chương 6: chia tay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng 9 giờ 32 phút, ngủ dậy Đường Chinh rửa mặt chải đầu xong, liền đi vào lầu hai nhà ăn ăn cơm sáng.

Lầu hai là khu vực công cộng, bên này có nhà ăn chung, toilet công cộng, gian giặt quần áo, gian hút thuốc, phòng bếp, cửa hàng tiện lợi, phòng y tế, kho đồ đạc cùng khoang hành lý. Vào giờ cơm, ở đây du khách sẽ đặc biệt nhiều, tuy nhiên, hiện tại đã qua thời gian ăn cơm sáng, ăn cơm trưa lại quá sớm. Cho nên, nhà ăn bên này rất yên tĩnh,không có nhiều du khách.

Mua một chén cháo trứng vịt Bắc Thảo, một ổ bánh bao, hai cái trứng luộc nước trà cùng hai đĩa rau trộn dưa. Đường Chinh bưng khay. Tìm được một bàn ăn cạnh cửa sổ, ngồi xuống bắt đầu hưởng thụ bữa sáng của mình.

Đường Chinh mới vừa ăn được một nửa, hắn liền nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, đi vào nhà ăn.

Liếc thấy Cố Ninh mua sữa đậu nành cùng bánh quẩy, làm như không thấy hắn, ngồi ở một góc, yên lặng ăn bữa sáng, Đường Chinh cong cong khóe miệng. Nghĩ thầm: Nhóc con này hẳn là còn chưa hết tức giận, không muốn phản ứng đến hắn. Một khi đã như vậy, hắn cũng không cần tự kiếm chuyện tiến lên chào hỏi. Nghĩ đến đây Đường Chinh cúi đầu tiếp tục ăn cơm, không tiếp tục nhìn Cố Ninh ngồi ở trong góc.

Ngẩng đầu nhìn Đường Chinh ngồi bên cửa sổ, Cố Ninh kẹp một cái bánh quẩy, hung hăng mà cắn xuống một miếng. Nghĩ thầm: Đường Chinh! Vậy mà lại là cái tên miệng quạ đen, bệnh tâm thần, biến thái, ha, thật đúng là âm hồn không tan!

Trừng mắt nhìn Đường Chinh đang cúi đầu ăn cơm sáng, Cố Ninh một miếng lại một miếng hung tợn mà cắn bánh quẩy, giống như không phải đang ăn bánh mà đang ăn thịt của người nào đó.

Tuy nói Đường Chinh vẫn luôn cúi đầu ăn cơm sáng, nhưng bị ánh mắt đầy oán niệm của Cố Ninh nhìn chăm chú, thật sự là quá mãnh liệt, mãnh liệt tới nỗi làm người khác không cách nào bỏ qua.

Không chút hoang mang ăn xong cơm sáng, Đường Chinh lấy giấy ăn lau lau khóe miệng. Giống như lơ đãng mà ngẩng đầu lên, đối diện tầm mắt oán độc của Cố Ninh.

Ánh mắt hai người chạm vào nhau, Đường Chinh nhẹ nhàng kéo kéo khóe miệng, lộ ra một nụ cười nhạt nhìn như lễ phép, kỳ thật lại rất thiếu đánh.

Không nghĩ tới Đường Chinh sẽ đột nhiên ngẩng đầu nhìn qua, Cố Ninh thình lình đụng phải tầm mắt Đường Chinh, đầu tiên là hơi hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó liền bực bội vùng dậy từ trên ghế đứng lên.

“Ninh Ninh, sao bây giờ mới đến ăn cơm? Anh tìm em cả buổi sáng! Mặt em làm sao vậy?” Cố Ninh đang muốn xoay người rời đi, thì có một người đàn ông mặc áo sơ mi ngắn tay đi vào nhà ăn, đi tới trước mặt cậu.

Liếc thấy người tới, lửa giận của Cố Ninh chẳng những không giảm, ngược lại càng như thêm dầu vào lửa. “ Anh tìm tôi làm gì?”

Nhìn gương mặt lạnh nhạt của Cố Ninh, Lục Hải Đào hơi hơi ngẩn ra một chút. “Ninh Ninh, em làm sao vậy?”

Kỳ quái, tối hôm qua lúc tách ra vẫn còn bình thường, sao sáng nay Cố Ninh mặt mũi bầm dập vẻ mặt không tốt, hơn nữa, Thái độ đối với mình là bạn trai hình như có vẻ rất lạnh nhạt?

“Tôi không sao. Lục Hải Đào, hôm nay tôi chính thức cùng anh chia tay, về sau, chúng ta đường ai nấy đi. Không còn bất cứ quan hệ gì!” Phẫn hận mà nhìn đối phương, Cố Ninh từng câu từng chữ lạnh băng như sương, không lưu tình chút nào.

“Ninh Ninh, em nói cái gì vậy? Tình cảm chúng ta vẫn luôn tốt lành, tại sao đột nhiên nói chia tay?” Bất đắc dĩ mà nhìn Cố Ninh, Lục Hải Đào vẻ mặt mờ mịt.

“Tốt ? Tốt chỗ nào?” Hừ, đã lăn đến trên giường nữ nhân, còn muốn lừa mình sao? Nghĩ cậu là kẻ ngu ngốc hả?

“Ninh Ninh?” Nhìn Cố Ninh có chút khác thường, Lục Hải Đào nhẹ gọi ra tiếng.

“A đúng rồi, tôi có phải hay không nên chúc mừng anh, tối hôm qua rốt cuộc ôm được mỹ nhân rồi?” Nói xong, Cố Ninh lấy di động từ trong túi, tìm ra ảnh chụp tối hôm qua Lục Hải Đào cùng một người phụ nữ lên giường.

“Ninh Ninh, anh……” Nhìn những ảnh chụp trong điện thoại Cố Ninh, sắc mặt Lục Hải Đào trắng bệch.


“Không cần giải thích. Không hợp liền chia tay, tôi không sao cả. Dù sao trên đời này cũng không phải chỉ có mình anh là đàn ông .” Nhún vai Cố Ninh lạnh nhạt mà nói.

Nghe thấy lời nói tuyệt tình của Cố Ninh, sắc mặt Lục Hải Đào càng thêm khó coi ba phần. “Ninh Ninh, là anh sai, là anh nhất thời hồ đồ, em cho anh một cơ hội, cho anh thêm một cơ hội được không? Ninh Ninh?”

“Không có chuyện đấy đâu, tôi chê anh bẩn.” Nói xong, Cố Ninh cất bước muốn đi.

“Ninh Ninh!” Nhẹ gọi tên Cố Ninh, Lục Hải Đào vội vàng ngăn cản đường đi  của đối phương.

“Anh nghe không hiểu tiếng người à? Cậu ta nói chia tay với anh!” Đường Chinh đứng xem náo nhiệt hồi lâu, đi tới bên cạnh Cố Ninh.


“Anh là ai?” Liếc thấy Đường Chinh đứng cạnh Cố Ninh, rất rõ ràng là đang bảo vệ Cố Ninh, Lục Hải Đào không khỏi nhăn mày, khó chịu chất vấn ra tiếng.

“Tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là, anh là trai thẳng, tương đối thích hợp tìm bạn gái. Không thích hợp tìm bạn trai. Anh đối với cậu ta căn bản là không cứng lên được, cậu ta có lòng tốt mà chia tay anh, anh nên vô cùng cao hứng mà tiếp thu, cần gì phải lì lợm la liếm, lãng phí thời gian?” Nhìn Lục Hải Đào đối với Cố Ninh luôn luôn ngụy trang thành người ôn nhu thâm tình, Đường Chinh không chút nào che giấu sự khinh bỉ và phản cảm với đối phương.

Rõ ràng là trai thẳng, lại một hai phải tìm người cùng giới yêu đương, người  này có thể đầu bị kẹp cửa—— chỉ số thông minh thụt lùi, hoặc là có ý đồ gì đó. Nhìn đối phương mặc quần áo trang điểm không chút nào qua loa, không giống như người ngu ngốc, như vậy chỉ có thể là khả năng thứ hai —— có ý đồ khác. Vì mục đích nào đó, bán đứng tình cảm của mình, lừa gạt cảm tình người khác. Loại người này làm Đường Chinh cảm thấy dị ứng.

“Tôi, tôi……” Bị Đường Chinh trách móc không còn lời gì để nói, Lục Hải Đào phẫn hận mà nắm chặt bàn tay.

“Được rồi, không cần phải nói gì nữa. Anh đi đi, tôi không muốn nhìn thấy anh!” Nếu tối hôm qua không bắt gian Lục Hải Đào tại giường, thì lúc này, Đường Chinh nói bạn trai đã gắn bó ba năm cùng mình là trai thẳng, có đánh chết Cố Ninh cũng không tin . Nhưng hiện tại, Cố Ninh cảm thấy Đường Chinh nói phi thường có đạo lý.

Nếu Lục Hải Đào là cong, vì sao bên nhau ba năm, hắn ta chưa một lần muốn thân mật cùng mình? Nếu Lục Hải Đào là cong, lúc này đi chơi nước Nhật,có một cơ hội tốt như vậy, vì sao mình ám chỉ vài lần, hắn đều từ chối chuyện ở cùng phòng với mình? Cho nên, tất cả dấu hiệu biểu hiện ra rằng, bạn trai ba năm của mình rất có khả năng là trai thẳng.

“Ninh Ninh, chẳng lẽ em cũng không tin anh sao? Chúng ta yêu nhau ba năm, anh đối với em thế nào? trong lòng em biết rõ. Anh đối với em là thật tình. Tối hôm qua anh chỉ uống say mà thôi, anh xin lỗi, anh hoàn toàn có thể giải thích!” Nhìn Cố Ninh, Lục Hải Đào nhẹ giọng khẩn cầu.

“Không cần giải thích, tôi tin tưởng hai mắt của mình. Anh cũng đừng lãng phí thời gian của tôi. Hôm nay chúng ta hoàn toàn chia tay. Từ nay về sau, không liên quan với nhau!” Đối mặt Lục Hải Đào, thái độ Cố Ninh kiên quyết, không cho đối phương bất luận cơ hội nào.

“Ninh Ninh, anh……”

“Biến……” Chỉ vào cửa, Cố Ninh gào lên.

Nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Cố Ninh, căn bản không cho mình cơ hội giải thích, Lục Hải Đào cắn chặt răng. “Được rồi, anh đi về trước. Ngày mai, chờ em bình tĩnh lại, anh sẽ tìm em xin lỗi cùng giải thích rõ ràng!” Nói xong, Lục Hải Đào xoay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro