Trùng Sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong đêm tối, Long Tiêm đột nhiên mở mắt ra, đập vào mắt chính là màn gấm màu hồng phấn được thêu hoa tinh xảo.

Long Tiêm nhíu mày, nghĩ tới mình không phải là đã chết rồi sao?

Vốn là muốn nhờ Côn Lôn kính xuyên không lại không nghĩ cuối cùng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì bảo vệ em trai Long Tiêm đem em trai đẩy vào cửa thời không, thật không ngờ chính mình lại rơi vào vòng xoáy không gian.

Long Tiêm vẫn còn nhớ rõ lúc đó đau đến tê tâm liệt phế, loại đau đớn mà bản thân giống như bị lóc từng miếng thịt.

Nhưng mà, đây là đâu?

Long Tiêm không biến sắc quan sát bốn phía. Cô khẳng định đây là một căn phòng của thiếu nữ. Trong phòng ga giường, vỏ chăn, bàn, ghế... Tất cả đều là hồng phấn. Hơn nữa nhìn là biết ngay rất đắt tiền!

Đột nhiên một trận đau nhói truyền vào đại não, bén nhọn đau đớn làm cho Long Tiêm chảy mồ hôi lạnh, thiếu chút nữa ngất lịm.

Một lát sau Long Tiêm mới từ từ mở mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên. Thật tốt quá! Cô không có chết, cô đây chính là xuyên không rồi.

Long Tiêm nhắm mắt lại, muốn xem xem trong cơ thể này có còn nguyên khí hay không ?

"Haiz!" Long Tiêm thở dài, cô xem như tu luyện uổng phí rồi! trong cơ thể nguyên khí đã biến mất không còn một mảnh, chỉ có tinh thần lực dị thường khổng lồ.

Long Tiêm tiếp thu ký ức của nguyên chủ, nhìn nhìn trên lịch bàn, trên đó ghi là năm 2014 ngày 12 tháng 6.

Nếu như ký ức của nguyên chủ không sai, như vậy ngày tận thế đến vào nửa năm sau ngày 12 tháng 12.

Chủ nhân của cơ thể này là Vân Khởi, đại tiểu thư của tập đoàn Vân thị cũng là người thừa kế tương lai của tập đoàn Vân thị.

Mẹ Vân là một nữ doanh nhân thành đạt, toàn bộ Vân thị đều do một tay mẹ Vân Khởi quản lý và không ngừng phát triển. Ba của Vân Khởi tên là Thẩm Hoa Vinh, có điều ông ấy chỉ là người bình thường, được cái trông rất đẹp trai nhờ cưới mẹ Vân Khởi mà giá trị con người tăng gấp bội.

Bất quá mẹ Vân đã qua đời lúc Vân Khởi năm tuổi. Nhưng vị trí người thừa kế tập đoàn Vân thị đã được mẹ Vân để lại cho Vân Khởi. Ba của Vân Khởi chỉ có vẻ ngoài còn năng lực lại rất bình thường. Mẹ Vân Khởi luôn bận bịu, Thẩm Hoa Vinh đã sớm phiền chán. Mẹ Vân mất chưa tới nửa năm, Thẩm Hoa Vinh đã gấp đến không chịu nổi cưới Dương Mai vào nhà.

Dương Mai là tình nhân bí mật của Thẩm Hoa Vinh. Hai người sớm đã có một đứa con gái tên là Thẩm Duyệt, lớn hơn Vân Khởi mấy tuổi.

Vân Khởi họ Vân. Bởi vì thế, Thẩm Hoa Vinh thời gian qua không coi Vân Khởi là con ruột của mình. Chỉ cưng chiều một mình Thẩm Duyệt.

Nếu không phải Vân Khởi có trong tay cổ phần của tập đoàn Vân Thị. Thẩm Hoa Vinh đã sớm đem đứa con làm cho hắn chán ghét này đuổi ra khỏi nhà rồi.

Vân Khởi tính cách nhu nhược. Sau khi lớn lên thì liên tục ở kí túc xá, rất ít khi trở về nhà. Mặc dù cùng Thẩm Duyệt học chung một trường, nhưng trong trường lại không ai biết Vân Khởi là đại tiểu thư của Vân Thị, lại càng không biết Vân Khởi mới là người đứng đầu Vân Thị trong tương lai. Đến khi Vân Khởi 16 tuổi thì có thể thừa kế Vân Thị. Thẩm Hoa Vinh lúc này đã khôn khéo dụ dỗ Vân Khởi, hòng lừa gạt cổ phần Vân thị trong tay cô.

Sở dĩ hôm nay Vân Khởi ở nhà, chính là do Thẩm Hoa Vinh cố ý an bài, nguyên do là cổ phần Vân thị trong tay cô.

Nghĩ đến việc nguyên chủ hiện tại đã ký hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần, Long Tiêm nhịn không được cười lạnh, người mẹ xinh đẹp của cô ở thế giới kia là người giàu có nhất. Long Tiêm cô còn có thể thiếu tiền sao ? Ngay cả Vân thị được Thẩm Hoa Vinh xem trọng ở trong mắt Long Tiêm cũng chẳng là cái đinh gì.

Nguyên chủ nhẫn nại nhường nhịn là thế, nhưng cũng chẳng đổi lại được yêu thương của Thẩm Hoa Vinh. Ngược lại còn bị hắn ta chán ghét thêm.

Nửa năm sau, những ngày tháng yên bình đã không còn, ngày tận thế tiến đến. Cái gọi là gia tài bạc triệu bất quá chỉ là đống giấy vụn. Tận thế thức ăn khan hiếm, tang thi hoành hành. Vì sống sót Thẩm Hoa Vinh lợi dụng các loại mạng lưới quan hệ, vất vả lắm mới đến được căn cứ sinh tồn.

Nhưng mà căn cứ không nuôi người rảnh rỗi. Muốn có thức ăn, chỉ có thể không ngừng nhận nhiệm vụ, giết tang thi.

Thẩm Hoa Vinh là một người nhát gan, nào dám đi ra ngoài?

Vì để có được thức ăn, ở căn cứ vui vẻ mà sống. Hắn đem Vân Khởi đưa cho con trai người phụ trách căn cứ cưỡng hiếp.

Long Tiêm nhớ đến Vân Khởi kia bị người ta hãm hiếp không khỏi sinh ra cảm giác chán ghét nam nhân, trong mắt hiện lên từng đạo ánh sáng lạnh. Vân Khởi tuyệt vọng với thế giới này rồi tự sát, không ngờ thức tỉnh dị năng hệ thuỷ.

Phát hiện này làm cho Thẩm Hoa Vinh mừng rỡ như điên. Không đợi Vân Khởi dưỡng thương cho khoẻ hẳn đã đem Vân Khởi vứt ra ngoài trụ sở, ra lệnh Vân Khởi đi giết tang thi, đổi lấy thức ăn. Mà người chị em cùng cha khác mẹ, Thẩm Duyệt thế mà lại thức tỉnh dị năng hệ hoả. So với Vân Khởi thì cô ta thức tỉnh dị năng sớm hơn, cộng thêm vẻ ngoài ưa nhìn, người theo đuổi vô số. Thẩm Duyệt chủ động nói với Vân Khởi cùng cô ta nhận nhiệm vụ, hai người cùng chăm sóc lẫn nhau. Vân Khởi ngây ngô còn cảm kích cô ta, thậm chí đã quên bạn trai Quách Lâm của mình chính là bị Thẩm Duyệt cướp đi.

Trong một lần bị tang thi bao vây, Thẩm Duyệt vì tranh thủ chạy trốn, đã đem Vân Khởi hung tợn đẩy vào đoàn tang thi.

Bộ dáng ác độc kia, làm cho Long Tiêm nhịn không được nhíu mày. Mà Vân Khởi sau khi chết, có một lần cơ hội sống lại. Nhưng nàng ta tính cách nhu nhược, một lòng muốn chết, căn bản không nghĩ đến việc sống lại. Long Tiêm lại trùng hợp trọng sinh vào cơ thể này.

Nếu đã thay thế Vân Khởi trùng sinh, vậy thì Long Tiêm cô thay nàng ta báo thù đi!

Long Tiêm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó. Cô nhắm mắt lại, thân hình chợt lóe lên ánh sáng rồi lại biến mất tại trong căn phòng.

Lần nữa mở mắt ra, Long Tiêm đã ở một nơi quen thuộc

Nhìn thấy không gian vẫn còn, Long Tiêm rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần có lá bài tẩy này, cô tin ngay cả ở mạt thế cũng nhất định có thể sống rất tốt!

Không gian này là do người cha kiêu ngạo của Long Tiêm tự mình chế tạo cho cô tu luyện không gian linh bảo, mà linh bảo này cùng linh hồn của nàng hợp nhất thành một thể. Không gian trước mắt chỉ có phương viên khoảng trăm dặm, bên trong có một cái hồ lớn nhân tạo. Còn có một con suối, không ngừng chảy ra dòng nước trong suốt ngọt thanh. Xung quanh là đất đai phì nhiêu, xa xa là từng dãy núi cao, trên núi đủ loại cây ăn quả.

Bên hồ có một tòa nhà hoa lệ, tòa nhà này là do người mẹ xinh đẹp của cô vì cô mà thiết kế ra, nghĩ đến người thân. Trong phút chốc đôi mắt Long Tiêm có chút u buồn, cũng không biết bọn họ có khỏe không? Có thuận lợi vượt qua cánh cổng thời gian không?

Nghĩ đến nửa năm sau mạt thế, Long Tiêm cảm thấy hiện tại là thời gian tốt nhất để nâng cao thực lực của bản thân, cô liền ngồi xếp bằng ở bên hồ bắt đầu tu luyện.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Long Tiêm từ không gian ra. Cô vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, rồi lấy túi sách ra khỏi phòng.

Vân Khởi còn là học sinh, nhiệm vụ chủ yếu chính là học tập. Ngày hôm qua ở nhà chính là vì được Thẩm Hoa Vinh đón về gạt cô ký giấy nhượng cổ phần trong tay đi.

Hiện tại cổ phần đã nằm trong tay. Bộ mặt thật của Thẩm Hoa Vinh cùng những người khác dần lộ ra.

Có điều, tiền? Ở mạt thế còn thua cả giấy vụn.

Vân Khởi mở cửa phòng vừa hay nhìn thấy ba người ngồi ở trong sảnh chính vừa nói vừa cười ăn cơm. Thẩm Hoa Vinh nhìn thấy Vân Khởi không có vẻ mặt cứng rắn, mà là cười nói:

"Vân Khởi mau tới dùng cơm!"

"Ừ!" Vân Khởi gật gật đầu, sau đó ngồi ở bên cạnh Thẩm Duyệt. Gương mặt tròn của cô ta lộ vẻ nhu hoà, đôi mắt long lanh nuớc làm cho người ta thấy nhịn không được dâng lên hảo cảm. Nhưng ai nào có ngờ, nữ nhân này tâm địa lại ác độc vô tình như vậy?

Nhìn thấy Vân Khởi, Thẩm Duyệt liền giả vờ dịu dàng gấp rút nhìn người giúp việc bên cạnh là chị Lý nói:

"Chị Lý đứng đó làm gì vậy, còn không mau mang bát đũa đến cho Tiểu Khởi?"

Trong giọng nói tràn đầy hờn dỗi, dường như ám chỉ Vân Khởi trong nhà này chỉ là khách. Dường như bọn họ đã quên toàn bộ tài sản này tất cả đều là của Vân Khởi.

Chị Lý kia liền chân chó mà nịnh nọt Thẩm Duyệt, gật đầu liên tục xin lỗi. Sau đó xoay người đi lấy bát đũa cho Vân Khởi.

Dương Mai bên kia bĩu môi, liếc xéo Vân Khởi một cái, trong mắt tràn đầy chán ghét. Trước kia bà ta là tiểu tam, nhưng từ hôm nay trở đi Dương Mai bà ta chính là phu nhân của Vân thị

Thẩm Hoa Vinh không thích ăn cơm Tây, cho nên trên mặt bàn toàn là: đồ ăn Trung Quốc, có tôm chiên, trứng cuốn, các loại điểm tâm, còn có vài nồi cháo dinh dưỡng.

"Tiểu Khởi, lát nữa đến trường cùng chị đi ?" Nghe qua thì giống đang hỏi thăm, nhưng thực chất cô ta vẫn là không tình nguyện.

Thẩm Hoa Vinh nghe được lời nói của Thẩm Duyệt liền không nhịn được mà tán dương trong lòng. Xem đi, con gái lớn của hắn thật là hiểu chuyện. Không giống như con gái út, cái gì cũng không biết, người ta nhìn qua đã cảm thấy phiền chán.

"Không cần đâu" Vân Khởi nhàn nhạt từ chối.

Trước kia Vân Khởi cũng từng ngồi xe đi học cùng Thẩm Duyệt, không lâu sau đó mọi người đều bàn tán. Nói Vân Khởi mặt dày, chắc chắn là không biết xấu hổ nhờ Thẩm Duyệt cho đi nhờ.

Vân Khởi làm người an phận, Thẩm Hoa Vinh còn nói cái gì mà vì rèn luyện đức tính tốt cho cô, không được để thân phận bị bại lộ ở trường học. Cho nên ở trường ai cũng biết Thẩm Duyệt là tiểu thư của Vân Thị, mà lại chẳng ai biết Vân Khởi mới là người đứng đầu Vân Thị.

Nghe được Vân Khởi từ chối. Thẩm Duyệt dường như hiểu rõ lý do, cô ta cũng không nói gì thêm

Cơm nước xong, Thẩm Duyệt ngồi siêu xe đi học. Vân Khởi lại đi đến trạm xe buýt cách nhà không xa, dự định sẽ đi xe buýt đến trường.

Vân Khởi và Thẩm Duyệt đều học ở trường quốc tế Trung Sơn. Nơi đây được xem là trường quý tộc. Học sinh ở đây không phú cũng quý, ai ai cũng có thế lực phía sau, bắt chuyện làm quen cũng đều để ý bối cảnh.

Trong trường phần lớn học sinh đều ngồi xe riêng đi học. Thẩm Duyệt là đại tiểu thư của Vân Thị, ở trường không ai là không biết cô ta. Bạn bè của Thẩm Duyệt cũng toàn là phú nhị đại.

Vân Khởi đến trường liền đi đến lớp học của mình, cao trung lớp mười ba.

Trong trường học sinh ở lớp học nào đều là dựa vào thành tích mà sắp xếp. Thành tích cao nhất là ở lớp một, thành tích thấp nhất vừa hay ở lớp mười ba. Vân Khởi lúc ở sơ trung thành tích cũng không tệ, chỉ là không biết vì cái gì trường học lại phân cô đến lớp mười ba?

Không khí học tập ở lớp mười ba cũng quá tệ đi, phần lớn học sinh ở đây đều là tính cách phản nghịch không thích học tập. Mà với tính cách hướng nội của Vân Khởi chắc hẳn sẽ không hỏi bài bạn học hoặc giáo viên. Thẩm Duyệt lại không giống vậy, Thẩm Hoa Vinh vẫn hay mời gia sư về dạy kèm cô ta. Thành tích Thẩm Duyệt đều nằm trong tốp mười của trường, đây cũng là điều mà Thẩm Hoa Vinh vẫn hay lấy làm kiêu ngạo!

Vừa đi vào cửa liền có một tên nhóc cao lớn mập mạp chắn trước mặt cô, cậu ta vui vẻ nhìn Vân Khởi, cười trêu nói:
" Khởi Khởi, lại đây! Hôm nay chúng ta cùng nhau đi chơi đi ?" Tên nhóc mập mạp này là Lý Đào. Lý gia này cũng chỉ có mình cậu ta là con trai, dĩ nhiên sẽ nuôi dưỡng cậu ta ra cái tính coi trời bằng vung. Vân Khởi mặc dù tính cách nhu nhược nhưng ngũ quan lại xuất chúng, da dẻ trắng như tuyết, mắt phượng mày ngài, nổi tiếng xinh đẹp!

Tên Lý Đào này ỷ trong nhà có tiền nên cũng hay bắt nạt Vân Khởi, thường xuyên đối với cô ấy động chân động tay. Vân Khởi mặc dù sợ hãi nhưng cũng không dám nói cho Thẩm Hoa Vinh biết. Gần đây Lý Đào thường xuyên rủ Vân Khởi ra ngoài chơi, nói là đi cái gì mà quán ăn đêm. Vân Khởi mặc dù không biết quán ăn đên là nơi quỷ quái nào, nhưng trực giác của cô ấy cho biết chỗ đó chắc không phải chỗ tốt lành gì, cô ấy dĩ nhiên là từ chối. Nhưng Lý Đào lại là tên vô lại, thường xuyên dây dưa với Vân Khởi, làm cho Vân Khởi mỗi lần đều thẩm thỏm lo âu, sợ là sẽ gặp phải Lý Đào.
Có điều, cái gì nên đến thì sẽ đến!

Xung quanh, mọi người vốn đang vui cười lại thấy một màn kịch như vậy ai ai cũng lộ ra vẻ mật vui vẻ xem kịch, không có người nào tiến lên ngăn cản

Lý Đào không nhìn thấy vẻ mặt nhát gan của Vân Khởi, chỉ bình tĩnh nhìn hắn. Điều này làm cho Lý Đào trong lòng có chút không vui bèn đưa tay muốn vuốt ve mặt Vân Khởi.

"Bốp!"
"Ai u!"

Chỉ thấy Vân Khởi hung hăng đập móng heo của Lý Đào kia đang vuốt ve mặt cô, khí lực lớn như vậy làm cho tay Lý Đào nhanh chóng sưng phồng lên. Vốn là tay đã béo tròn lại còn sưng lên, nhìn qua thật giống như bột bánh bao lên men

" Ai u, ai u! Con ả tiện nhân này. Ngươi xem lão tử..." Lý Đào che tay chính mình lại, điên tiết mắng chửi. Hắn còn đưa tay còn lại muốn đánh Vân Khởi, bàn tay của hắn còn chưa đến trước mắt đã bị cô một cước đạp bay Lý Đào.

"Ai u!"

Lý Đào văng ra khoảng ba bốn mét, đụng ngã vài cái bàn học cùng ghế mới đưng lại. Lúc này sắc mặt Lý Đào đã lúc xanh lúc trắng hoảng sợ nhìn Vân Khởi, giống như là bất cứ lúc nào cũng có thể ngất đi.

" Ngươi... ngươi..." Lý Đào chỉ chỉ Vân Khởi, dường như muốn nói điều gì. Lại bị ánh mắt lạnh như băng của Vân Khởi hù sợ, lời nói nghẹn trong họng không tài nào thốt lên được.

Vân Khởi lạnh lùng quét mắt một vòng. Nhìn đi, bọn họ mới vừa rồi còn chế giễu người khác còn bây giờ thì không phải có chút mất tự nhiên thì là kinh ngạc nhìn cô. Vân Khởi lạnh lùng gằn từng chữ:
" Chớ chọc ta!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro