10-15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10.

Y Đế Tư mang theo Phong Nhược Vân đi vào một khu suối nước nóng, nơi này suối nước nóng có không ít, người cũng rất nhiều, có rồng có nhận sắc khác nhau, cũng có các công chúa đến từ các quốc gia khác nhau.m
Nhìn thấy Phong Nhược Vân, ánh mắt mọi người đều rất kinh ngạc. Hiển nhiên không rõ sao lại có công chúa béo như vậy, càng không rõ tại sao nàng ta béo như vậy mà cũng có rồng thích.

Vương tử sẽ bởi vì đủ loại nguyên nhân cưới công chúa mà mình không thích, nhưng rồng thì không. Thế giới của bọn họ rất đơn thuần, bọn họ bắt công chúa là bởi vì họ thích vị công chúa đó.

" Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy qua công chúa bao giờ sao?" Y Đế Tư đứng ở phía sau Phong Nhược Vân tỏa ra toàn bộ uy áp, liếc nhìn những rồng cùng người dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Phong Nhược Vân.

Đối mặt với ánh mắt khủng bố của Y Đế Tư, mọi người đều sợ tới mức cúi đầu.

Phong Nhược Vân quay đầu nhìn thoáng qua Y Đế Tư, phát hiện khi hắn sinh khí, cặp mắt màu lam liền sẽ trở nên ám trầm như gió lốc , phảng phất tuỳ thời đều có thể đem mọi người nuốt hết.

Đừng nói người, ngay cả rồng cũng không chịu được ánh mắt hung ác của hắn, cái thân thể cường tráng của hắn cũng không phải để đùa giỡn.

Đi theo Y Đế Tư vào một cái suối nước nóng lớn nhất, cách xa mọi người, Phong Nhược Vân mới rầu rĩ mà nói: " Kỳ thật ngươi không cần phải giúp ta như vậy."

" Vì sao lại không cần? Ngươi là công chúa mà ta mang tới, ta tự nhiên phải bảo vệ ngươi. Yên tâm! Nếu ai dám khi dễ ngươi, ta liền đánh chết hắn." Y Đế Tư múa may nắm tay rắn chắc của mình nói.

Sau đó lại hướng Phong Nhược Vân nói: " Cái suối nước nóng này là lãnh địa của ta, không có người cùng rồng nào dám tới. Ngươi hảo hảo ở chỗ này tắm rửa cho sạch sẽ, quần áo của ngươi ta để ở nơi này, có chuyện gì thì kêu tên ta là được."

Đi theo rồng cường đại chính là rất tốt, những rồng khác đều là dùng chung suối nước nóng, chỉ có Y Đế Tư là một mình một suối.

Phong Nhược Vân một bên hưởng thụ suối nước nóng, một bên nghĩ làm thế nào để giảm béo.

Việc tìm bạn lữ cho Y Đế Tư hiện tại không vội, việc giảm béo lại lửa sém lông mày. Nàng chán ghét ánh mắt khác thường của người khác, cũng không muốn Y Đế Tư mãi xuất đầu vì nàng.

Nàng nhớ rõ phương pháp giảm béo của người hiện đại, đơn giản chính là ăn ít vận động nhiều gì đó.

Chẳng phải Đế Kiêu cũng nói nguyên chủ sở đi béo như vậy là do ăn nhiều hay sao. Chỉ cần nàng quản được miệng của mình, vận động nhiều lên cũng không tin không giảm được béo.
Phong Nhược Vân đang đắc ý dào dạt về kế hoạch giảm béo của mình, thì một trận choáng váng đột nhiên đánh úp lại.

Ngay một khắc nàng thiếu chút nữa té xỉu trong suối nước nóng, một đôi tay hữu lực đột nhiên duỗi lại đỡ lấy nàng ôm ra khỏi suối nước nóng.

" Thực xin lỗi! Ta quên nói cho ngươi, cái suối này có một loại vật chất đặc thù, có thể bổ sung năng lượng cho người, nhưng bổ sung nhiều quá cơ thể sẽ không chịu nổi mà nhất xỉu." Y Đế Tư phi thường áy bây nhìn Phong Nhược Vân trong ngực mình giải thích nói.

Hôn mê! Chuyện quan trọng như vậy mà hắn cũng quên được? Hơn nữa càng quan trọng hơn là__

" Ngươi mau buông ta ra!" Bởi vì phụ cận không có người, Phong Nhược Vân không mặc gì mà ngâm suối nước nóng, ai biết....

" Thực xin lỗi! Ta không phải cố ý." Y Đế Tư vội vàng xin lỗi , nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Phong Nhược Vân, nhìn làn đã trắng nõn tinh tế của nàng đỏ bừng, hắn cảm giác chính mình cũng sắp cháy đến hỏng rồi.

" Vậy ngươi còn không mau buông ta ra." Phong Nhược Vân sắp tức chết rồi, hắn cư nhiên một bên nói xin lỗi, một bên lại ôm nàng chặt hơn.

Con rồng này dám ăn đậu hủ của nàng, quả là đáng giận!

11.

" A?" Nghe Phong Nhược Vân nhắc nhở, Y Đế Tư mới phát hiện chính mình đang làm cái gì, nhanh chóng buông tay, đứng dậy quay lưng lại phía nàng nói: " Ta thật không có cố ý, cảm giác ôm ngươi thật sự rất tốt, ta quên không buông tay."

Hãn! Đây là cái lí do gì? Không phải hắn ngại nàng béo sao? Lại còn làm bộ yêu thích không buông tay, thật có ý tứ a!

" Mục tiêu nhiệm vụ hảo cảm +10, hảo cảm hiện tại là 30."

Thu được thông tin Đế Kiêu truyền tới, trong lòng Phong Nhược Vân là một đám thảo nê mã đang lao nhanh qua đại thảo nguyên. Cái này lại càng có ý tứ?

Nếu một lần nàng không hiểu, hiện tại đã là lần thứ hai, Phong Nhược Vân với như là hiểu được. Hoá ra cái công chúa muốn cùng sinh trứng rồng với Y Đế Tư mà nhiệm vụ um yêu cầu chính là nàng a.

A a a.... nàng muốn đánh Đế Kiêu một trận a , làm sao bây giờ?

Nhanh chóng mặc quần áo sạch sẽ xong, Phong Nhược Vân liền cầm quần áo bẩn muốn mang đi giặt, Y Đế Tư liền đoạt đi nói: " Ta giúp ngươi giặt."

" Ngươi đối với công chúa nào cũng tốt như vậy sao?" Phong Nhược Vân hồ nghĩ hỏi.

" Không phải." Y Đế Tư lắc đầu nói, " Ngươi là công chúa duy nhất mà ta tiếp xúc. Mặt khác, những công chúa khác đều là rồng khác bắt tới, ta không có nghĩa vụ phải đối tốt với các nàng."

" Được rồi." Phong Nhược Vân cảm thấy mình hỏi điều quá dư thừa, vì thế liền thay đổi đề tài nói: " Nơi này của các ngươi có thực vật có thể ăn không?"

Nàng không biết long đảo có cái gì, đành phải hỏi qua một chút.

" Thực vật? Ngươi muốn ăn thực vật sao?" Y Đế Tư hỏi.

Phong Nhược Vân gật đầu nói: " Đúng vậy, về sau ta đều chỉ ăn thực vật."

" Vì sao? Ngươi không sợ thiếu đinh dưỡng sao?" Y Đế Tư là rồng chỉ ăn thịt, cho nên hắn không thể kia giải tại sao Phong Nhược Vân muốn ăn thực vật.

" Ta muốn giản béo, ăn thịt thì không giảm được." Phong Nhược Vân vừa đi một bên lại nói tiếp: " Đúng rồi, nơi này của các ngươi có chỗ nào có thể leo núi không? Hoặc có chỗ nào thích hợp với việc bơi lội hoặc chạy bộ không?"

" Ngươi muốn làm gì?" Y Đế Tư lo lắng hỏi.

" Ta muốn giản béo, cho nên ta muốn đi leo núi, bơi lội cùng chạy bộ. Chỉ cần mỗi ngày kiên trì vận động , không ăn thịt, ta tin tưởng ta rất nhanh sẽ gầy xuống." Phong anh ước Vân tin tưởng tràn đầy mà trả lời.

" A?" Y Đế Tư mày nhăn thành một đoàn, không tán thành nói: " Ngươi là công chúa, sao có thể làm những việc nguy hiểm như vậy?"

Hơn nữa hắn cảm thấy tuy cả người nàng toàn thịt là thịt, nhưng xúc cảm rất tốt. Đặc biệt là hai luồng thịt phía trước, lớn đến mức làm người khác thèm nhỏ dãi, hắn chỉ là ngẫm lại mà huyết mạch lại sục sôi.

" Vận động thì có cái gì nguy hiểm? Ta không giảm được béo liền sẽ không có mặt mũi gặp người."

Phong Nhược Vân phản bác một câu liền phát hiện Y Đế Tư khác thường, gió hai mắt nhìn sắc mặt hắn hồng đến khả nghi, hồ nghi hỏi: " Sao mặt ngươi lại đỏ như vậy?"

" Ách .... có sao? Ha hả....." Nghe thấy vấn đề này , Y Đế Tư có chút ngại ngùng gãi gãi đầu, ha hả mà cười.
Phong Nhược Vân cảm thấy hắn nhất định suy nghĩ đến chuyện cấm, đúng là một cái sắc long! Hừ!

" Ngươi không làm những cái vận động nguy hiểm đó không được sao? Hơn nữa ta cảm thấy ngươi như hiện tại rất tốt." Y Đế Tư vẫn không muốn Phong Nhược Vân đi mạo hiểm, đừng nói là vận động mỗi ngày, chính là một ngày hắn đều cảm thấy nguy hiểm.

Ở trong mắt của rồng cường đại, công chúa nhân loại sinh mệnh rất yếu ớt, đặt trong lòng bàn tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Hắn nào dám cho nàng đi leo núi, bơi lội chứ?

" Sợ cái gì? Ngươi là rồng cường đại nhất, có ngươi ở đó ta làm sao có thể gặp nguy hiểm cơ chứ." Phong Nhược Vân cố ý khen hắn.

Quả nhiên, Y Đế Tư nghe được lời này liền gật đầu nói: " Đúng thật là như vậy."

12.

Khi rời khỏi suối nước nóng, ánh mắt của những công chúa khác nhìn Phong Nhược Vân tràn đầy hâm mộ cùng ghen tị.

Bởi vì các nàng từ chỗ rồng đã bắt mình biết được, thiếu niên đi sau Phong Nhược Vân chính là Y Đế Tư- rồng cường đại nhất long đảo, mà Phong Nhược Vân tắm rửa trong khu vực của Y Đế Tư, chính là đặc quyền không phải ai cũng có được.

Nghĩ đến Y Đế Tư cường đại như vậy, soái như vậy, cư nhiên lại nhìn trúng Phong Nhược Vân . Các công chúa tức đến điên mất rồi, cảm thấy thẩm mĩ của Y Đế Tư rất có vấn đề.

Phong Nhược Vân cơ bản không để bụng này đó, trực tiếp làm lơ những công chúa này, cùng Y Đế Tư rời đi.
Về tới sơn động, Phong Nhược Vân thực sự ngạc nhiên phát hiện trong sơn động có một giường công chúa thực lớn, hơn nữa chính là chiếc giường nàng ngủ trong cung điện kia.

" Ngươi cư nhiên cũng mang giường chuyển tới?" Nàng tưởng rằng hắn chỉ cầm giúp nàng một ít quần áo cùng vật dụng hàng ngày thôi.

"Đúng vậy, nếu không phải thủ vệ cung điện quá nhiều, đối phó với bọn họ có chút phiền phức, ta còn muốn đem toàn bộ phòng ngươi chuyển đến." Y Đế Tư tuy rằng cường đại, nhưng dù sao đó cũng là địa bàn của quốc vương nhân loại, hắn một con rồng chạy tới lấy  đồ vật cũng có chút khó khăn.

" Ngươi đã làm rất tốt rồi!" Phong Nhược Vân cảm thấy Y Đế Tư thật sự quá tốt rồi, chẳng qua chỉ vì nàng nướng cho hắn một đống cá thôi, hắn cư nhiên nguyện ý vì nàng mạo hiểm.

" Đúng rồi,ngươi có bị thương không? Thủ vệ lâu đài thì sao? Có nghiêm trọng không?" Biết được hắn cùng với thủ vệ của lâu đài tiếp xúc quá, Phong Nhược Vân không khỏi có chút lo lắng, với luận bên nào chịu thương tổn, nàng đều không thể thoái thác tội của mình.

" Không có việc gì, ta không có làm bị thương những binh lính yếu ớt đó, bọn họ cũng không thể thương tổn đến ta." Y Đế Tư lại nói: " Ngươi xem còn thiếu cái gì, ta đi lấy giúp ngươi."

" Không cần!" Phong Nhược Vân vội lắc đầu nói, " Thiếu cái gì chúng ta liền tự làm đi."

" Được, vậy ngươi muốn cái gì thì nói với ta! Nếu ta làm không được lại giúp ngươi đi lấy." Y Đế Tư thực dứt khoát mà nói.

Đến giữa trưa, Phong Nhược Vân bắt Y Đế Tư đem mình đi tìm thực vật có thể ăn.

Dưới sự trợ giúp của Y Đế Tư , nàng tìm được ít nấm hương cùng rau dại có thể ăn. Vì thế liền nấu một nồi canh nấm hương cùng rau dại. ( mk cũng ko biết canh này là canh j luôn ah, ai biết chỉ mk với nà 😊)

Canh vừa mới nấu xong, Y Đế Tư liền gấp đến mức không thể chờ mà nếm thử luôn, sau đó tấm tắc nói: " Ngon! Ăn rất ngon!"

Phong Nhược Vân thấy hắn liên tục uống vài miếng, một bộ như ăn thế nào cũng không đủ, nhịn không được cũng nếm thử.

Không ngờ nàng vừa mới múc một muỗng chưa có kịp uống liền bị Y Đế Tư ngăn cản. Chỉ nghe hắn nói: " Thứ này không biết có độc hay không, long tộc chúng ta đối với độc vật có sức đề kháng cao hơn nhân loại rất nhiều, ta ăn không có việc gì cũng không đại biểu ngươi ăn cũng không có việc gì. Ngươi chờ ta một chút."

Nói xong hắn liền chạy.

Chỉ một lát, Y Đế Tư xách theo một con thịt hoàng trở lại.

Nhìn đến con thỏ, uống canh xong vẫn bình an với sự, hắn mới múc một chén thổi nguội rồi đưa cho Phong Nhược Vân uống.

Nhìn đến bộ đang cẩn thận của Y Đế Tư, Phong Nhược Vân còn chưa có ăn canh liền cảm nhận được cả người ấm áp.

Nếu muốn giảm béo, vậy liền lập tức hành động. Uống canh xong, nghỉ ngơi một hồi, Phong Nhược Vân để Y Đế Tư mang nàng đi tìm địa phương thích hợp leo núi cùng chạy bộ. Còn bơi lội, bởi vì Y Đế Tư cực lực phản đối, nàng đành phải từ bỏ.

Nháy mắt Phong Nhược Vân đi vào long đảo đã một tháng, nàng trừ bỏ mỗi ngày làm đồ ăn cho Y Đế Tư chính là tự mình vận động giảm béo.
Trừ bỏ muốn Y Đế Tư làm vài vật hỗ trợ bên ngoài, nàng còn nhờ hắn làm không ít thiết bị vận động đơn giản, mỗi ngày riêng luyện thân thể.

Nàng mỗi ngày đều chỉ ăn hai bát thức ăn chay, có đôi khi vận động mệt mỏi quá liền đi đến suối nước nóng kia ngân mình một chút bổ sung năng lượng.

13.

Hôm nay, Phong Nhược Vân vẫn như cũ rèn luyện mệt đến mức nằm sấp xuống, Y Đế Tư như bình thường ôm nàng xuống suối nước nóng, làm nàng ở trong suối nước nóng hảo hảo ngâm mình.

Dựa nghiêng vào hòn đá phía trên suối nước nóng, nhìn Phong Nhược Vân nhắn mắt dưỡng thần ở bên trong, Y Đế Tư nhìn có chút xuất thần.
Trải qua một tháng ăn uống điều độ cùng với vận động , Phong Nhược Vân rõ rành đã gầy đi rất nhiều, mặt nhỏ, cằm tiêm, đôi mắt lớn, cái mũi cũng nhỏ đi không ít.

Phong Nhược Vân không hổ là công chúa, sau khi nàng gầy đi, phải nói là xinh đẹp cực kì.

Mặt trái xoan nhòn nhọn nếu tăng một phân thì quá béo, giảm một phân thì lại quá gầy, đẹp đến hoàn hảo. Cái mũi nhỏ nhỏ, cái miệng nhỏ phấn nộn, làm người nhìn chỉ muốn cắn một ngụm. Da thịt nàng vốn đã trắng nõn tinh tế, nay ở dưới suối nước nóng, hơi nước mờ mịt càng thêm oánh nhộn. Mái tóc quăn màu vàng của nàng dưới ánh mặt trời tản ra như hoà quang mang, làm nàng đẹp đến mức có chút không chân thật.
Phong Nhược Vân đang người cũng gầy đi rất nhiều, cô hiện tại chỉ có chút đẫy đà mà thôi.

Y Đế Tư cảm thấy may mắn chính là, nàng chỗ nào cũng gầy đi, duy chỉ có phía trước là vẫn đầy đặn như vậy. Nghĩ đến đây, hắn liền nhịn không được nhiệt huyết sôi trào.

" Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ +10, mức độ hoàn thành là 40."

Thu được tin tức của Đế Kiêu, Phong Nhược Vân đột nhiên mở hai mắt.

" Ngươi đang nghĩ cái gì vậy?" Phong Nhược Vân nhìn Y Đế Tư, phát hiện hắn si mê nhìn chính mình, trong mắt không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

Nghe thấy Phong Nhược Vân hỏi, mặt Y Đế Tư nháy mắt liền bạo hồng, chia đầu cả buổi cũng không chịu mở miệng.

Sắc long! Nhìn hắn phản ứng như vậy, Phong Nhược Vân dùng đầu gối nghĩ cũng biết vừa nãy hắn suy nghĩ tới cái gì.

" Đưa quần áo cho ta." Phong Nhược Vân cảm giác hồi phục không sai biệt lắm , liền tính muốn đi lên.

Y Đế Tư đưa quần áo cho nàng xong liền tự giác quay người đi.

Đối với điểm này, Phong Nhược Vân cảm thấy thực vừa lòng. Đối với nàng, Y Đế Tư so với cái gọi là thân sĩ thì càng có thêm chính là phong độ.

" Chúng ta đi thôi." Mặc quần áo xong, Phong Nhược Vân liền hướng Y Đế Tư đi tới cùng nhau rời đi.

Quần áo của nàng đã thay đổi hai lần, đều là Y Đế Tư dùng tiền tài hắn tích lũy được mua tới. Vì để nàng có thể mặc quần áo tốt nhất, dùng đồ dùng tốt nhất, hắn hoàn toàn không tiếc gì cả.

Bởi vậy, nàng ăn mặc so với thời điểm còn làm công chúa công tốt hơn, làm những vị công chúa gặp qua nàng đều hâm mộ không thôi.

Nhiệm vụ có tiến triển, tâm tình Phong Nhược Vân rất tốt, chuẩn bị trở về làm một bữa tiệc lớn để chúc mừng.

Mà khi bọn họ đi vào cửa động, lại thấy bốn vị khách không mời mà tới.
Người tới không phải ai khác mà chính là tạp Tây công chúa cùng với rồng của nàng ta, còn một công chúa cùng một rồng còn lại, Phong Nhược Vân không quen biết.

" Ngươi là?" Tạp Tây công chúa nhận không ra Phong Nhược Vân.

" Ui! Tạp Tây công chúa, ngươi vì sao vẫn còn ở đây a? Vương tử cùng Dũng sĩ của ngươi đâu? Lâu như vậy cũng chưa đem ngươi cứu về sao?" Phong Nhược Vân nhìn đến tạp Tây công chúa liền nhịn không được châm chọc một phen, gia hỏa này chính là trước kia luôn bắt nạt nàng.

" Ngươi ...... ngươi là Phong công chúa?" Tạp Tây công chúa trừng lớn mắt, nàng ta hiện tại so với nàng còn xinh đẹp hơn không ít , ăn mặc cũng so với nàng cao quý hơn, trong mắt tất cả đều là khó có thể tin.

" Như thế nào? Một đoạn thời gian không gặp, mắt ngươi thật là càng ngày càng kém, ngay cả ta cũng không nhận ra?" Phong Nhược Vân biết tạp Tây công chúa vì cái gì lại kinh ngạc như vậy, bất quá nàng chính là muốn chọc giận nàng ta, ai kêu nàng ta trước kia luôn cười nhạo nàng béo.

14.

Tạp Tây công chúa từ trong khiếp sợ hồi phục lại tinh thần, tức khắc liền tức chết , vì thế lập tức đánh trả nói: " Ngươi đắc ý cái gì? Nhìn ngươi đều gầy thành cái bộ đang gì rồi? Không lẽ ngày thường đều phải chịu ngược đãi đi? Như thế nào? Tới long đảo một tháng, cũng không có vương tử hay dũng sĩ nào tới cứu ngươi sao?"

" Ngươi quan tâm ta như vậy làm gì? Vẫn trước hết quan tâm tới sự tình của chính ngươi thì hơn." Phong Nhược Vân lạnh nhạt mà nói.

" Ta thì có chuyện gì nhọc lòng?" Tạp Tây công chúa đắc ý không phải là không có đạo lý, hắc long đối với nàng khá tốt, không có cưỡng bách nàng ta bất kì chuyện gì, mọi việc đều nhân nhượng nàng ta.

Mà tới nơi này nửa tháng, đã có dũng sĩ cùng vương tử tới nơi này cứu nàng, chỉ là bọn hắn đánh không thắng hắc long, còn đang tiếp tục suy nghĩ biện pháp.

Điều khó chịu duy nhất nàng cảm thấy chính là long đảo có chút nhàm chán, điều kiện không tốt. Cho nên nàng mới năm nỉ ỉ ôi lâu như vậy, một hai đòi hắc long phải mang nàng tới tìm Phong Nhược Vân, bởi vì khi dễ Phong Nhược Vân chính là lạc thú nhất của nàng ta.

Tạp Tây công chúa không biết chính là, lời nói vừa rồi của nàng ta đã đắc tội Y Đế Tư.

Đương nhiên nàng ta không nhận ra, nhưng hắc long lại biết rất rõ ràng, Y Đế Tư đã bạo bộ rồi. Sở dĩ không có phát tác ngay lập tức, vì rồng không thể tổn thương công chúa, hắn chỉ đang suy nghĩ biện pháp thích hợp hiện mà thôi.

Vì thế hắc long liền thay tạp Tây công chúa cầu tình nói: " Y Đế Tư, tạp Tây công chúa công nhỏ, không hiểu chuyện, ngươi đừng cùng nàng so đi, có được không?"

" Không được!" Y Đế Tư rống giận một tiếng, nháy mắt biến thành rồng, quắp lấy tạp Tây công chúa liền bay đi.

" Y Đế Tư!" Hắc long sợ tới mức sắc mặt đều thay đổi, nhanh chóng hoá thành rồng chạy đuổi theo.
Phong Nhược Vân thấy bọn họ đều đi xa, ánh mắt liền chuyển đến vị công chúa và rồng còn lại trong động.

" Ngươi khỏe! Ta là Lam công chúa." Nữ hài mặc một thân màu lam chủ động chào hỏi Phong Nhược Vân.

Lam công chúa? Vì cái gì người này, thanh âm lại quen thuộc như vậy? Đúng rồi, không phải chính là cái vị công chúa hy vọng bị Y Đế Tư bắt đi sao?

Thật không ngờ lại ở chỗ này nhìn thấy nàng ta, càng không nghĩ tới nàng lớn lên lại mảnh mai như vậy, chọc người thương tiếc.

" Các ngươi tới có việc gì?" Phong Nhược Vân nhướng mày hỏi.

" Ta tới tìm Y Đế Tư!" Lam công chúa kiều kiều nhu nhu trả lời.

" Nga.... ngươi cũng thấy rồi, hắn vừa mới bay đi." Không biết vì cái gì, nghĩ đến Lam công chúa luôn mộng tưởng tới Y Đế Tư, Phong Nhược Vân liền đối với nàng không gợi lên được chút hảo cảm nào.

Mà Phong Nhược Vân không hề để ý tới Lam công chúa, nàng quay trở lại sơn động , không nghĩ tới Lam công chúa cũng theo nàng tiến vào.

" Lam công chúa, ngươi không thể đi vào! Vị long tộc đi cùng Lam công chúa sợ hãi.

Phải biết rằng, rồng đối với lãnh địa của mình với cùng coi trọng, tuyệt đối không cho phép bất kì sinh vật nào tiến vào huyệt động của họ.

" Vì sao nơi này lại có giường công chúa? Công có nhiều đồ dùng tinh xảo như vậy? Oa! Bộ đồ ăn của ngươi thật xinh đẹp, so với lâu đài của ta công muốn đẹp hơn." Lam công chúa không màng long bên người mình ngăn cảm, chẳng những vào huyệt động, còn lật xem đồ dùng của Phong Nhược Vân.

Phong Nhược Vân có chút khó chịu đem đồ vật đoạt lại, đối với Lam công chúa giận dữ nói: " Ngươi ra ngoài cho ta!"

Nàng ta làm công chúa như thế nào a? Một chút giáo dưỡng cũng không có.
" Vì cái gì?" Lam công chúa vẻ mặt khó hiểu mà nói: " Vì cái gì ngươi có thể đi theo bên người Y Đế Tư, hưởng thụ hết thảy? Vì cái gì ta ngay cả giường cũng không có để ngủ, chỉ có ngủ trên đá phiến? Thật không công bằng, ta cũng muốn ở nơi này."

Ôi má ơi! Phong Nhược Vân không biết nói sao, sao trên đời lại có loại người này?

15.

Mang Lam công chúa tới nơi này chính là một con rồng màu đỏ, hắn nghe Lam công chúa nói vậy, liền vội vàng nói: " Ngươi chính là công chúa ta nhìn trúng, sao có thể ở lại nơi ở của Y Đế Tư?"

" Vậy ngươi cũng cho ta một cái động lớn như vậy, một giường công chúa lớn, cùng với nhiều gia cụ tinh xảo!" Lam công chúa tức giận chống mạnh, trừng mắt nhìn xích long.

" Toàn bộ long đảo, sơn động lớn nhất chỉ có cái này." Xích long thực khó xử, hắn tự nghiến hy vọng có thể khiến Lam công chúa tự nguyện ở lại, nhưng rồng cũng sùng bái người mạnh, Y Đế Tư cường đại như vậy khiến hắn ở trên long đảo có quyền ưu tiên tuyệt đối, đừng nói trên đảo không có động nào lớn hơn so với cái này, cho dù có cũng không tới phiên hắn dùng.

" Nếu ngươi muốn dụng cụ gì, chờ ngươi sinh trứng rồng cho ta( nguyên bản là long tinh, mk để là trứng rồng cho thuần việt chút ah) ta nhất định sẽ nghĩ cách làm ra cho ngươi." Trước khi Lam công chúa sinh trứng rồng cho hắn, để tránh việc nhân loại có thể đem nàng cướp đi, xích long cũng không dám tuỳ tiện rời khỏi nàng ta.
Lam công chúa tức giận, nàng ta mới không cần cùng con rồng này sinh trứng rồng đâu, vì thế tròng mắt nàng ta xoay chuyển, chỉ vào Phong Nhược
Vân nói: " Ngươi đem nàng ta giết chết, ta liền sinh trứng rồng cho ngươi."

Nàng đã nghĩ kĩ rồi, chỉ cần xích long đem Phong Nhược Vân giết chết, nàng liền nói với Y Đế Tư xích long thay lòng đổi dạ, thích Phong Nhược Vân, nhưng Phong Nhược Vân không muốn nên đã bị giết.

Cứ như vậy, khẳng định Y Đế Tư sẽ đem xích long giết, sau đó lưu nàng ta lại.

Theo nàng ta, đi theo Y Đế Tư cho dù thế nào cũng tốt hơn hẳn so với con rồng toàn thân đều đỏ này.

Nhưng nàng ta không biết là, rồng không thể thương tổn công chúa.
Nghe Lam công chúa nói, Phong Nhược Vân khịt mũi coi thường, xích long cũng nhanh chóng lắc đầu nói: " Chuyện này tuyệt đối không được."
Đúng lúc này , bên ngoài truyền tới một tiếng rồng ngâm, sắc mặt xích long lập tức thay đổi, vội vàng lôi kéo Lam công chúa chạy ra ngoài: " Chạy mau! Y Đế Tư đã trở lại."

" Buông ta ra! Buông ta ra! Ta phải ở lại chỗ này...." Lam công chúa liều mạng giãy giụa, nhưng giãy thế nào cũng không thoát.

Phong Nhược Vân giống như nhi f người ngốc, nhìn nàng ta bị xích long cường ngạnh kéo đi ra ngoài.

" Y Đế Tư mau cứu ta! Ta không muốn đi cùng hắn! Ta thích ngươi! Người ta thích chính là ngươi a!" Ra ngoài cửa động, Lam công chúa nhìn Y Đế Tư toàn thân rồng màu u lam hướng bên này bay tới, lập tức múa may cánh tay hướng hắn cầu cứu.

Mẹ nó thiểu năng trí tuệ! Ra xem báo nhiệt, Phong Nhược Vân đột nhiên muốn chửi thề.

Y Đế Tư dừng ở trước cửa động hoá lại làm người, một bên dùng da thú vây quanh phần eo chính mình, một bên hỏi: " Nữ nhân kia có phải hay không đầu óc có vấn đề? Nàng ta tới làm gì?"

Hắn không nhìn thấy Lam công chúa từ trong động đi ra, không biết nàng ta từng vào sơn động của hắn, chỉ nghe được nàng ta ở nơi đó kêu cứu mạng, còn nói cái gì đó mà thích hắn, khiến hắn thật ba chấm.

Hắn sống 180 năm ở long đảo cũng chưa gặp qua công chúa nào hướng rồng khác cầu cứu, nữ nhân này không phải đầu óc có vấn đề thì là gì?

" Nàng đặc biệt hướng ngươi thổ lộ, ngươi không nghe được sao?" Phong Nhược Vân cố ý trêu chọc Y Đế Tư, một kim sắc con ngươi lóng lánh ý cười .

Y Đế Tư nhíu mày nói: " Xích long kia não cũng có vấn đề?"

Làm gì có rồng nào mang bạn lữ mình nhìn trúng hướng rồng khác thổ lộ chứ? Quả là vật họp theo loài, không phải thiểu năng trí tuệ thì không về với nhau.

" Ha hả! Ai biết được. Đúng rồi ngươi đem tạp Tây công chúa đi đâu rồi?" So với Lam công chúa ngu ngốc, Phong Nhược Vân càng hứng thú với tình huống của tạp Tây công chúa hơn.

" Ta đem nàng ta ném cho ma long." Y Đế Tư đắc ý nói.

Phong Nhược Vân Hiếu kì hỏi: " Đó là cái gì vậy? Rất đáng sợ sao?" Nghe thấy tên liền biết không phải người lương thiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro