03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nhận ra kẻ sau mình là ai, lòng em chợt run lên một nhịp.

bỗng, tiếng gậy trúc ngừng hẳn, thay vào đấy là cái giọng như thỏ thẻ phát ra.

chập chững ba bước đi chợp mắt.
đêm đen ngó trời lóe rạng đông.
phía đông nơi gặp mặt.
phía tây phía trời tàn.
về làng đừng trời sáng.
xác người làm cầu thang.

dâu tang vào cửa!
một mạng người.
hai kẻ đang đợi nơi bàn tròn.

đường đi đừng hỏi người.
rừng thông khắc trả lời.
quay đầu xác người treo nhỏ máu.
mưa đỏ nhuộm áo tang.

áo cưới đỏ khoác lên người.
phận đời đủ ba mạng!

nghe đến đây em khẽ muốn quay đầu.

nhưng rồi lại thôi, lòng em khi ấy lặp đi lặp lại lời bà cụ nói.

ĐÊM ĐẾN NGƯỜI MÙ ĐỪNG HÉ MẮT!

chỉ là lòng em dâng lên cái khó hiểu, đừng hé mắt ở đây là nhắc nhở em không nhìn hay là ý gì khác?

em bỏ qua khúc mắc mà bước đi thẳng, tiếng gậy trúc bị vứt xuống nền đất vang lên sau lưng em. tiếng gậy trúc gãy đôi!

mang theo lòng nghi hoặc em định bụng quay đầu.

bỗng, tiếng kẻ nào rát họng hét bên tai.

ĐÊM ĐẾN NGƯỜI MÙ ĐỪNG HÉ MẮT!
không được nhìn chính là không được nhìn!

choi wooje cụp mắt mà đi thẳng, cứ nghe theo lời dặn đã. điều tiếp sau từ từ mà lần!

người mù sau lưng đưa tay quờ quạng, tiến thêm vài bước xác định em đã rời đi liền ngừng lại động tác. xung quanh gió lạnh khẽ khàng dặn.

lời đã nói không đứt đoạn.
kẻ đã đi toàn mạng về.

người mù nhẹ đáp lại tiếng gió hú.

đã đi toàn mạng về!














-
cũng là tâm huyết bộ này ác...







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro