Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai rưỡi đêm, một bóng đen từ tầng hai dán sát tường lén lút đi xuống cầu thang, tiến vào bếp, lấy một bình nước lạnh từ trong tủ lạnh ra tu một hơi hơn nửa bình.

"Nhiên Nhiên?"

Một giọng nói đột nhiên vang lên đằng sau dọa Quý Nhiên nhảy dựng lên, bình nước trong tay xém chút nước đã rơi xuống, cậu hoảng sợ mà xoay người lại, trên mặt vẫn vương hai giọt nước trừng mắt nhìn Quý Thành Xuyên mà rùng mình một cái.

"Ban đêm đừng uống nước lạnh, dạ dày của con không tốt."

Quý Thành Xuyên tiến lên cầm bình nước trong tay cậu, Quý Nhiên ngửi được mùi thuốc lá, trên sàn nhà ngoài phòng bếp vẫn còn ánh sáng le lói hắt ra từ phòng sách, chẳng lẽ ông ta làm việc đến tận giờ? Cậu "ừng ực" nuốt nốt miếng nước trong miệng, giương mắt nhìn Quý Thành Xuyên, khóe mắt lão già khốn kiếp này còn vài tơ máu, đang nhìn thẳng cậu hơi chớp mắt: "Đói sao?"

Quý Nhiên hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Ông vẫn chưa ngủ?"

"Làm sao vậy, đây là đang quan tâm đến cha?"

Trước mắt Quý Nhiên hiện lên những thứ đồ quỷ quái đã xem cả tối, bên tai đỏ lên, định đá cẳng chân Quý Thành Xuyên một cái, đẩy anh ra tính chạy lên tầng.

Tự mình đa tình cái gì vậy!

Không trách Quý Nhiên nửa đêm không ngủ được, ở trên giường lăn qua lộn lại còn muốn đi uống nước lạnh để hạ hỏa, thật sự khi cậu nhắm mắt lại chính là hình ảnh này, rối tinh rối mù không xong đến nơi.

Lòng hiếu kỳ của con người chính là không thể khống chế, lúc Quý Nhiên tắm rửa thì nghĩ đến vấn đề kia, trong cả lúc tắm lực chú ý vốn không có cách nào rời khỏi các vấn đề liên quan đến nó.

Quý Nhiên cũng không phải một thằng nhóc ngốc nghếch cái gì cũng không hiểu, lúc học cấp hai cậu đã từng thấy có bạn học nam trộm mang tạp chí 18+ đến trường, giấu đầu hở đuôi mở bìa ra, ở bên trong ùn ùn kéo đến toàn là hình ảnh thân thể phụ nữ trưởng thành, Quý Nhiên lật hai trang, cảm thấy tẻ nhạt vô vị, cũng không giống bạn học miêu tả máu trong người sục sôi như vậy, thậm chí vì nhìn toàn thấy da thịt còn cảm thấy chán ngán. Cầm tạp chí trả lại cho bạn học, vài năm này cậu cũng không tự tìm mấy bộ phim đen linh tinh để xem.

Nhưng dù cậu không xem nhiều, cũng biết đàn ông bình thường đều thích eo nhỏ mông to, đại mỹ nữ trước lồi sau vểnh, đàn ông với đàn ông... Cậu vừa xoa sữa tắm vừa nhớ lại chàng trai lúc chiều, thuận tiện đứng trước gương nhìn lại thân thể mình không ngực không mông, gầy như một con gà con, trừ khuôn mặt có chút thanh tú, toàn thân đều không có chỗ nào mê người, Quý Thành Xuyên nhìn thấy thân thể như vậy sẽ thế nào...

Ý thức được bản thân đang suy nghĩ cái gì, Quý Nhiên giống như bị giẫm phải đuôi nhảy dựng lên, lộ ra khuôn mặt đỏ bừng, vọt đến vòi hoa sen xả ào nước từ đầu đến thân.

Tắm rửa qua loa xong, Quý Nhiên trở về phòng mở máy tính, tìm mấy chữ "nam đồng tính" không hiểu sao lại có cảm giác có tật giật mình, giống như đang rình rập bí mật của người khác, tim đập thình thịch, mở ra hết trang web này đến trang web kia.

Một lúc sau.

Kết quả là lúc sau cả đầu cậu đều là những thứ không thể miêu tả, căn bản không ngủ được, xuống lầu uống nước còn vừa vặn bị Quý Thành Xuyên bắt được.

Quý Nhiên giống như bị mèo cào, ở trên giường lăn qua lộn lại, lấy điện thoại ra nhắn tin với Lý Hạc Dương, đối phương đã sớm ngủ như chết, căn bản không để ý tới cậu. Quý Nhiên mang ý xấu mà gửi mấy video ngắn qua, tưởng tượng đến ngày mai lúc Lý Hạc Dương vừa mở mắt ra nhìn thấy sẽ có biểu tình gì, cậu cắn góc chăn vui vẻ đến nửa ngày.

Lăn qua lộn lại như đã thông suốt, Quý Nhiên rốt cuộc bình tĩnh hơn nhiều.

Cậu nhìn lên trần nhà tối om tự hỏi, có phải thực sự giống như Lý Hạc Dương nói, bản thân mình phản cảm cũng không phải vì đồng tính, mà là Quý Thành Xuyên? Bằng không vì sao cậu nhìn thấy hình ảnh và clip như này, cũng không có cảm giác gì là không hợp tự nhiên, nhiều nhất cũng chỉ thấy kỳ lạ? Đương nhiên, bị đánh sâu vào thị giác như thế cũng không tránh khỏi việc khiến cậu cảm thấy có chút kích thích, bộ dạng những người nằm dưới có vẻ như rất thoải mái... Chính là chỗ đó khi bị đâm vào, thật sự sẽ không đau sao?

Nghĩ như vậy tay cậu không tự chủ mò đến phía sau, chạm chạm vào vị trí khó mở miệng kia, lập tức theo bản năng giật người lại phía sau, khuôn mặt dựa vào gối đầu đỏ bừng như phải bỏng.

Chàng trai kia, chính là như vậy, hầu hạ dưới thân Quý Thành Xuyên sao?

Quý Nhiên ngẫm lại hình ảnh kia vô cùng không thoải mái, đột nhiên sinh ra một liên tưởng khác càng quỷ dị: vì sao bản thân lại chắc chắn coi Quý Thành Xuyên là người ở trên như vậy, ngộ nhỡ Quý Thành Xuyên ở dưới thì...

Cái gì chứ! Thật là đáng sợ quá đi mất!

Quý Nhiên nhắm chặt hai mắt, xua tan tưởng tượng khủng bố vừa rồi.

Chính lúc này cửa phòng "cạch" một tiếng, có người bước vào, Quý Nhiên biết nhất định là lão khốn kia, cậu vừa bị mấy hình ảnh đáng sợ kia bao phủ, trong nhất thời không thể nhìn mặt Quý Thành Xuyên liền bất động giả chết.

Quý Thành Xuyên nghĩ hồi chiều Quý Nhiên vừa bị nôn, nửa đêm lại đi uống nước lạnh, sợ cậu không thoải mái, nghĩ muốn tới xem cậu ngủ có ổn không. Thấy hô hấp Quý Nhiên trầm ổn, khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ đến đỏ bừng thì yên lòng, sờ sờ tóc cậu, lại nhịn không được xoay người, hôn một cái lên trán cậu.

Khi người cha cảm thấy mỹ mãn khép cửa lui ra ngoài, không biết trong nháy mắt sau khi đóng cửa phòng kia, Quý Nhiên trên giường trợn to hai mắt, phun ra một ngụm khí thật dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro