8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Qua một tuần, cũng không nghe thấy trên biển có tin tức gì liên quan đến băng hải tặc Râu Trắng hủy bỏ cờ hải tặc ở lãnh địa. Marco bước ra khỏi phòng y tế và quyết định đi dạo trên boong tàu.

Tin tức quan trọng trên biển cơ bản đều do chim hải âu tin tức phụ trách truyền đi, chim có xách túi nhỏ bay lượn trên biển, đem tin tức các nơi trên thế giới  ra biển rộng.

Tờ báo mới in được cất trong túi xách nhỏ, chim tin tức bay thành đàn ra khỏi tòa soạn báo, dừng chân trước mặt mọi người vẫy tay, nhận được kim tệ liền giương cánh bay xa đến nơi kế tiếp.

Hôm nay tin tức không giống bình thường, cả một tờ trang báo bị hai tin tức hoàn toàn chiếm cứ, đây chính là đại trận bao nhiêu năm chưa từng thấy qua, không khỏi khiến cho rất nhiều người tò mò.

Trên cùng tờ báo là một tấm hình tiệc tùng náo nhiệt, lửa trại thật lớn hừng hực thiêu đốt, đem bầu trời ban đêm cùng cát đỏ rực, mọi người giơ lên nụ cười thật to, tràn đầy nước mắt nhiệt vũ, đó là từ trong tuyệt vọng giãy thoát, hướng tới cuộc sống tốt đẹp mà chảy xuống nước mắt.

Đối với những người không biết gì về đất nước này, bức ảnh này chỉ là một bức ảnh bình thường, tràn đầy nhiệt tình và vui vẻ. Nhưng tiêu đề lại viết - - giải phóng Alabasta? Thất Vũ Hải bị đánh bại!

Bất luận một câu nào cũng làm cho người ta khiếp sợ vô cùng, người tinh mắt phát hiện trong bản đồ có mấy thân ảnh mơ hồ quen thuộc, còn không có nhớ tới đó là ai, ánh mắt thoáng nhìn xuống, càng làm cho người ta kinh rụng răng nanh tin tức còn ở phía sau.

Phượng Hoàng Marco trước đó không lâu vừa tuyên bố trở thành đội trưởng đội một băng hải tặc Râu Trắng đánh trọng thương Teach, nghe nói còn giết chết đội trưởng đội bốn.

Bất luận là hải tặc hoặc là người nào khác, không người nào không biết danh hiệu Râu Trắng, đó là người cùng thời với Roger, người đàn ông đã tìm ra One Piece.

Tất cả mọi người bị tin tức thứ hai hấp dẫn chú ý, nghị luận sôi nổi.

Những lời bàn tán trên biển vẫn chưa đến tai Moby Dick, vì Haruta vẫn đang cố gắng bắt những con chim tin tức bay trên những chiếc thuyền cá voi.

Haruta cắn tăm, hổn hển thả người nhảy lên trên, chim tin tức nhẹ nhàng xoay người tránh đi, ở giữa không trung nghiêng đầu ngơ ngác nhìn anh ta, chính là không chịu đưa báo cho anh ta.

Haruta cố gắng dùng beri hấp dẫn, tin tức vẫn phập phồng lên xuống giữa không trung, ánh mắt như hạt đậu tựa như vực sâu, chế giễu Haruta vô dụng.

Cơn giận dữ  bùng cháy dữ dội trong lòng Haruta, tăm gãy thành hai nửa, Haruta khẽ khom người, bắp chân cong cong, hiển nhiên là muốn động chân thật.

Ngay khi anh ta phát lực, chim tin tức đột nhiên quay đầu lại, bay về phía sau anh ta, Haruta chỉ lo quay đầu lại bắt lấy hướng đi của chim tin tức, thiếu chút nữa đứng vững chân.

Giọng nói của Ace vang lên sau lưng, "Haruta, anh đang làm gì vậy?"

Haruta phỏng chừng tư thế vừa rồi của mình giống như một con ếch đứng lên, ho nhẹ một tiếng che giấu xấu hổ, trừng mắt nhìn con chim ngoan ngoãn đứng ở trên cánh tay Ace, dùng miệng lấy ra tờ báo.

Hay lắm, Ace chẳng lẽ là một cái giá chim bí mật sao, sao Marco và chim tin tức đều thích đứng trên cánh tay cậu?

Chim tin tức thu beri cũng không có rời đi, hai người một chim chen chúc cùng một chỗ xem báo.

Haruta vì giải phóng Alabasta mà kinh ngạc một giây, anh ta cho rằng cuối cùng giải phóng Alabasta sẽ là quân cách mạng, không nghĩ tới nhân dân trong nước còn rất quyết đoán, chính mình tự hoàn thành chuyện này.

Nhìn xuống, Haruta đầu tiên là kinh ngạc, sau đó chửi ầm lên, "Tin tức này là sao? Hắn sao có thể bịa ra một trò đùa buồn cười như vậy? Đã thế còn dùng nguyên một trang!" 

Ace nhìn qua, trong mắt nhất thời cũng bùng lên ngọn lữa, sợ tới mức chim tin tức vỗ cánh bay lên, đứng ở trên vai một người đàn ông mới tới khác.

"Các anh nhìn cái gì vậy? "Giọng nói đã thập phần quen thuộc từ đỉnh đầu truyền đến, Ace nghiêng mặt qua, ngọn lửa phất qua gương mặt người, ngọn lửa màu xanh lam dấy lên, triệt tiêu phần nóng rực kia.

Ace lùi lại một bước, "Xin lỗi, Marco."

Marco xua tay nói không sao, ánh mắt rơi xuống tờ báo trong tay hắn, hơi nhướng mày, "Nhóc mũ rơm đã giải phóng Alabasta?"

Haruta kỳ lạ một lần nữa nhìn về phía tin tức, không có một câu nói nào có nói nhóc Mũ Rơm. Rơi vào trầm tư, Marco không có cách nào trả lời anh ta.

Trong khoảng thời gian này, Ace đang trên đường theo dõi Teach, người đã gặp em trai mình hai năm không gặp khi băng Mũ Rơm vừa đến Alabasta.

Alabasta giải phóng, thời gian Teach phản công Ace cũng không còn xa. Nhưng lần này Ace bởi vì mệnh lệnh của Bố già, cũng không có xuất phát, phái đội trưởng đi trấn an cư dân lãnh địa cũng đều không phải là người tự tiện vi phạm mệnh lệnh của Bố già.

Nhưng mà Teach tuyệt sẽ không dễ dàng thu tay lại, sự trầm mặc của hắn ta ngược lại làm cho Marco cảm thấy bất an, lúc này đây, sẽ bình tĩnh vượt qua như vậy sao?

"Luffy cũng trở nên rất lợi hại, thật muốn đi gặp thằng bé."

"Không được!"

Marco theo bản năng cự tuyệt, phục hồi tinh thần nhìn thấy Ace cùng Haruta hai mặt mờ mịt, hắn nâng trán than nhẹ, "Xin lỗi, tôi vừa mới thất thần."

Hắn lại nói với Ace, "Ace, nhóc còn nhớ Bố già nói không thể rời thuyền mà không có sự cho phép của ông ấy không?"

Ace phồng má, trêu chọc con chim tin tức trên vai. Marco nhìn chằm chằm cậu không buông, Ace mới lầm bầm nói, "Không đi, sẽ không đi."

Em trai cáu kỉnh đành phải tự mình dỗ dành, "Sau này còn có cơ hội gặp mặt."

Marco cầm tờ báo trong tay Ace, Ace không vui gật đầu, chuyển sang một bên chơi với chim tin tức.

Nhìn thấy tin tức thứ hai, Marco nhíu mày.

Haruta nói, "Không biết là ai làm, may mắn lúc trước Bố già đã thông báo tin tức với đám người Wydibe, nếu không lại là một hồi hỗn loạn."

"Chắc là Teach đã làm điều đó, và bài báo này được viết hoàn toàn trái ngược với sự thật, không ai biết chi tiết như vậy ngoại trừ hắn." Marco nói.

"Tại sao hắn lại làm như vậy?" 

Haruta không hiểu, và trong giây lát Marco cũng không hiểu tại sao Teach lại làm vậy. Người phản bội hẳn là hiểu được, từ một khắc hắn ta bỏ trốn, sự thật cũng đã bày ra trước mặt, Bố già không phải là người mặc cho hắn ta lừa gạt, làm như vậy tựa hồ làm điều thừa.

Thấy Haruta như cũ ngưng mi suy tư, Marco vỗ vỗ anh ta, "Không cần suy nghĩ nhiều, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng."

Haruta bất đắc dĩ, "Đây chính là chuyện của anh, có thể chú ý một chút hay không."

Marco nhún nhún vai, quay đầu nhìn thấy Ace đưa lưng về phía bọn họ không biết đang làm gì, Marco gọi cậu một tiếng, Ace tựa như mèo xù lông, cả người giật mình, sợ tới mức chim tin tức vỗ vỗ cánh bay đi.

Ace mất tự nhiên đem mu bàn tay ở phía sau, giống như giấu đi thứ gì đó, Marco thoáng nhìn một điểm trắng.

Ace từ trước đến nay sẽ không nói dối, cũng sẽ không che giấu cảm xúc của mình, giống như bây giờ trong hoảng hốt vừa nhìn liền có việc, Marco vừa muốn hỏi, Ace liền lấy cớ nói có chuyện vội vàng chạy đi.

"Thằng nhóc đang làm cái gì vậy? "Haruta mờ mịt nói.

Marco mặt mang suy tư, lắc đầu nói không biết, âm thầm đem Ace mất tự nhiên ghi nhớ, chuẩn bị theo sau đi tìm cậu.

Thời tiết của tân thế giới thay đổi thất thường, những đám mây sấm sét bất thình lình từ xa ập tới mãnh liệt, sấm sét tráng kiện dựng dục trên bầu trời, những đám mây cuồn cuộn dữ dội, nhuộm ban ngày thành đêm tối.

Các thuyền viên chạy loạn có thứ tự khắp thân tàu, để ứng phó với trận lôi bão thanh thế to lớn này.

Marco không thể trước tiên đi tìm Ace, bởi vì Bố già muốn gặp hắn, hắn đại khái đoán được là vì chuyện của Teach, vì thế đi tìm Bố già trước.

Lúc gõ cửa đi vào, trong phòng dấy lên ngọn nến, mặt tường vốn trống rỗng bao phủ một tấm hải đồ thật lớn, đảo cùng hải lưu, hải thú cùng lãnh địa. Các loại biểu tượng chiếm đầy đại dương và lục địa rộng lớn, trong đó có một số nơi, vẽ lên biểu tượng màu đỏ.

Băng hải tặc Râu Trắng sau khi Đế Kỳ phản bội không gióng trống khua chiêng động tác, mà là bố trí trạm gác ngầm yên lặng quan sát hành động của Teach, chuẩn bị nhất cử bắt được.

Trên bản đồ không đánh dấu tuyến đường hàng hải cụ thể sau khi Teach phản bội, chỉ đánh dấu hòn đảo mà hắn ta từng đặt chân, dựa vào đó suy đoán hắn ta sẽ đi đâu.

Đội tàu dưới tay Edward nhận được nhiệm vụ, đang dần tiếp cận đội tàu của Teach, Moby Dick cũng lẳng lặng hoàn thành tuyến bao vây, mà cơ sở hoàn thành tất cả đều đến từ một tờ giấy trắng nho nhỏ trong tay Edward.

Giấy trắng có sinh mệnh bình thường ở lòng bàn tay giãy dụa, đó là giấy sinh mệnh thuộc về Teach. Marco trong lần trị liệu đó lén lấy xuống một sợi tóc, sau đó làm thành giấy sinh mệnh cẩn thận giấu kỹ.

Dựa vào tờ giấy nho nhỏ này, bọn họ mới có thể hiểu rõ hành tung của Teach như lòng bàn tay, lặng lẽ hoàn thành vòng vây.

Marco chỉ ở trong miệng Bố già hiểu rõ chuyện tấm hải đồ này, cũng chưa từng thật sự nhìn qua. 

Bởi vì báo cáo kiểm tra sức khỏe của Angela cuối cùng cũng vượt qua giới hạn, Marco mới được phép tham gia vào chuyện này.

"Tìm con có chuyện gì sao? Bố già?"

Edward không nói nhảm, trực tiếp nói ra chuyện ông muốn biết nhất, ông chỉ vào Hải Đồ, "Đã nắm được hướng đi của Teach, nơi này nên là mục tiêu kế tiếp của Teach."

Marco nhìn về phía ngón tay ông, vòng tròn màu đỏ làm tim cậu đập thình thịch, "Đó là nơi nào?"

Thước đo của hải đồ đều tương đối lớn, không phải địa phương rất nổi danh cũng sẽ không đặc biệt đánh dấu, Edward chỉ chỗ, chính là một hòn đảo nổi danh, từng có Thất Vũ Hải ở đó, lấy chính phủ thế giới công nhận quốc gia tên là đảo Alabasta.

"Có vấn đề gì à?" Edward hỏi.

Marco đè xuống tim đập bất an, có linh quang như ẩn như hiện, nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ ra mấu chốt trong đó.

Nhìn thấy sự rối rắm của hắn, Edward cũng không truy vấn, mà nói đến một chuyện khác, "Hai ngày trước Tóc Đỏ truyền đến tin tức, Teach xúi giục một quan chức trong Impel Down, giải phóng tội phạm tầng sáu. Chính phủ thế giới sợ gây ra hoảng loạn, tạm thời đè nén tin tức, hẳn là sẽ phái đô đốc hải quân âm thầm truy đuổi."

"Hải quân không biết là Teach làm? "Marco tạm thời không nghĩ tới linh cảm phiêu hốt nhíu mày nói."

"Taech đã hoàn thành kế hoạch thâm nhập vào thành phố Impel Down bằng cách sử dụng bọ điện thoại trắng để cắt tín hiệu giám sát bọ điện thoại."Marco nghi hoặc nói, "Tóc Đỏ làm sao biết?"

"Hắn có một người bạn cũng đang ở trong ngục, nhân lúc chạy trốn đã gặp hắn. "Edward nói.

Bạn bè?

Marco suy nghĩ trong hai giây và nhớ lại rằng cậu bé tóc xanh đã ở cùng với tóc đỏ khi còn nhỏ, chính là người tên Buggy, đã giúp cậu bé Mũ Rơm rất nhiều.

Đứa trẻ lúc trước líu ríu cũng đã trưởng thành, có con đường của mình rồi, hắn phát ra cảm khái khó hiểu.

Chờ đã!

Linh quang chợt hiện, Marco nhớ lại một chuyện, nhóc Mũ Rơm đánh bại Crocodile trợ giúp giải phóng Alabasta đăng trên báo đến bây giờ chỉ mới một ngày, lúc này khẳng định còn chưa rời khỏi Alabasta, Teach xuất hiện ở nơi đó chẳng lẽ là trùng hợp? Hay là có âm mưu khác?

Buổi sáng Ace kỳ lạ cùng phần trùng hợp này liên hệ cùng một chỗ, có linh cảm mông lung gì liền muốn lao ra, nhưng Marco làm sao cũng nghĩ không ra.

Hắn có loại dự cảm không tốt, hiện tại vội vàng muốn gặp Ace!

"Bố ơi, con nghĩ Teach không phải là không có lý do gì để đi đến Alabasta, có lẽ có liên quan đến nhóc Mũ Rơm..."

Edward ngắt lời hắn, "Nhóc Mũ Rơm?"

"Là em trai Ace, buổi sáng Ace có gì đó không ổn, con muốn đi gặp thằng bé. "Marco đứng lên.

Edward nhớ lại cậu bé cười sảng khoái trên lệnh treo thưởng kia, Ace từng cầm lệnh treo thưởng khoe khoang em trai đáng yêu của mình với toàn bộ người trên thuyền.

Ông không có ngăn cản Marco, chỉ là nhắc nhở, "Không nên hành sự quá khích."

Khi Marco lao ra khỏi phòng, sấm sét dồn nén từ lâu đã nổ tung, bên ngoài cửa là tiếng la hét và tiếng chạy. Edward đi ra khỏi phòng, nhìn tầng mây sôi trào như nước nóng, sấm sét cực kỳ có lực phá hoại giống như lưỡi dao sắc trắng trên bầu trời, rung động thời không, oanh kích mặt biển, nhấc lên sóng lớn.

Giống như là nhận được hiệu lệnh của tướng quân, sấm sét liên tiếp không ngừng bổ đánh, quấy nhiễu mặt biển bốc lên, cuồng phong gào thét. Trong cơn giông tố, một con chim nhỏ màu xanh giương cánh mà bay, thân ảnh nho nhỏ không sợ sấm sét, ở trong lợi kiếm màu trắng tung bay mà đi.

Đúng lúc này, Haruta lo lắng chạy tới, mang theo tiếng sấm lớn tiếng kêu la.

Tia sét mạnh mẽ dường như biểu thị điều gì đó, Edward nhìn ngọn lửa màu xanh đã đi xa, cúi đầu dặn dò, "Liên lạc với tất cả đội trưởng và băng hải tặc, bắt đầu hành động đi."

Haruta sửng sốt, biểu tình nhất thời nghiêm túc, "Đã rõ! Bố già."

Edward tự xưng là một người cha, đối xử với mọi người trên thuyền như con trai, nếu là một người cha, thì nên thực hiện trách nhiệm của một người cha - dạy dỗ con cái của mình.

Dạy họ trung thành và dũng cảm, dạy họ tin tưởng vào tình nh em, dạy họ liêm sỉ và nhân nghĩa. Khi Taech phản bội họ và làm tổn thương gia đình, Edward cảm thấy đau lòng và tức giận.

Nhưng mà, không dạy tốt con trai, đó là lỗi của người cha. Không nên để cho tất cả mọi người bao gồm Marco ở bên trong thay ông gánh chịu phần hậu quả xấu này, hôm nay, cũng là lúc nên kết thúc tất cả.

Tăng tốc tiến lên, đích đến là Alabasta.

Marco tới trước cửa phòng Ace liền nhận ra có gì đó không đúng, không hề nghĩ ngợi một cước đạp cửa, tấm ván gỗ nhỏ trên cửa Ace vang lên.

Trong phòng có người hay không, Marco nhanh chóng đi xem thuyền đơn Ace buộc ở phía sau thuyền, cũng đã không thấy bóng dáng.

Marco cực kỳ giận dữ, ấn mạn thuyền tay dùng sức đến khớp xương trắng bệch, hắn trực giác Ace tự tiện rời đi cùng Teach có quan hệ, nhưng không cách nào nghĩ đến mấu chốt trong đó.

Hiện tại cũng không có thời gian để cho hắn suy nghĩ, lữa tái sinh từ trong thân thể toát ra, trong nháy mắt bao vây toàn thân, Phượng Hoàng triển khai hai cánh, xông vào sấm chớp.

Ace đã không đi lâu, và một cơn bão khác nổi lên trên biển, và cậu không thể đi xa. Mặc dù vậy, Marco cũng bị ảnh hưởng bởi thời tiết, thỉnh thoảng bay lượn trong không trung để tránh những tia chớp bất thường.

Muốn ở làn sóng thay nhau nổi lên biển rộng nhìn thấy một bóng người nhỏ bé tự nhiên không đơn giản, nhưng nếu là nói ở bóng tối biển rộng thượng tìm kiếm một người khỏa thân chói mắt cam hỏa, vậy thì rất dễ dàng.

Marco từ trên cao nhìn thấy chiếc thuyền nhỏ nhấp nhô theo sóng biển, giống như giây tiếp theo sẽ bị biển lớn nuốt chửng, nhưng cậu bé chưa từng có từ trước đến nay, không hề sợ hãi nguy hiểm của nước biển.

Phượng Hoàng đáp xuống, móng vuốt rắn chắc hữu lực chế trụ bả vai thanh niên, lập tức bị phản kháng kịch liệt. Marco nổi giận từ trong lòng, hạ thấp độ cao để cho thanh niên bị sóng biển dâng lên bổ nhào một thân, cơ thể dưới móng vuốt nhất thời mềm nhũn vô lực, không thể động đậy.

Marco tìm được một hòn đảo gần đó ném em trai phản nghịch lên bờ, giải trừ hình thái Phượng Hoàng, lạnh lùng bễ nghễ chật vật Ace.

Thiếu chút nữa......

Thiếu chút nữa hắn liền bỏ lỡ Ace......

Nghĩ đến khả năng tái hiện chiến tranh, Marco nhịn không được cả người phát run, dịu dàng không cách nào áp chế sợ hãi cùng nghĩ mà sợ, Marco khống chế không được muốn cho Ace một đấm, để cho cậu thanh tỉnh một phen.

Sấm sét xé rách bầu trời, hai người không tiếng động giằng co, thanh niên quật cường chống đỡ cơ thể, xem nhẹ hai chân như nhũn ra, mặt không chút thay đổi nhìn Marco.

"Nhóc chuẩn bị đi đâu...... "Marco lạnh lùng cứng rắn mở miệng.

Ace rũ mi mắt xuống, tránh ánh mắt của hắn, "...... Anh không xen vào."

Marco giận quá hóa cười, "Nhóc không cần nhắc nhở tôi là người ngoài."

Ace run lên một cái, giống như bị nói lời tàn nhẫn chính là cậu, Marco biết đây là Ace cố ý nói để gạt hắn sang một bên, nhưng vẫn không thể tránh khỏi cảm thấy khổ sở.

"Từ buổi sáng sau khi đọc báo cậu đã không ổn. "Ace không nói lời nào, cũng không có động tác gì, Marco chỉ có thể dựa vào chính mình đoán.

Nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra vào buổi sáng, Marco nhận thấy con chim tin tức kỳ lạ.

Thông thường, chim tin tức không ở cùng một chỗ lâu như vậy, chúng sẽ rời đi khi nhận được beri, trong khi chim tin tức vẫn chơi với Ace. Sự mất tự nhiên của Ace cũng chỉ xảy ra sau khi chim tin tức bay đi.

"Con chim đó đã cho nhóc cái gì, một lá thư?"

Ace kinh ngạc ngẩng đầu, tay trái giấu sau lưng, Marco biết mình đoán đúng, "Là ai đưa cho nhóc?"

Trong lòng hắn đã có suy đoán, nhưng từ biểu tình của Ace nhìn ra sự kiên định tuyệt đối không phối hợp. Băng lãnh từng tấc từng tấc lan tràn toàn thân, Marco nhịn không được tiến lên kéo chuỗi châu trên cổ Ace, đem khoảng cách hai người kéo vào."Đó là Teach?"

Sự thật làm Ace dường như không thể thừa nhận, giơ tay muốn đẩy hắn ra, không thể thành công, khẩn trương hô to, "Không liên quan đến anh!"

Marco đồng dạng rống trở về, "Nhóc muốn tôi nhìn nhóc đi chịu chết sao!"

"Tôi sẽ không chết!" Ace siết chặt nắm đấm như thể hắn đã nói điều gì đó không thể.

Marco nhắm mắt bỏ qua dung nham nóng bỏng và ngọn lửa hòa tan trong trí nhớ, mở mắt ra nhìn thấy chuỗi châu màu đỏ, hắn giống như bị đốt buông tay ra, sợ nó rơi lả tả đầy đất như trong trí nhớ.

"Nhóc làm sao bảo đảm...... "Marco vô lực lẩm bẩm, ánh mắt tràn đầy mệt mỏi cùng thống khổ.

Ace chưa từng thấy qua biểu tình như vậy của hắn, phẫn nộ tích tụ trong lồng ngực đột nhiên dội xuống một thùng nước lạnh, không thể nói ra một câu nặng lời với Marco như vậy, cậu lui về phía sau vài bước, tính trẻ con trả lời, "Tôi chính là có thể đảm bảo."

Marco không muốn thảo luận vấn đề sống chết nữa, hắn đưa tay giữ chặt Ace, "Chúng ta trở về."

Ace cuống quít hất ra, "Không được! Tôi không thể trở về!"

"Hắn đã nói gì với nhóc? "Marco cố gắng làm cho mình bình tĩnh.

Ace như muốn khóc lên, thấp giọng cầu khẩn, "Đừng hỏi nữa, Marco, cầu xin anh."

Teach làm cho em trai mình nuông chiều đau khổ thành như vậy, Marco hận không thể đâm chết hắn bằng nhiều con dao. Hắn hiểu rõ chính mình không cách nào cứng rắn từ chỗ Ace lấy được đáp án, ngược lại dùng một loại phương thức khác.

"Nhóc biết tôi có thể tìm được Teach chứ?"

Ace sững sờ nhìn hắn.

"Đây là thẻ sinh mệnh của Teach, tôi có thể tìm được hắn, nếu như nhóc nhất định phải đi, tôi cùng nhóc đi."

"Không được! "Ace dùng một loại ánh mắt sợ hãi, Marco xem không hiểu nhìn cậu.

Marco nhạy bén nhận ra, Ace vội vàng rời đi như vậy có lẽ cũng có một phần nguyên nhân của hắn.

Teacj rốt cuộc dùng cái gì uy hiếp Ace......

"Nhóc không thể bỏ rơi tôi được. "Hắn dùng ngữ khí vò nát vò nát nói, sau đó đương nhiên nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Ace, hắn hạ quyết tâm không để cho mình mềm lòng.

"Anh không được đi!"

Bây giờ chính Ace là người kéo vạt áo trước của hắn đe dọa hắn, với một ngọn lửa bùng cháy trong mắt cậu.

Cảm xúc áp lực của Marco cũng bị ngọn lửa này đốt cháy, hắn cắn răng ngửa đầu ra sau, sau đó mạnh mẽ đụng vào Ace, hai người đều đau đến hít vào khí lạnh, Marco nắm ngược tay Ace, xoay người đem người ngã sấp xuống đất, tay vặn ngược sau lưng, lấn người đè lên, một đấm nện vào mặt Ace, nửa nắm đấm đều rơi vào đất.

"Vậy nên nói cho tôi biết, tên Teach chết tiệt đã lấy cái gì uy hiếp nhóc! "Marco oán hận nói.

Ace giãy dụa không ra, sống lưng căng thẳng bắt đầu run rẩy, trán chống bùn đất, sụp đổ nức nở, "... Anh muốn tôi làm sao bây giờ! Hắn đã bắt Luffy! Hắn muốn tôi dùng anh trao đổi! Tôi có thể làm sao bây giờ!"

Ace bất lực nghẹn ngào đánh trúng Marco, chưa từng nghĩ tới Ace cũng rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như vậy. Đau lòng đối với Ace và phẫn nộ đối với Teach đan xen, hắn buông ra gông cùm xiềng xích, nâng em trai đang khóc dậy, ôm lấy cậu xin lỗi.

Thiếu niên kiêu ngạo khóc không thành tiếng, một bên là anh em mình làm bạn cùng nhau lớn lên, thân mật khăng khít, một bên là anh em do ràng buộc tương liên, Ace coi trọng tình cảm không thể lựa chọn, mới có thể lựa chọn chính mình đi đối mặt tất cả.

Ace tìm kiếm sự an ủi trên vai Marco, "Thằng bé là người quan trọng nhất đối với tôi, tôi không thể mất thằng bé được..."

Marco lại nghĩ tới thân ảnh Ace chắn trước mặt Mũ Rơm, màu đỏ chiếm cứ tầm mắt của hắn, Marco nhắm chặt mắt, "Nhưng tôi cũng hy vọng nhóc biết, nhóc cũng là người quan trọng nhất của tôi."

"Không chỉ tôi, và tất cả mọi người, giống như tất cả những gì nhóc sẽ làm cho chúng tôi, tôi cũng sẽ làm tất cả vì nhóc."

"Cậu ta sẽ không có việc gì."

Marco vuốt ve mái tóc đen mềm mại của Ace, không để ý đến thuyền neo đậu bên bờ, có người thò người ra ngoài thuyền, người đàn ông mắt trái để lại sẹo và mái tóc đỏ chói mắt, híp mắt nhìn về phía bên này.

"Này! Có cần giúp đỡ không? Chúng tôi có bác sĩ ở đây!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro