Cháp 2Gặp Lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau màn tự giới thiệu "đầy ấn tượng" của thằng Nhất, thì có thêm mấy người nữa cũng đứng lên. Nhưng tôi không quan tâm lắm vì tôi cảm thấy trên thế giới này không còn gì làm tôi lưu luyến nữa rồi. Bỗng thằng Nhất nó đập tay vào vai tôi nói:

- Ế Vinh ,Vinh mày nhìn xem nhỏ kia xinh chưa? Dễ thương ghê.

Tôi hờ hững nhìn qua phía thằng Nhất đang hất cằm. Có thể nói như thế nào nhỉ? à giống trong những bộ phim ngôn tình chị tôi hay xem.. Một làn gió thổi làm bay mái tóc, một chút ánh nắng làm nền, cô ấy đưa tay lên gạt nhẹ lọn tóc vướng lên mặt.  Nàng quay ra nhìn tôi, một nụ cười dịu dàng trên đôi môi phớt hồng, ánh mắt cũng thật  trìu mến làm sao, Cả căn phòng như chỉ còn có tôi và cô ấy. Xin chúa, xin thiên đế, xin tôn ngộ không, quan thế âm bồ tát, phật tổ hãy cho thời gian dừng lại ở khoảnh khắc này được không đây?

 - Này tỉnh đi mày. Tao thấy nhỏ đó nhìn mày gian lắm.

Tôi vẫn đang trong trạng thái mơ màng. Không nghe rõ thằng Nhất nói gì. Mà nói gì thì cũng kệ má nó.Đừng làm mất hứng của tôi. Sau màn làm quen chào hỏi,  thầy Vũ cười nói:

- Lớp 10 A4 chúng ta có tất cả 42 người. Vừa xinh 21 nam, 21 nữ. Các em hãy cùng cố gắng giúp đỡ nhau. Thầy hy vọng, ba năm này của các em sẽ là ba năm đẹp nhất trong cuộc đời. Chúng ta không chỉ cùng học mà hãy cùng sống, cùng cho nhau thật nhiều kỷ niệm đẹp. Hãy nghịch trong khả năng giải quyết của thầy, đừng gây họa quá nhiều. Ba năm công tác này của tôi cũng phải nhờ vào các em. 

 Thầy nói đúng, đây sẽ là ba năm đẹp nhất trong cuộc đời tôi.

Thầy cho cả lớp nghỉ 15 phút trước khi tiến hành bầu ban cá sự lớp và sắp xếp lại chỗ ngồi. Tôi hỏi thằng Nhất

- Nãy mải nhìn không để ý, nhỏ đó tên gì mày nhỉ

- Ai? à tên là  Mai . Ngày Mai hay Ngày Mốt gì đó. Mà tao bảo, tao thấy con bé đó nó nhìn mày lâu lắm. Hay nó thích mày nhỉ? Này nó lại nhìn kìa.

Gì vậy? đừng nói là thấy tôi đẹp trai nên mê rồi nhé. Đừng nhìn nữa, tôi cảm thấy ngại dần đều rồi đó. Không thể để thua kém như vậy được, chẳng nhẽ lại để con gái họ nghĩ mình nhát. Là đàn ông thì nên giữ lấy thế chủ động, làm quen trước.  Lấy hết dũng khí, tôi đứng dậy tiến lại gần chỗ cô bạn. Thắng Nhất với tay theo có vẻ giữ nhưng tôi cũng kệ.

- Xin chào, có chuyện gì mà cậu nhìn tôi nhiều vậy? Muốn nói chuyện với tôi một chút không? 

Cô ấy không trả lời, chỉ ngước mặt lên nhìn tôi rồi hững quay đi. Đù má. Sao lại lạnh lùng vậy. Cảm thấy có chút quê quê,  tôi cúi xuống gỉa vờ nhặt cái gì đó rồi đứng thẳng dậy, đặt cây bút chì lên trước mặt cô ấy rồi bảo:

- Nó rơi dưới sàn. Tôi nhặt hộ cậu. Không cần cảm ơn.

Nói rồi tôi cút đuôi chuồn thẳng, không dám ngoảnh đầu lại. Ôi má ơi. Tưởng người ta có ý với mình chứ. Thì ra là do mình ảo tưởng. Tôi về  chỗ, đầu cúi xuống, chắc thằng Nhất nó đang cười rụng cả hàm ra mất. Ấy vậy mà tôi chỉ thấy nó im lặng đến lạ thường.

- Xin lỗi cái này có phải là của cậu không?

Hả? Tôi quay người lại. Cảm giác như bị ai đó vả cho một cái thật đau. Vẫn là cô bạn đễ thương đó, vẫn nụ cười trên đôi môi chúm chím. Giọng nói êm dịu, nghe thật ấm tai. Nhưng bàn tay cô ấy đang cầm cái gì kia. Là cái cặp sách của tôi. Là cái cặp sách bác tôi gửi ở nứơc ngoài về. Là cái mà tôi quên ở gốc cây ổi khi bị ngươi ta bắt quả tang đang đi đại tiện bừa bãi. Đừng nói là??? Cô gái ôm mặt ban sáng chính là cô bạn cùng lớp của tôi. Không nói thêm bất cứ điều gì, tôi đưa mắt liếc nhìn thằng Nhất rồi giả vờ ngất xỉu, lăn đùng ra sàn. Thằng Nhất thấy thế hét lên:

- Có người ngất xiu, có người ngất xỉu.

CẢ lớp bỗng chốc ồn ào lên, mọi người xúm lại chỗ tôi, chỉ trỏ. Hai mắt tôi nhắm tịt, tôi chỉ cảm thấy cả mặt mình nóng ran và bắt đầu đỏ hơn cả đít khỉ. Thằng Nhất xốc tôi lên lưng, cõng tôi ra khỏi lớp. Đi được một đoạn, tôi thầm thì vào tai nó:

- CẢm ơn người anh em.

- Nín đi, đừng nói gì, không tao sẽ cười phọt rắm ra đây mất.

Tôi đành câm nín. không dám nói gì đến khi xuống phòng y tế. Thầy Vũ cũng xuống, hỏi han tôi các kiểu rồi đồng ý cho tôi về sớm. Trời, ba năm trung học của tôi bắt đầu như vậy sao? Thật quá đen đủi mà.


e]>\

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro