6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/mong mấy bạn mà đọc từ khi mới ra tập 0thì xem lại tập 0 dùm nha mình mới sửa lại một tí/
(Góc nhìn của Marc)

Thằng này nó vô tư thật sự, nó có biết là làm vậy dễ thương lắm không chứ. Tưởng nó hận tôi cả đời này luôn rồi, mém đứng trước cửa phòng nó khóc rồi đó(tại vì nó thấy ai khóc là đều mềm lòng thôi).

"Mày muốn tao làm gì tao cũng làm nha...coi như trách nhiệm của tao"

"Cưới tao đi..." tôi đơ ra, nó bịt miệng chính mình lại rồi đẩy đẩy vai tôi. Nó nói giỡn hả ?

"Tao giỡn, vậy đi mua dùm cái gì ăn đi, đói quá" tôi đưa ngón cái lên rồi vội vàng rời đi, tôi còn suy nghĩ về câu trước của nó nhưng có lẽ nó lỡ miệng nên tôi cũng không để tâm. Tôi ra chợ nhìn xung quanh lựa đồ cho nó, tôi nhớ nó thích ăn cháo cá, không hành, nhiều tiêu.

"Cô cho con bịch cháo cá mà không hành nhiều tiêu nha ạ, bao nhiêu để con trả"

"Ok có liền, 27 bath nha con" tôi đưa tiền rồi đứng chờ lấy cháo, hên là chỉ chờ một tí là xong, tôi nhìn bọc cháo rồi đi lên xe.  Khi về tới thì thấy nó ngồi sẵn ở bàn, trông mặt thì...dễ thương.

"Tao đói ! Đổ ra tô cho tao lẹ" tôi mỉm cười rồi đổ ra tô cho nó, lấy muỗng bỏ vào.

"Đây ạ, ngài Poon Mit"

"Cảm ơn ạ" nó thổi thổi rồi ăn vào, trông mặt hưởng thụ lắm kìa, nhìn nó ăn ngon mà tôi vui lây luôn cơ. Nó đút cho tôi miếng cá nữa nhưng tôi biết nó chỉ kêu tôi thổi thôi chứ làm gì mà tốt dữ thế. Tôi lấy điện thoại ra xem thì thấy người yêu nhắn tin, con nhỏ này con nít ghê đó, không rep mà cũng spam được.
_____________

Gì đó em yêu

Anh ở đâu ?

Ở nhà thằng Poon
Gì không

Lại là Poon hả ? Làm như người yêu

Muốn nói gì ? Nói đi

Em không thèm nói nữa

Ừ vậy thôi

____________

Bị gì không biết, hỏi thì trả lời mà cũng giận được. Tôi bực mình thì nhìn thấy thằng Poon đang nhìn vào điện thoại tôi.

"Thằng này, nói chuyện với người yêu gì mà không dỗ ngọt-"

"Sao, người yêu tao hay người yêu mày ?" Nó liếc tôi rồi lại ăn cháo tiếp, không biết vì sao nó ăn được hơn nửa tô thì lại cho tôi ăn tiếp.

"Sao ăn ít vậy ?"

"Mệt" tôi nhìn tô cháo, ai mà ăn chứ nên tôi đem lại bồn rửa chén của nó để rồi lại ghế ngồi. Thằng Poon thì ngồi trên giường, không biết vì sao tôi không rời được ánh mắt khỏi nó, nhất là phần eo vì nó bị hở một phần áo ở bụng, cái eo trắng nõn đó khiến tôi muốn ôm gọn trong lòng mình.

"Nhìn gì tao hả ?" Nó nói khiến tôi cũng giật mình, nó kéo áo xuống rồi đắp mền kín mít, cũng biết tôi nhìn gì nữa hả. Tôi ngồi tí thì nhớ phải lại phải rửa chén vì đó là yêu cầu của người tôi phải chịu trách nhiệm. Nó khập khiển đi lại chỗ tôi, trông tướng đi nó khá hài nên tôi bật cười .

"Phụt"

"Mày cười gì ? Mày làm chứ ai mà cười ?"

"Xin lỗi mà, tao cũng chịu trách nhiệm mà" tôi quay lại ôm lấy eo nó, yeah ! Ôm được cái eo này rồi. Nó nắm lấy tay tôi mà đẩy ra nhưng tôi biết sức nó mà, sức của mấy con mèo con ấy.

"Thôi nha Marc, đêm qua thôi..." nó quay mặt qua chỗ khác, tôi buông ra rồi quay lại úp tô lên chỗ để tô chén của nó. Poon lại đỏ hết cả cánh tai rồi, mỗi lần ngại nó luôn vậy, dễ thương chết tôi ! Nó đá chân tôi một cái rồi đi lại giường nằm tiếp. Nó chỉ có nằm ở giường rồi đi qua đi lại thôi, ra khỏi nhà là nó chết hay gì ấy.

"Marc, đem đồ tao tối qua đi giặc dùm đi" tôi vừa mới ngồi được một lúc thì lại bị sai vặt, tôi cũng bị hại mà...mà hại vậy thì tôi thích. Tôi đi lụm từng đồ của nó bỏ vô sọt đồ dơ, đồ hôm qua mà còn thơm chán. Tôi bỏ hết đồ vô máy giặt rồi ấn nút, cái gì mà đồ nhiều thấy sợ luôn ấy, không biết nhiêu ngày rồi chưa giặt đồ. Tôi đi lại ngồi kế nó, mẹ ơi cái giường này khiến tôi hơi ngại, nó còn hơi ẩm mồ hôi nữa.

Mà tôi không biết vì sao cái giường nhỏ như vậy mà tối qua lại...được, mà cũng không phải nhỏ, vừa đủ thôi. Nó quay sang tôi, nhìn cái môi đó thật sự muốn hôn lại lần nữa, mẹ nó người gì mà ngon dữ vậy không biết(tôi muốn quay lại đêm đó lần nữa) khùng thật sự.

"Mày nhìn tao quài vậy ? Tao bị gì hả ?"

"Hửm ? Không gì, suy nghĩ chút thôi" nói làm bạn nhưng tôi không nghĩ bình thường được nữa mỗi khi ở cạnh nó, cái thằng Poon này đêm qua cho tao về đi là không có cảnh giống vậy rồi.

"Ê mà mai tao nghỉ, chắc tao nghỉ ở trường hơi lâu á Marc"

"Sao vậy ?"

"Tao về quê bà ngoại, ở đây chép bài kĩ nha để tao còn chép"

"Ủa bao lâu ?"

"2-3 tuần, bà ngoại bệnh, dì mới nhắn cho tao" tôi nghe vậy thì xoa xoa đầu nó, mặt nó nhìn là biết lo cho ngoại rồi.

"Vậy về chăm ngoại đi, nào ngoại khoẻ nhắn tao, chứ không lo lắm đó"

"Lo ai ?" Nó hỏi câu làm tôi cứng đơ, lo cho bà ngoại nó nhưng cũng có phần lo nó nữa.

"Ng-ngoại mày chứ ai mà hỏi"

"Ờ, cảm ơn" nó từ từ ngồi dậy, người nó lọt thỏm vào tay tôi, cố ý đấy hả ? Nhìn nó là tôi lại nhớ đêm qua, má nó có cách nào để quên hết kí úc không vậy, nó với tôi bình thường cũng thường vậy nhưng không hiểu sao lần này thấy nó lạ hơn. Nó ôm lấy tôi rồi nói bằng cái giọng nũng nịu :

"Tao đi chắc nhớ mày lắm á, bảo trọng nha bạn" AAAAA ! Thằng này cố ý mẹ rồi, tôi ngại quá nên quay sang chỗ khác, nó vậy mà vẫn cố trèo qua người tôi để nhìn mặt tôi nữa chứ, tao cương lên là tại mày hết đó nha Poon ơi. Tôi nghe thấy tiếng gõ cửa ở ngoài nên nhìn sang nhưng vô tình môi tôi với nó chạm nhau. Nó vội đi ra khỏi người tôi, tôi ngại ngùng rồi tiếp tục lấy điện thoại ra lướt, lướt cho có chứ ngại quá làm gì giờ.

"Mày còn em Rin nha Marc"

"Ừ...tao biết mà" nó nói giống như tôi với nó ngoại tình không bằng(ờ thì cũng giống vậy), nó thì đứng dậy đi lại cửa mở ra thì là cô chủ trọ, tôi liền đắp mền kín để cô ấy không biết.

"Mày ở với ai nữa Poon ?"

"B-bạn con ạ, nó qua làm bài"

"Ừ, tao qua nói với mày là mày nếu có làm gì thì ra ngoài, tao mà biết mày lần nữa là chuyển trọ đi nha" tôi nghe đến đó thì mồ hôi nó chảy hơn tắm nữa trong khi phòng có máy lạnh. Tôi khi thấy cô chủ trọ đi thì mới ngồi dậy rồi ra khỏi phòng nó vì nếu ở lâu hơn chắc nhiều chuyện hơn nữa.

"Về nha Poon"

"Ừ, về cẩn thận" tôi cười với nó rồi đi ra ngoài. Trên xe cứ nghĩ về mấy cảnh đó mà tôi cười tủm tỉm, chắc tôi yêu nó rồi hả ? Có lẽ vậy...vậy phải chia tay với con nhỏ năm nhất kia rồi. Mà chia tay làm sao cơ...đúng rồi, cho nó nói lời chia tay trước là được, mình đỡ mang tiếng.

(Tác giả : thằng này nó tồi nên không chịu thì cũng phải chịu...)

Tôi về tới nhà thì lên giường ôm lấy con gấu mà thằng Poon nó cho tôi hồi cấp ba mà ôm chặt thật là chặt, người gì mà dễ thương dữ vậy không biết hà. Tôi làm mấy công việc nhà rồi nằm trong phòng rồi cũng tới tối, tối nay Rin nó hẹn tôi hả...kệ nó luôn, tôi làm biếng lái xe rước nó rồi nó còn kêu chở bạn về dùm mệt muốn chết. Tôi nằm được một lúc thì Rin nó điện tôi.

"Gì ?"

(Anh qua rước em đi)

"Anh bệnh rồi, kêu taxi đi, tối nay anh không đi"

(Nay sinh nhật bạn em đó anh)

"Phải bạn anh đâu ? Anh nói bệnh rồi đừng có bướng" tôi nói xong thì tắt máy, nó thế nào cũng điện lại nên tôi cúp nguồn luôn. Tôi nhìn đồng hồ ở bàn thì là 21:42 nên cũng đi ngủ sớm để mai còn đi học. Mà trong đầu tôi cứ toàn là hình ảnh của thằng Poon, ngủ kiểu gì đây trời ? Đếm cừu chắc được.

"Một con cừu, hai con cừu,..." sao con cừu gì mà có mặt thằng Poon nữa vậy ? Tôi nằm như vậy một hồi thì cũng ngủ được...

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#marcpoon