C.23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Mỹ - 07 am]

" Anh"

" Sao á bé, đi cẩn thận này"

" Em sợ"

Mặc dù mẹ anh đã an ủi nhưng mà trong lòng em vẫn có chút lo lắng.

" Bé, yên tâm đi mà, có anh mà"

Anh vỗ nhẹ vào lừng rồi cùng em xách hành lí ra ngoài. Tài xế riêng đã đậu sẵn, vừa ra là có người sắp vali lên xe và chở đi. Đường phố ở Mỹ trong thật lạ với em, đôi mắt cứ dáo dát nhìn ra đường, có khi ngoảnh cả mặt ra sau để nhìn thật kĩ làm anh phải lấy tay dịnh lại vì sợ té.

" Thưa cậu, tôi sẽ chở cậu về nhà của ông luôn đúng không ạ ?"

Ông tài xế già nhìn qua kính chiếu hậu rồi hỏi anh.

" Bé đói không ?"

" Thưa cậu cô ba có nấu nhiều lắm ạ, nếu cậu với vợ có đi chơi thì tôi chở ạ"

" Dạ không phải ạ, con là bạn thôi ạ"

" Dạ..."

" Bác chở con với em ấy về nhà đi ạ"

" Dạ cậu"

Em bây giờ ngồi ngay ngắn, hai lỗ tai hoá trái cà chua đỏ chín. Anh biết lí do nên xoa đầu rồi cười. Chuyến xe đi tầm nửa tiếng cũng về đến nhà. Lại là dì ba đón tiếp em, dì đẹp lắm, đẹp đến mức em đứng đó ngây người.

" Đây là dì ba của anh"

" Dạ.. con chào dì"

" Um, vào trong đi, cả nhà đang đợi"

" Dạ"

Anh xách hành lí đi sau để em và dì đi trước. Bước vào trong, cả nhà đã ngồi sẵn trong bàn ăn, nhìn qua em đã biết mẹ anh đang ngồi kế hai cái ghế trống, mặt bà khá là nghiêm nghị đang nhìn em.

Cất tiếng chào mọi người, ông ngoại với ba thì khá là hào hứng hỏi thăm em các thứ, chỉ có mẹ anh là ngồi đó không nói gì. Anh sau cất hành lí cũng xuống lầu, thấy em đang ngồi ở ghế ngoài cùng tiế chuyện, nên nhẹ ra hiệu cho em ngồi kế mẹ, em sợ nhưng vẫn nhích từ từ qua.

" Thôi cả nhà ăn, chắc ai cũng đói rồi"

Thấy bàn đã đủ người, mẹ anh mới kêu mọi người bắt đầu ăn. Bữa ăn đầu tiên tại Mỹ là món hủ tiếu sườn, mặc dù sống tại Mỹ nhưng dì ba vẫn giữ lối sống như ở Thái, chỉ có khi ra ngoài mới ăn uống theo cách của nước họ.

" Không hạp khẩu vị à ?"

Thấy em cứ trộn trộn tô hủ tiếu chứ chưa ăn trong khi mọi người ăn gần nữa tô nên mẹ anh mới hỏi nhỏ.

" Dạ.. dạ không phải.. con ..con"

" Anh đút bé nhá.. ahhh.. ùmm, giỏi"

" Boun, con xem cái nhà này như vô hình à"

" Chứ em ấy thì sợ mà mẹ cứ căng thẳng sao người ta ăn"

" Đó, con nói ba thấy chưa, nó không có người yêu thì thôi nó mà có là nó không nhớ người cha người mẹ này"

Bà quay qua nói vui với ông ngoại của anh làm cả nhà bật cười, không khí cũng thư thả ra một chút khiến em dễ chịu hơn. Sau bữa sáng em có xuống phụ rửa chén với gọt trái cây. Anh định xuống phụ nhưng ba lại kéo ngược lên vì muốn em với mẹ anh có không gian riêng.

Cả khoảng thời gian dưới bếp chỉ có em và dì ba nói chuyện, còn mẹ anh thì ngồi ở bàn quan sát em từ trên xuống dưới đến cả những hành động lặt vặt rồi gật gù cười trong lòng. Đĩa trái cây được em cắt gọn gẽ và đặc biệt rất đẹp mắt, như kiểu mấy đĩa trái cây được mang ra đãi khách trong đám tiệc.

* Tiếng chuông điện thoại*

Điện thoại em reo lên khi đang bê đĩa trái cây, nhìn sơ qua anh thấy " mẹ yêu", nếu so ra bây giờ bên Thái trời đã khuya sao mẹ em vẫn gọi. Đem điện thoại đặt vào tai em vì sợ có chuyện gấp, em nhận lấy, chạy ra sân nói chuyện. Chuyện không gì, mẹ em chỉ gọi hỏi về tấm hình kia thôi, tấm hình em nằm ngủ tỏng vòng tay người ta, khi nghe nói đó là người yêu thì bà mừng lắm vì bà không phải ngày đêm lo lắng nữa rồi.

📱: Con đang ở đâu đấy ? Con định để bé Pic ở nhà mẹ luôn à ?

📱 : Con đang ..

📱 : Ở đâu ? Nay bày đặc úp mở

📱 : Dạ Mỹ ạ

📱 : Cái gì ?

Thật ra bà đã chuẩn bị hết đồ của Pic, giờ chỉ đợi em nói ở nhà là bà phi đi luôn không nói nữa ai ngờ em ở Mỹ mất rồi.

📱 : Dạ hôm qua nhà anh ấy đặt vé sẵn với lại là lần đầu gặp mặt nên con...

📱 : Không sao nhưng mà bao giờ về ? Rồi nãy giờ có làm phật ý người ta không ? Người ta đối xử với con thế nào ? Mẹ nói nhé, nếu bình thường thì không sao nhưng nếu không chấp nhận con thì về đây với mẹ, mẹ nuôi cả đời, không có việc gì mà phải quỵ luỵ nhẫn nhịn nghe không ?

📱 : Mẹ bình tĩnh, nhà anh ấy tốt lắm ạ, ai cũng thương con ạ

📱 : Thì mẹ bảo vậy, bao giờ về thì nói trước mẹ đón

📱 : Dạ, yêu mẹ

📱: Um, yêu con

Em là con trai cưng của ba mẹ, nhà em không khó khăn về việc yêu đương, yêu ai cũng được, miễn hạnh phúc là được nhưng tuyệt đối không được làm em buồn dù chỉ một giây.

Em tắt điện thoại, xoay lưng thì mẹ anh đứng ngay phía sau, bà chỉ thấy lâu quá rồi ra xem thôi.

" Dạ con xin lỗi con.."

" Không sao, đi sang đây"

Dắt tay em ra xích đu bên hong vườn rồi ngồi xuống canh em. Bà cầm tay em xoa đi xoa lại, đôi mắt căng thẳng chuyển qua lo lắng nhìn em.

" Con ... con có thật sự tin thằng Boun nhà bác không ?"

" Dạ có ạ"

" Con suy nghĩ kĩ đi đã rồi hẵng trả lời"

" Dạ.. con nghĩ kĩ ngay lúc con đồng ý làm người yêu của anh Boun rồi ạ, con quan sát anh ấy tuy không nhiều nhưng có một cái gì đó sâu trong con và anh ấy nó liên kết với nhau, con thấy nó không dứt được"

Bà xoa đầu em, cười rất nhẹ, đơn giản bà chỉ lo cho em chứ không có vấn đề gì cả. Mặc dù anh từ nhỏ đến lớn thật sự không thuộc dạng người ăn chơi, không yêu đương nhăng nhít tay hai tay ba nhưng anh là một người rất mau chán. Bà nhớ hồi đó khi anh nói anh muốn mở một quán ăn, bà một mực ngăn cản, đến mức anh bỏ nhà đi, tự mình mở tiệm đến khi thanh công mới trở về, lúc đó bà mới biết anh rất kiên quyết với việc này.

Nói đi nói lại, đó là chuyện làm ăn, chuyện sinh sống hằng ngày, có thể bỏ nó rồi bắt cái khác, có thể chán nó rồi làm cái khác. Bây giờ là tình yêu, nó không đơn giản, là một người mẹ bà lo con trai mình sẽ tổn thương người khác, đặc biệt tổn thương cậu bé nhỏ đang trước mặt bà. Bà không nói con trai mình ngoại tình nhưng bà nói rồi nó sẽ chán ngán cái tình yêu này rồi bỏ xó nó, chỉ để lại cậu bé ôm lấy nỗi đau một mình.

" Bác ơi bác"

" Sao đấy ?"

" Bác đừng lo, con tin anh Boun đã suy nghĩ rất kĩ khi nói yêu con, bác đừng lo"

" Umm, nếu có gì con hãy nói với bác, đừng ôm lấy mọi thứ một mình nhé"

" Dạ"

Ôm chầm lấy bé nhỏ này, bà thích em ngay từ khi gọi điện về. Gương mặt tươi tắn, hiền dịu làm bà rất thích và dễ chịu. Hôm nay bà lại chứng kiến cách em ăn uống, cư xử với những người vừa mới quen, thì quả thật trong trái tim bà đã dọn sẵn một khoảng trống cho em bước vào.
___________________
[ 18:49/ 250724] - Chyn ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro