Mẩu truyện 26: BRIGHT x AYA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi đêm trầm lặng, giao hưởng giữa những nốt nhạc nhẹ nhàng lại du dương, khiến cho bất cứ ai cũng thư thái tâm hồn.

Giọng ca đầy ngọt ngào cất lên, thu hút sự chú ý của bất cứ ai gần đó. Mọi sự tập trung đều đổ dồn đến khu trung tâm, nơi một người con gái đang đứng trên khán đài trình diễn tài năng âm nhạc của bản thân cô.

Là một kẻ lữ hành, anh bị thu hút bởi loại âm thanh đầy ngọt ngào lại dịu dàng đến thế kia. Không tính kẻ đệm nhạc, chỉ riêng giọng hát ấy lại khiến cho anh rơi vào cơn say.

Say mê người con gái ấy.

Nụ cười của cô ấy hệt như nắng ban mai, đôi tai của sóc dựng đứng lên thay cô ấy biểu đạt rằng cô đến từ một nơi khác, không phải là con người.

Thì ra tài năng không chỉ ở loài người mới có, hoá ra còn tồn tại một giống loài bán nhân. Mà anh, một người lữ hành đã từng đi nhiều nơi, nhưng chưa từng thấy một nơi nào là của 'bán nhân' cả.

Bright quyết định dừng bước, hưởng thụ thứ âm nhạc vô cùng sâu lắng đi vào lòng người. Anh cảm thán, hoá ra âm nhạc lại có thể xoa dịu tâm hồn của bất cứ ai.

Buổi trình diễn ấy kéo dài rất lâu mới có thể kết thúc, đến khi không còn giọng hát.

Aya cụp tai, cô nghĩ rằng mình lại thất bại trong âm nhạc nữa rồi. Những người biểu diễn trước cô rõ ràng luôn nhận được những tiếng vỗ tay rất to, thế nhưng khi cô hoàn thành khúc nhạc Rừng Sâu của mình, lại không hề có lấy một tiếng động nào.

Một tiếng vỗ tay vang lên, người đầu tiên ấy lại là một người con trai cao 1m78, anh mỉm cười hoan hô khích lệ cô. Kéo theo tiếng hò reo của anh, là những tràng vỗ tay của người xung quanh.

Đôi mắt Aya như được đính kèm đá quý, trông lấp la lấp lánh lại vô cùng dễ thương. Cô vui mừng vì khúc nhạc của bản thân cô đã được con người công nhận rồi.

Lúc còn ở Rừng Nguyên Sinh, cô đã được cả chị Krixi lẫn anh Eland'orr động viên rất nhiều. Để có thể báo đáp, cô đã chăm chỉ luyện giọng. Từ nốt trầm đến âm cao, không khi nào mà cô thấy nản cả, việc cống hiến hết mình cho việc bản thân thích và muốn làm không khi nào là vô bổ.

Bright suy nghĩ một lúc, quyết định ở lại nơi này để có thể nói chuyện với cô, nhưng lại không thể tìm được một lý do để có thể bắt chuyện với một bán nhân.

Có nằm mơ cũng không ngờ, cô gái nhỏ trực tiếp bước đến trước mặt anh. Cô đã lùi ra sau khán đài rất lâu rồi, có phải vì để tìm được người vỗ tay đầu tiên là anh mà cô đã mất không ít thời gian hay không?

Bright vội cắt ngang suy nghĩ của bản thân, vì không đời nào có chuyện đó, trong khi anh còn không hề nổi bật giữa đám đông.

Aya tròn xoe mắt, ngước nhìn thân ảnh cao ráo chỉ cách cô một bước chân.

Sở dĩ cô nàng có thể tìm thấy Bright, cũng vì trí nhớ của nhân thú cực kì tốt. Chỉ cần một chút ấn tượng nhỏ, lại đủ khiến cho họ nhớ cả đời.

Aya nắm lấy đôi bàn tay lớn của Bright, nở một nụ cười thật tươi lại vô cùng chói loá của bản thân.

"Cảm ơn anh."

Bright ngạc nhiên, không phải chỉ là hoan hô thôi sao? Cô bé nhỏ này lại có vẻ rất khách sáo.

Hết bất ngờ này rồi lại đến bất ngờ khác, thì ra nhân thú sóc lại có vài phần thú vị, lại cực kì dễ thương khiến con người ta có cảm giác động lòng.

Anh mỉm cười đáp lại, dịu dàng chạm lên gò má Aya: "Không cần khách sáo, đó là vì em xứng đáng được nhận phần thưởng như thế."

Năm ấy khi cô vẫn chỉ là một con sóc, đã có một người lữ hành cứu cô khỏi cánh cửa địa ngục, giờ đây cũng chính là một người lữ hành khác công nhận tài năng của chính cô.

"Không biết tôi có thể được mời anh cùng đi chơi ở đây được không?"

"... tôi ư? Nếu không làm phiền đến em thì.."

"Sao có thể, tôi biết ơn còn không hết!"

Aya nắm lấy tay Bright bước qua giữa đàn người đông kịt. Hôm nay gần như là một ngày hội của loài người, vậy nên mới có rất nhiều người dân đến đây xem buổi trình diễn lẫn chơi đùa tại đây.

Cô cũng không phải là một người nổi tiếng, cũng chỉ là 'khách' được may mắn lựa chọn đứng trên khán đài hát mà thôi.

Sự năng động của Aya thoáng chốc khiến cho anh ngỡ ngàng. Cũng không thể để cho cô nàng mất hứng được, anh cũng nhanh chóng thích ứng với tâm trạng hiện giờ của cô.

Một lễ hội xung quanh là biển người nhưng dường như trong ánh mắt người này chỉ hiện lên hình ảnh của kẻ còn lại, lại chính là những người chỉ vừa quen không lâu.

Chiếc băng đô có đính kèm tai mèo giả được đeo lên trên đầu Bright, vậy là buổi đêm hôm nay không chỉ có mỗi cô là nhân thú rồi.

Aya vui vẻ chỉ vào từng gian hàng, Bright vui lòng đáp ứng cô nàng.

Không ít chủ gian hàng trêu ghẹo cả hai, nhưng cũng không ít món đồ được trúng thưởng bởi sự kết hợp gần như ăn ý dù chỉ vừa gặp đêm nay.

Thì ra đây là cách mà con người đều gọi là cặp bài trùng sao?

Lần đi chơi này quả thật không tệ, lại thêm một kí ức tuyệt vời hơn cho bản thân cũng là một trải nghiệm sống mà cô hằng mong.

Trước khi tiếng pháo báo hiệu cho buổi đi chơi sắp kết thúc, Aya và Bright đan bàn tay vào nhau, cô nhẹ giọng.

"Chúng ta sẽ còn lần tiếp theo cùng gặp gỡ và đi chơi thế này chứ?"

Bright quay sang nhìn cô, hệt như cô đang tiếc nuối cho một ngày ngắn ngủn chỉ gặp nhau được bốn tiếng và đi cùng nhau thế này.

"Hình như tôi chưa cho em biết tên của mình nhỉ? Tôi tên là Bright."

"Ngài Bright... à?" Cô ngước sang mỉm cười nhìn anh. "Tôi tên là Aya, hân hạnh được gặp ngài. Cám ơn ngài vì đã cùng tôi đi chơi đêm nay, quả thật là một lễ hội tuyệt vời với tôi."

"Ừ."

"..."

"Không biết em nghĩ sao về việc đi lữ hành cùng với tôi, vậy thì không lo việc về sau chúng ta không có duyên gặp nhau rồi."

"T- à không, em có thể sao?"

Bright gật đầu.

Đôi mắt Aya mở to, cô cảm động ôm chầm lấy Bright. Vậy là quá khứ cô đơn một mình sau khi anh Eland'orr rời đi và Rừng Nguyên Sinh xảy ra biến cố sẽ được thay thế bằng tương lai ở bên cạnh một ai đó.

Tiếng pháo hoa nổ rất to, nhưng Bright vẫn nghe được giọng của Aya sát bên tai.

"Em đồng ý, thời gian tới mong được ngài chiếu cố!"

"... ừm. Cũng mong bạn đồng hành của tôi chiếu cố."

Bright vỗ nhẹ vào lưng Aya, hình ảnh pháo bắn đêm nay đã được khắc sâu vào trong hồi ức của cả hai người. Giờ đây bọn họ sẽ cùng nhau đi suốt một đoạn đường, tương lai có thể sẽ là cả đời.

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

Cả đời dành trọn cho anh.

Một đời này gửi đến em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro