9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Marco lau khô nước mắt cho Ace, còn thiếu niên rõ ràng không muốn ở trước mặt người ngoài yếu ớt  khóc liền trốn ở phía sau, cố gắng che đi hai mắt đỏ lên. 

 Gió biển cấp tốc truyền đến giọng nói của người đàn ông hỏi lại một lần nữa, Marco nhận ra lá cờ hải tặc đó, cũng nhận ra người đó. 

 Tóc Đỏ - Shanks.

Trên tuyến đường phụ cận của băng hải tặc Râu Trắng vậy có tàu của một tên Tứ Hoàng khác, nói là bởi vì ảnh hưởng thời tiết giông bão nên đi tới hòn đảo này, điều đó đương nhiên là không có khả năng. 

 Băng hải tặc Trắng và băng hải tặc Tóc Đỏ không liên quan gì đến hữu ích hay tình nghĩa. Hai băng bình thường cũng hiếm gặp nhau, biết tin tức của nhau tất cả đều dựa vào tin tức báo chí. 

 Ít nhất là bề ngoài thì như vậy.

Hai băng hải tặc nếu gặp nhau công khai, hải quân nói không chừng sẽ cử một đô đốc âm thầm giám sát họ. 

 Người đàn ông từ trên thuyền nhảy xuống, mặt mang nụ cười sáng lạn, từ trong sấm chớp đi tới.

 Marco cảm thấy Ace kéo mình một cái, từ phía sau đứng ra chào hỏi, " Này, Shanks, đã lâu không gặp."

Tóc Đỏ dơ tay phải trả lời lại, "Cách xa như vậy, tôi còn tưởng rằng mình nhìn nhấm, nếu tôi không đọc báo, nói không chừng sẽ thoải mái xách dao lên.

 Ừm...... 

 Quan hệ giữa Ace và Shanks hình cũng không tệ lắm, hai người bọn họ làm sao quen biết?

 Nhìn thấy cánh tay từng vì nhóc Mũ Rơm mà mất, ý tưởng sẽ là tầng quan hệ này sẽ là?

 "Anh bạn nhỏ này chính là tân đội trưởng đội một Marco phải không?"

 Không để ý ánh mắt đối phương quan sát, Marco không hài lòng với xưng hô, "Tôi lớn hơn cậu sáu bảy tuổi đó nhóc ." 

 Về mặt cá nhân, Shanks không phải là người hay lên tiếng. Marco đã chiến đấu với hắn ta từ khi còn nhỏ và họ có mối quan hệ tốt. Ở Moby Dick ngốc nghếch lâu ngày, thái độ đối với người quen nhất hiện tại không thể thay đổi được.

 Shanks này không phải là bạn cũ của hắn, vì vậy Marco chỉ có thể phớt lờ sự kinh ngạc của đối phương, che giấu xấu hổ của mình.

"Ồ, thuyền trưởng, giả vờ làm người thất bại rồi, muốn khóc trong lòng của tôi sao?"Ben Beckman cũng đi tới Shanks bên cạnh, mặt không chút thay đổi. 

 Trên tàu Red Foss, thủy thủ đoàn Tóc Đỏ đã thu hồi buồm lại, thả neo xuống tàu, không dạo quanh cuộc nói chuyện bên này, lấy các loại công cụ từ trên tàu xuống, và dựng trại ngay tại chỗ này. 

 Shanks cự tuyệt ý tốt của thủy thủ, nhìn thẳng vào Marco, "Chúng ta trước đây đã từng gặp nhau sao?" 

"Chưa từng!" Marco đã có kinh nghiệm đối mặt với loại vấn đề này, cũng không biết vì sao, loại trực giác này sẽ hỏi hắn vấn đề như vậy. 

 "Vậy sao. "Shanks vuốt cằm nói với giọng điệu đầy ẩn ý. 

 Marco biết hắn ta là muốn bỏ lời đánh tiếng nói có đúng hay không, cũng không để ý, "Không sao, chúng ta đi thôi."

   Nhẹ nói như vậy, bước chân lại không nhúc nhích. Quả nhiên, Shanks ngăn cản hắn, nói" Thời tiết xấu như vậy, hai người sử dụng trái ác quỷ không nên mạo hiểm trên biển. Sao chúng ta không ngồi xuống nói chuyện đi."

 Marco biết chắc chắn không phải ngẫu nhiên mà hắn ta đến đây, vì thế gật đầu đồng ý. 

 Shanks cười cười, cùng các thuyền viên chào hỏi một tiếng, dẫn hai người ngồi quanh đống lửa. 

 Hải tặc Tóc Đỏ là hạm đội có thực lực đồng đều nhất, tất cả mọi người trên thuyền đều là người không có năng lực, nhưng mỗi người đều có thực lực thống trị một bên. So với thuyền trưởng và thuyền viên, mối quan hệ của họ với thuyền trưởng có thể nói là đồng đội cùng sinh ra tử.

Marco đã quen với thói quen của hj và không nói nhiều về việc liên quan tới Teach. Dù sao thì Shanks cũng sẽ không nghe. 

 Thái độ thả lỏng ung dung của khiến Shanks thú vị chống cằm nhìn một lúc, Yassop phàn nàn rằng đôi mắt của hắn ta giống như đang nhìn người tình trong mộng của mình, khiến anh ta lạnh sống lưng.

 Marco chấp nhận điều đó, khi Bố già nhìn Ace cũng là ánh mắt như vậy, toàn thân lộ ra "Ta muốn thằng bé làm con trai của ta". 

 Marco phớt lờ hắn ta và chọn xử lý chuyện của Ace trước, hắn đã sớm chú ý tới bàn tay Ace đang nắm chặt, lấy tay chọc cậu một cái, "Ace, bây giờ có thể nói cho tôi biết chuyện gì xảy ra không?"

 Ace biết cậu không thể thoát khỏi Marco, việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ người lớn vào đúng thời điểm là đặc quyền của một đứa trẻ, cậu cho rằng mình đã trưởng thành, đến cuối cùng vẫn phải dựa vào người khác, cậu từ bỏ giãy dụa, "Chính là con chim tin tức hôm nay, nó cho tôi tấm ảnh này. "

Ace mở lòng bàn tay, mở bức ảnh nhăn nheo ra. Một cậu bé có vẻ ngoài trẻ con bướng bỉnh quay đầu trừng mắt nhìn người đàn ông còng tay bằng đá biển nặng nề, khiến cậu bé không thể cưỡng lại bàn tay của người đàn ông đang túm tóc mình, buộc cậu phải nhìn về phía camera.

 Người đàn ông ngẫng cao đầu, cười phù phiếm và nhìn vào ống kính một cách khiêu khích, giống như một con rắn đang nhìn chằm chằm con mồi đang vướng vào nó.

 Thân người mập mạp, mặc hoa văn màu xanh lá cây, trong cầm một khúc xương lớn,  khuôn mặt luôn cười sang sảng trong ánh mắt âm trầm, " Tên khốn Râu Đen, sao hắn ta dám làm vậy với Luffy!"

Không chỉ hắn ta mà một số thuyền viên khá cũng không kiếm chế được bản thân sắp nổ tung. Ben Beckman trầm ngâm ánh mắt từ tấm ảnh chuyển qua trên mặt Shanks, "Thuyền trưởng."

"..." Shanks nhìn thiếu niên trong ảnh, im lặng hồi lâu rồi nói" Tôi và Luffy đã thỏa thuận, chúng ta sẽ không gặp lại thằng bé cho đến khi thằng bé trở thành đại hải tặc nổi tiếng".

 Các thuyền viên khí thế uể oải xuống, nhưng không có ai lên tiếng phản bác, dù thuyền trưởng bình thường tuy rằng cà lơ phơ phơ, tùy ý hấp dẫn, nhưng mà, chính những quyết định mà hắn ta đưa ra mới có thể đưa băng có được ngày hôm nay.

 Bất kể lúc nào, thuyền trưởng chính là thuyền trưởng, điều bọn họ phải làm chỉ có tin tưởng mà thôi. 

 "Thành thật mà nói, bây giờ tôi rất muốn bắt lấy tên đó ấn đầu xuống biển cho cá ăn, nhưng lời hứa là lời hứa. Luffy có cuộc phiêu lưu của riêng mình. Vì ước mơ mà thằng bé kiên quyết theo đuổi, cho dù là cái chết cũng sẽ đối mặt, các cậu nên hiểu đi. Nếu như tôi cứu thằng bé, liệu điều đó có xúc phạm đến giấc mơ của Luffy không?" Shanks nói.

" Hơn nữa, chúng ta không thể nghi ngờ tình yêu của anh trai giành cho em trai. Chẳng phải Ace sẽ trở thành anh hùng cứu em trai đáng yêu của mình sao? Chúng ta chỉ cần dọn dẹp những con sâu bọ là được rồi."

 Hắn ta quàng tay qua vai Ace, đưa cho Ace miếng một thịt. Ace cầm tấm ảnh trên tay, sau đó nuột miếng thịt.

 Marco nhăn mày, cự tuyệt rượu Shanks bưng tới: "Có ai theo dõi chúng ta không? "

"Không hẳn!" Shanks uống một ngụm rượu," Anh còn nhớ bài báo đó không? Bài báo nói anh đã giết Thatch." 

" Marco sẽ không làm như vậy!" Ace vừa nghe nhác tới chuyện này, cậu đột nhiên buồn bực, tức giận.

Shanks mỉm cười, "Nhưng có người sẽ không cho là như vậy. Tôi đã thấy rất nhiều thợ săn tiền thưởng đến tuyến đuongfw này với mục tiêu là tìm kiếm Phượng Hoàng."

Marco đoan ra lý do chỉ với một chút suy nghĩ, và câu chuyện mà Teach cung cấp đã đánh lừa thợ săn hải tặc, những người kiếm tiền thưởng bằng cái đầu của kẻ tiền thưởng cao, là người có danh tiếng cao, hắn tự nhiên là bị thèm muốn.

 Trước đây, hắn được cái tên Râu trắng bảo vệ, nhưng bây giờ hắn là kẻ phản bội băng hải tặc Râu Trắng. Hắn không chỉ mất đi sự bảo vệ của Râu Trắng mà còn bị truy lùng. Nếu biết tận dụng cơ hội để bắt hắn, chắc chắn sẽ nhận được số tiền thưởng cao. 

 Kể từ tới thế giới này, tiền thưởng của hắn đã tăng lên, nhưng hắn cơ bản chưa bao giờ ra tay, có lẽ có người cho rằng hắn chỉ là kẻ thua cuộc và nhờ vào cái tên Râu Trắng mà đạt được địa vị bây giờ.

 Marco tự tin mình sẽ không rơi vào tình huống con dế con giun, nhưng nếu trên đường đi tìm Teach mà gặp những người người này thì cũng rất phiền não. 

 Thế nhưng, những thứ này bất luận nói như thế nào đều là chuyện nhà băng hải tặc Râu Trắng, Tóc Đỏ tích cực như vậy làm gì? 

" Việc này liên quan gì đến ngươi? Bố già có thể giải quyết được!" 

 "Đúng, đúng, Bố già của anh là người mạnh nhất!" Shanks nói " Biết ngay là những kẻ ngững mộ Râu Trắng sẽ nói như vậy mà. Việc về tâng sáu của Impel Down, hạm đội của hắn ta đã mạnh lên không ít, hắn ta thu nhận rất nhiều tội phạm độc ác, sức mạnh không thể khinh thường." 

 Marco nhớ lại, lúc đó hắn đang ở trong phòng.

 " Từ lúc hắn ta để lại ba vết sẹo này trên mặt tôi, tôi biết hắn ta không phải kẻ đơn giản. Tuy nhiên, với tư cách của tôi lúc đó, tôi không thể nói những điều này với Râu Trắng.  Anh cũng biết ông ta đối với các con trai đều là cưng chiều, nếu như tôi nói chuyện này, thì có lẽ tôi sẽ bị ném xuống biển." Shanks có chút bất đắc dĩ noi.

Ở trên đảo Sphinx, Marco từng nghe Shanks nói với mình những lời này, giờ nghe lại một lần, vẫn sẽ có cảm khái.

 Có lúc hắn cũng sẽ nghĩ, nếu như Bố già có thể sớm biết những chuyện này, có thể hay không khiến mọi chuyện có khác đi . Bây giờ hắn biết rằng Bố già là một người cha thật sự, ông ấy sẽ không đổ lỗi cho các con trai của mình, ông ấy chỉ nghĩ rằng đó là lỗi của ông ấy vì đã không dạy dỗ chúng tốt cho nên mới khiến chúng lạc lối.

Khi đó, Bố già ở Marineford đã mềm lòng với Taech và bỏ lỡ cơ hội để ra tay nên mới khiên cho Teach thành công. Marco sẽ không bao giờ quên cảnh tượng ngày đó, ông ấy đã chết đứng.... 

... Đừng nghĩ nữa... 

 Hơi thở gấp gáp của hắn khiến Ace lo lắng nhìn lại, bác sĩ của băng Tóc Đỏ Dege cũng tiến lên xem, Marco xua tay từ chối, "Không sao đâu, tôi chỉ là hơi tức giận." 

 Dege và Shanks nhìn nhau, yên lặng lui về chỗ cũ, thầm nghĩ, khí thế đó của hắn cũng không giống như là hơi giận dữ. 

 Shanks và Ben Beckman cũng hơi cảm thấy kinh ngạc khi nhìn thấy vẻ mặt méo mó của Marco, ít nhất từ ​​​​lúc gặp mặt đến bây giờ, có thể nhìn ra đối phương có phong thái lắng đọng ổn trọng, làm cho người ta không tò mò vừa mới nghĩ đến cái gì.

 "Tôi nghi ngờ suy nghĩ Teach không đơn giản, giải thoát tầng thứ sáu của Impel Down, sau đó lại bắt cóc Luffy, uy hiếp Ace đưa hắn đi tìm hắn, chẳng lẽ hắn ta muốn khiêu chiến với Râu Trắng ?" Shanks nói 

 Trực giác của Tóc Đỏ vẫn chính xác như trước, Marco không khẳng định cũng không phủ định, nói ra một loại khả năng khác. 

 "Tôi cảm thấy mục đích của hắn ta là muốn tôi trao đổi, đó là bởi vì hắn ta hai lần suýt bị tôi giết chết, cho nên muốn trả thù."

"Cái gì! " băng hải tặc Tóc Đỏ khiếp sợ.

"Suýt chút nữa là anh giết hắn hai lần? Trước khi hắn bỏ trốn?" Ben Beckman hoảng hốt cho rằng lỗ tai mình xuất hiện ảo giác, nhất là nhìn thấy Marco gật đầu, anh ta cảm thấy ánh mắt của mình cũng cần trị liệu.

"Nếu như lần đó dùng một chút sức lực, Teach sẽ không còn sống và làm tổn thương gia đình tôi như hôm nay..."

"Râu Trắng vậy mà không giết anh ngay tại chỗ. "Shanks vẻ mặt hoảng hốt.

Ace là lần đầu tiên biết chuyện này, trong lòng ngoại trừ kinh ngạc không có cảm xúc gì khác, cậu hiện tại so với Marco còn hy vọng Teach nhanh chóng chết dưới tay mình, hắn ôm em trai nhỏ chịu đủ kinh ngạc của mình.

Shanks là người đầu tiên bình tĩnh lại, "Tôi đã nói Râu Trắng cố chấp như vậy, sao lại đột nhiên nghĩ thông suốt, nguyện ý thả Teach trong một thời gian...... Đó là công lao của anh trong mối quan hệ này."

Dám nói Bố già như vậy.

Trên tay Marco bỗng nhiên toát ra một ngọn lửa nhỏ, vừa vặn rơi vào trong dư quang của Shanks, Shanks giật mình, kịp phản ứng muốn dùng tay chạm vào, Marco đã thu hồi lửa lại.

"Thật keo kiệt. "Shanks lầm bầm.

"Ai bảo cậu nói xấu Bố già."

"Đúng vậy. "Ace phụ họa nói.

"Teach quả thật có khả năng là vì khai chiến, nhưng tại sao lại chọn địa điểm ở Alabasta?" Marco lại đem chủ đề quay lại.

Ben Beckman gia nhập đề tài, "Có lẽ nơi đó không phải nơi hắn lựa chọn quyết chiến, chỉ là muốn một lưới bắt hết các anh ở Alabasta. Nếu như không phải anh đuổi theo, Ace nhất định sẽ bị hắn ta bắt được.

"..." Marco cho rằng anh ta nói có lý.

"Hắn ta làm sao cam đoan Ace nhất định sẽ nghe lời hắn ta? "Shanks hỏi," Ý tôi là, Ace nhất định sẽ đi cứu Luffy, nhưng không nhất định sẽ bắt được anh đi trao đổi. Tôi cũng không cảm thấy hắn ta là một người giữ lời hứa, có lẽ đúng như lời Ben nói, hắn ta có ý đồ bắt hết các anh.'

Sự tình nếu là dựa theo bọn họ nói phát triển, đến lúc đó nên là Teach giết chết hắn cho hả giận, quay đầu lại dùng Ace và Luffy đi trao đổi danh hiệu Thất Vũ Hải, cuối cùng Bố già vì cứu Ace vẫn như cũ sẽ đến Marineford, kết quả và khi đó sẽ giống nhau không có thay đổi.

May mắn......

Hắn nắm lấy cổ tay Ace, mạch đập ấm áp làm cho hắn an tâm.

"Còn có một việc, vì sao Teach lại muốn khai chiến với Râu Trắng? Cho dù hắn ta thu phục những tội phạm kia, dựa sức mạnh mà nói, vẫn kém hơn băng hải tặc Râu Trắng. "Shanks nói.

Teach đương nhiên không thể dựa vào sức mạnh này để đánh bại Râu Trắng được.

Marineford khi đó, có quá nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thân thế của Ace bị hải quân lợi dụng, đưa tới chú ý lớn, thế lực khắp nơi chạy tới Marineford, nhưng mà đây chỉ là hải quân cố ý làm.

Để kết thúc thời đại hải tặc, bọn họ quyết định giết chết một sinh mạng sống vô tội.

Râu Trắng, là món quà lớn thứ hai mà Teach tặng cho hải quân. Cùng vua hải tặc và thời đại đại hải tặc, bây giờ hoàng đế trên biển, một câu nói liền có thể dẫn tới biển rộng chấn động, uy hiếp đến thế giới chính phủ.

Teach chỉ là trốn ở chỗ tối tùy thời mà ngư ông đắc lợi, vọng tưởng cướp lấy quyền và lực của Bố già, ở thế giới kia hắn ta đã thành công, mà hắn, tuyệt sẽ không để Taech lại một lần nữa đi đến cuối cùng.

Hắn ta nếu muốn nổi tiếng thế giới, Marco muốn hắn ta chết trong yên lặng vô danh.

Marco đắm chìm trong hồi ức, không thể kịp thời trả lời nghi vấn của Shanks, chờ hắn phục hồi tinh thần lại, mới chậm rãi hồi đáp, "Có lẽ hắn ta muốn liên lụy thế lực khác vào."

Shanks rơi vào trầm tư.

Tay cầm đời trước kịch bản, đời này tuy rằng phát triển có chút sai lệch, cẩn thận phân tích qua đi, vẫn có thể phát hiện sự kiện hướng đi cơ bản cùng trước đó giống nhau.

Tựa như Thatch lấy được trái bóng tối, Ace một mình truy tìm Teach, đơn giản kết cục là có thể thay đổi, Marco nhắc tới cực kì cẩn thận.

"Tóc Đỏ, tôi có một thỉnh cầu. "Marco nói.

"Hả? A, anh nói xem. "Shanks tò mò nói.

"Tôi hy vọng cậu có thể đi tới Moby Dick một chuyến."

"Hmm...... Là muốn tôi đánh lạc sự chú ý của ai sao? "Shanks suy đoán.

"Tôi không thể nói, cứ coi như là trực giác của tôi đi, nhưng đây là chuyện của băng hải tặc Râu Trắng, cậu đứng một bên xem là được rồi." Marco cười nói.

"Tôi là một trong Tứ Hoàng, anh cứ như vậy dùng xong liền ném đi ư?"

Marco không để ý Shanks trêu ghẹo, cầm lấy vò rượu, ngửa đầu rót vài ngụm trả lại cho hắn ta.

Ánh lửa phản chiếu ánh mắt của Marco như hai viên hổ phách đang cháy, Shanks cảm nhận được niềm tin của Marco, giống như mỗi một người trong băng hải tặc Râu Trắng đều như vậy, coi bảo vệ gia đình là giấc mộng duy nhất.

Người nhà không có cùng huyết thống, thật sự là ràng buộc khó có thể tưởng tượng được.

Shanks cảm khái, "Mặc dù biết kết quả, nhưng tôi vẫn muốn nói, anh có muốn lên thuyền của tôi không? Trở thành thuyền viên của tôi!"

"Không......"

Hắn theo thói quen lời cự tuyệt còn chưa nói xong, Ace trầm mặc đã lâu ngồi không yên, bất chấp lễ phép hay không lễ phép gì, cậu lập tức nhảy ra, giống như gà mái bảo vệ gà con, khí thế bức người.

"Không được! Marco là chim của chúng tôi! Cho dù anh là ân nhân cứu mạng của Luffy cũng không thể cướp anh ấy!"

"Ồ, nhưng tôi thật sự rất muốn Marco lên thuyền của tôi, phải làm sao bây giờ?"Shanks trêu chọc đứa trẻ.

Ace sốt ruột muốn chết, cúi đầu nhìn thấy ngực Marco, ánh mắt chợt lóe, kéo áo sơ mi Marco vốn không cài lên ra, để Shanks thấy rõ hơn hình xăm đó.

"Marco đã là người của chúng tôi! Anh ấy còn có hình xăm!"

Shanks sửng sốt, không chút khách khí cười ha hả, ngay cả Beckerman cũng buồn cười.

Khóe miệng Marco co rúm lại, hai má nóng lên, hắn rút quần áo của mình về, lại cảm thấy động tác của mình rất giống cô gái nhỏ bị đàn ông thối nhìn thấy cơ thể, vì thế lại buông tay xuống, đem Ace xoay người về phía sau.

Ánh mắt Ace có cảm giác khủng hoảng nhìn hắn cực kì đáng thương, giống như Marco đã đồng ý muốn làm chim nhà người khác, sẽ bỏ lại cậu mà lên thuyền của Tóc Đỏ.

Cũng không biết mạch não của thiếu niên dài như thế nào, Marco đấm Ace một cái, trấn an nói: "Tôi sẽ không đi, nhóc không nghe thấy tôi từ chối sao."

Hắn đối mặt Shanks, "Cậu lúc đi gặp Bố già, giúp tôi đem tấm hình này cho ông ấy đi."

Shanks nhận lấy ảnh chụp, không nói có đáp ứng hay không, nâng vò rượu Marco đã trả lên, làm động tác mời rượu, uống một ngụm lớn.

Mây sét đi xa, trên biển dâng lên ánh mặt trời, gió biển ẩm ướt từng trận, đống lửa tắt, người đàn ông tóc đỏ nhìn thuyền nhỏ đi xa, cao giọng nói, "Thu dọn thôi, chúng ta phải đến chỗ Râu Trắng làm khách

.....................................

Alabasta vừa trải qua giải phóng vẫn chưa mất đi niềm vui và hy vọng của nó, vị vua bị hiểu lầm một lần nữa lên ngôi, những giọt mưa mới rơi xuống khắp đất nước, tất cả đang phát triển theo hướng tốt nhất.

Nhưng mà bên trong vương quốc, bầu không khí lại cũng không nhiệt liệt, bởi vì khi yến hội qua đi, vị cứu tinh không muốn lộ diện của họ đã biến mất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro