Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu nhìn cô đang cúi đầu, gõ gõ trên điện thoại, thực mau nghe tiếng chuông điện thoại của mình vang lên.

Vì thế khi nữ phóng viên đưa cậu giấy ăn để lau vết nước bị đổ nơi bàn, cậu không kịp nhận hay cảm ơn, chỉ lo chăm chú tìm điện thoại của mình.

Ngải Tình: Phỏng vấn tốt lắm. Tôi sẽ đợi cậu hoàn thành nốt vụ cá cược trên tầng hai. À còn nữa, đừng quên cắt đuôi hết các fan của cậu. Hướng 1 giờ hai bàn, hướng 6 giờ bốn bàn, hướng 11 giờ một bàn.

Mười phút sau, Ngải Tình vẫn đang xem bảng giá của dịch vụ massage, cái người vừa mới lấy được chức quán quân, sắc mặt có chút trắng bệch, đang đứng ở trước mặt nàng. Nhìn qua có chút thở hổn hển, là chạy tới đây sao ?

"Đầu của chị ..."

"Tôi bị ngã," cô buồn bã chạm chạm vào vết thương. "Thật là tàn nhẫn, này, cậu có thể đi máy bay khi bị thương không?"

"... Được." Rõ đây là một câu nói đùa, nhưng cậu vẫn không cười.

Trong mắt cô là khuôn mặt cực nghiêm túc đó, nên phải tiếp tục vai trò xoa dịu bầu không khí: "Chúng ta đi massage đi ?"

Dt chỉ sử dụng mười phút để tìm cách để đuổi khéo phóng viên đi và cắt đuôi 30 người hâm mộ, đúng là rất hao tâm lao lực, cơ hồ đem các tầng ở khách sạn đều chuyển biến, nhìn cô đã bị như vậy mà còn không để ý đến vết thương ở trán, còn rủ rê anh đi massage, đáy lòng bất giác liền có chút cảm giác tức giận: “Mới vừa bị thương không thể làm spa.”

"Không làm spa a, vậy chúng ta đi massage." Cô vẫy tay, hỏi người phục vụ về gói massage thật đơn giản bằng tiếng Anh. Không có biện pháp nào cả, chỉ có gói này tiện nghi nhất là không cần cởi quần áo……  Người phục vụ nhanh chóng đưa đến hai cô gái người châu Á rất dịu dàng, giới thiệu lần lượt với hai người, Ngải Tình nhìn nữ nhân viên massage cho Dt, rất nhỏ nhắn và dễ thương, còn khẳng khái cười đùa: "Nhân viên mát xa của cậu mỉm cười có má lúm đồng tiền rất xinh nha."

Dt trầm mặc, không nhìn nhân viên massage đang tự giới thiệu.

Hai người được đưa vào một gian phòng massage, cô thoải mái nằm trên ghế, nhắm mắt lại: "Các cô nghe hiểu tiếng được tiếng Trung sao?"

Hai nhân viên mát xa nghĩ rằng cô đang nói chuyện phiếm với đại soái ca mặt lạnh kia, dù sao cũng là nghe không hiểu ngôn ngữ, cũng liền không hé răng, ngược lại dùng tiếng Anh hỏi cô: “Lực độ như này có thể chứ ?”

Ngải Tình cảm thấy rất hài lòng với hai nhân viên không hiểu tiếng Trung này, tùy tiện ứng phó qua loa.

"Ngô Bạch." cô nói.

"Ân."

"Nói đi, tiền cược của chúng ta."

Yên tĩnh.

Cô nhắm mắt lại, kiên nhẫn chờ đợi câu hỏi của cậu.

Lại không nghĩ tới cậu dùng tiếng Anh nói với nhân viên mát xa: "Trán cô gái này vừa bị thương, đừng xoa đầu." Nhân viên mát xa của Ngải Tình liền đáp ứng, cô nghe vậy liền mỉm cười: "Băng gạc rất rõ ràng, cô ấy nhìn thấy được mà."

Bốn phía lại lần nữa lâm vào một vòng yên tĩnh.

Cô mở to mắt lạ lùng, muốn xem cậu đang làm gì, liền nhìn thấy trên chiếc ghế nằm cách mình không xa, Dt không quan tâm đến cô nhân viên có hai lúm đồng tiền dễ thương đang cười trên mặt anh. Tư thế ngồi, xoa bóp vai, còn đôi mắt chỉ khẩn trương nhìn chằm chằm Ngải Tình ...

Nhân viên massage theo bờ vai của hắn, đi xuống đến phần cánh tay.

Dt cứng người và nhanh chóng từ chối bằng tiếng Anh: "Tôi không quen bị người khác chạm vào, làm ơn ra ra ngoài giúp tôi, phí sẽ được trả sau." Nhân viên mát xa của cậu lúng túng, tự hỏi liệu có phải do kỹ thuật của mình không tốt.

Ngải Tình đành phải bổ sung: “Cậu ấy có chút cứng nhắc, đừng suy nghĩ nhiều về chuyện này nha, các cô đều đi ra ngoài đi.”

Hai người cúi đầu ra khỏi phòng.

Cô chuyển tư thế từ nằm ngửa sang ngồi trên một chiếc ghế tựa, hai tay chống ở bên người, chân treo ở giữa không trung, nhìn cậu.

Dt bị nhìn đến mất tự nhiên, từ biểu cảm đến đôi mắt. Vì massage nên cậu phải tháo mũ bóng chày ra, treo trên móc áo ở cửa. Giờ đây, tất cả cảm xúc của cậu đều không thể che giấu được nữa.

Lâu như là qua một thế kỷ vậy,

Hai người cuối cùng đã thay đổi từ việc được nhìn và nhìn để cùng nhìn nhau: "Tại sao lại ký hợp đồng với SP?"

Tại sao?

Đây là lần thứ hai cậu hỏi câu hỏi này, câu chữ chính xác y hệt lần trước.

Ngải Tình khẽ thở dài, thổi những lọn tóc trán cô bay lên: "Được, tôi sẽ trả lời cậu nghiêm túc."

Câu hỏi này rất phức tạp để trả lời: "Có hai lý do chính. Thứ nhất, cậu cũng biết rõ mà, SP có nền tảng, tài nguyên, hệ thống huấn luyện và nhà tài trợ tốt nhất, vị trí của SP trong ngành thể thao điện tử giống như là đội tuyển quốc gia vậy. Tôi cũng là một vận động viên, và có thể phục vụ cho "đội tuyển quốc gia" của môn thể thao điện tử cũng là ước mơ của tôi. "

Đây là điều không thể nghi ngờ.

Dt hiểu hàm nghĩa câu nói của cô, thân là một người có nền tảng cạnh tranh, cậu có thể gia nhập chiến đội có những cầu thủ xuất sắc nhất và thực lực mạnh nhất, nơi mà nhiều người hằng mong muốn. Bao gồm cả K&K cũng không thể so sánh với toàn bộ câu lạc bộ SP. Hiện tại ở Trung Quốc, K&K chỉ tham gia vào lĩnh vực StarCraft và Mật thất phong bạo, các dự án còn lại vẫn chưa có đủ tinh lực để bận tâm đến.

"Lý do thứ hai ... anh cậu đã kể cậu nghe chiến đội solo được thành lập như thế nào chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro