh chỉ là thuận miệng nói một chút thôi, em đừng giận, anh thật sự sai rồi, lần sau không dám nữa.”

Choi Hyeonjun tức giận liếc nhìn mâm thức ăn, hướng Jeong Jihoon vung vung tay: “Đi gọi Wooje rời giường đi, tôi sẽ làm bữa sáng. Không có sườn bò M12 anh thích, lá trà cao cấp anh hay uống cũng không có nốt. Nhưng bánh bao, sủi cảo hấp, xíu mại, tiểu lung bao, đậu phụ não cái gì tôi cũng có, anh muốn ăn gì?”

Jeong Jihoon nào dám gọi món ăn, thành thật cởi tạp dề, cẩn thận đi tới, buộc vào eo Choi Hyeonjun: “Cái gì anh cũng ăn được, rất dễ nuôi, em xem rồi làm là được.”

Hắn suy nghĩ một chút, nói thêm: “Kỳ thực anh không ăn cũng không sao, anh—— “

Choi Hyeonjun giơ tay, nhẹ nhàng sờ trán Jeong Jihoon.

Alpha trong nháy mắt ngậm miệng lại, nhịp tim tăng nhanh không kiểm soát nổi.

Choi Hyeonjun cau mày cảm nhận một lát, biểu tình không dễ nhìn: “Quả nhiên vẫn nóng. Khi nãy lúc anh hôn trộm tôi liền cảm thấy nóng, xem ra hôm nay đưa Wooje đi học xong, còn phải đưa anh đến bệnh viện…thật phiền phức.”

“Phiền toái lớn” nháy mắt mấy cái, dùng trán cà cà lòng bàn tay mềm mại hơi lạnh của Choi Hyeonjun.

Hehe, phát sốt thật tốt.

Hắn yêu đến phát sốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro