Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòng tứ kết kết thúc lúc bốn giờ chiều.

K&K đã chuẩn bị xe đến đón từ trước. Hôm nay tâm trạng của gun rất tốt, nên cô và inin cũng ngồi xe cùng họ chuẩn bị trở về khách sạn.

Cô chỉ không ngờ rằng chiếc xe không đi theo đường cũ mà lại đi đến một cửa hàng trang sức.

Ngải Tình đứng trước tủ trưng bày của cửa hàng, nhìn vào mấy viên ruby đến ngây người. Cách lớp cửa kính, cô thấy grunt cũng đang nhìn vào tủ trưng bày. Cô thấy điều này rất kì lạ, không hề nghĩ rằng những người có cá tính mạnh như grunt sẽ quan tâm đến trang sức.

Hơn nữa còn rất tập trung, như là mang theo tình cảm cá nhân trong đó vậy.

Đôi mắt đằng sau cặp mắt kính của cậu ta tập trung vào những thứ trong tủ trưng bày. Mặc dù cô không biết grunt đang nhìn gì ... nhưng cậu ta lại có vẻ cẩn trọng như một người đàn ông đang chọn nhẫn cưới vậy.

Cô không biết ... đây có phải một loại ảo giác hay không.

Sau khi gun làm xong chuyện, cuối cùng, grunt cũng đã quyết định xong, cậu thực sự sẽ mua nó.

Khi grunt ký đơn đặt hàng, Ngải Tình đứng bên cạnh, cô thực sự đã sốc khi thấy con số đó, một mệnh giá lớn như vậy tương đương với số tiền thưởng của cậu ta trong hai năm. Thời kỳ đỉnh cao của một tuyển thủ chuyên nghiệp cũng chỉ là vài năm thôi, kiếm được tiền liền tiêu dễ dàng như vậy sao....

Cô nghĩ, sợ rằng người kiếm được nhiều tiền nhất SP - solo cũng không có tiêu tiền mạnh tay như vậy.

Khi cô trở về khách sạn, Dt ngăn cô lại, đưa cho cô một cái hộp: "grunt nhờ tôi đưa cho chị."

"Tôi?" Cô không trả lời, có chút không thể tưởng tượng ra cảnh này.

"Cậu ta nói là đưa nó cho chị gái của chị, đây là quà chia tay."

"Chị gái tôi?" Cô càng không thể hiểu nỗi, "Cậu có nghĩ rằng tôi sẽ làm vậy không ?"

Đằng sau hai người là cánh cửa quay vòng của khách sạn. Dòng người ra vào không đổi, những cuộc trò chuyện bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau vang vọng khắp đại sảnh. Cậu có vẻ do dự, trầm mặc một lúc, nói: "Tìm một quán cà phê, tôi sẽ kể cho chị nghe một câu chuyện."

Đây là ...

Lần đầu tiên, cậu đưa ra yêu cầu như vậy.

Ngày mai không phải thi đấu nên bây giờ cũng không có gì để làm. Tất nhiên cô không có lý do gì để từ chối, vì vậy hai người bọn họ đi thẳng đến một quán cà phê trong nhà ở tầng một.

Hiện giờ không phải là buổi trình diễn vào ban đêm nên chỉ có độc tấu piano, không có ban nhạc hay ca sĩ.

Bây giờ là ăn tối nên chỉ có vài thực khách trong quán.

Khi người phục vụ mang thực đơn ra, cậu im lặng xem hết một lượt rồi hỏi bằng tiếng Anh rằng latte có thể thêm bột hạt dẻ lên trên không? Người phục vụ suy nghĩ một lúc, cười, nói với cậu rằng có thể, còn hỏi cậu rằng có phải cậu thích Toffee Nut Latte của Starbucks không?

Cậu trả lời người phục vụ, ngữ điệu có phần nghiêm túc: "Cô gái đối diện tôi thích uống "

Toàn bộ quá trình đó cô đều nghe hết, đến câu cuối cùng này, đầu ngón tay có chút tê dại, vội chuyển tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro