5-9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5.

Y Đế Tư nghiêng đầu nghĩ nghĩ , cảm thấy Phong Nhược Vân nói rất có đạo lí, liền gật đầu nói: " Vậy ta liền mang ngươi đi long đảo."

Nói xong, hắn liền đem Phong Nhược Vân đặt ở trên lưng, sau đó hoá thân thành rồng mang theo Phong Nhược Vân hướng long đảo bay đi.

" Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ, độ hảo cảm +10."

Thu được tin tức của Đế Kiêu , Phong Nhược Vân một chút đều không cảm thấy kinh ngạc.

Nàng kinh ngạc nhất chính là, Y Đế Tư bay nhanh như vậy nhưng mà nàng không cảm nhận được một chút gió nào. Hơn nữa bọn họ rất nhanh đã đến long đảo.

Khi chạm chân đến long đảo, Y Đế Tư hoá thân lại thành người, hướng Phong Nhược Vân nói: " Đi theo ta!"
Phong Nhược Vân đi theo phía sau Y Đế Tư, nhìn bóng dáng hắn không một manh áo che thân, nàng nhíu nhíu mày, không nhịn được hỏi : " Y Đế Tư, ngươi ngày thường đều không có mặc quần áo như vậy sao?"

Y Đế Tư bước chân dừng lại, nhàng nhạt mà nói: " Ta rất ít giao tiếp cùng người khác, ngày thường cơ hồ đều không hoá thân thành người, cho nên thời điểm vừa rồi đi tìm ngươi, ta quên chưa có chuẩn bị quần áo."

Phong Nhược Vân không nhìn thấy mặt Y Đế Tư , nhưng nhìn hai lỗ tai của hắn hồng đến khả nghi, không ngờ hắn vậy mà lại đỏ mặt.

Để hoá giải xấu hổ của Y Đế Tư, Phong Nhược Vân bước nhanh đến bên cạnh hắn , nói sang chuyện khác: " Vừa nãy khi ngươi mang theo ta cùng bay, vì sao ta không cảm nhận được gió đâu?"

" Ta bay rất nhanh, nếu không có kết giới che chở ngươi, ngươi sẽ rất khó chịu thậm chia bị gió thổi bay."
Phong Nhược Vân nghiêng đầu nhìn Y Đế Tư một cái, bỗng nhiên cảm thấy hắn rất tỉ mỉ, chẳng những ở thời điểm bay nhanh biết che chở nàng, hiện tại vì phối hợp với tốc độ của nàng còn cố tình bước chậm lại.

Chẳng mấy chốc hai người tới một cái sơn động thật lớn.

Đây là long huyệt của ta, về sau ngươi liền ở nơi này đi." Y Đế Tư nói.

" Ngươi ở một mình sao?" Phong Nhược Vân tò mò mà đánh giá cái hàng cực lớn này, bên trong tràn ngập các loại tinh thạch đủ màu sắc.

Trong động thực sạch sẽ, cũng thực khô ráo. Hiển nhiên Y Đế Tư cũng không coi chỗ này thành nơi vừa ăn cơm vừa đi nhà xí. Trong động không có thực vậy che lấp, cũng không có ánh mặt trời chiếu vào, ánh sáng của tinh thạch cũng không tính là chói mắt, ngược lại có vết hơi mộng ảo.

Trong động trừ bỏ một khối cự thạch bằng phẳng ở bên ngoài, cũng chỉ có đống vàng bạc châu báu chất đống tuỳ ý trong một góc, số lượng nhiều đến mức khiến người ta cảm thán.

" Trừ phi bắt được công chúa, nếu không rồng trên long đảo đều là sống một mình, cho dù là rồng vừa mới sinh ra cũng không ngoại lệ." Y Đế Tư một bên tìm khối đã thú vây quanh phần eo chính mình, một bên giải thích.

" Các ngươi vì cái gì thích bắt các công chúa tới vậy?" Phong Nhược Vân cảm thấy thực khó hiểu, nàng cho rằng rồng chỉ đối với đồ vật sáng lấp lánh có yêu thích, không nghĩ tới thế giới này, rồng công đối với công chúa có chấp nhất đáng sợ.

" Bởi vì chúng ta là long tộc cao quý! Trừ bỏ công chúa , không ai có thể xứng đôi với chúng ta." Y Đế Tư cằm khẽ nâng, mặt mày hơi chọn mà liếc Phong Nhược Vân, một bộ kiêu ngạo tới cực điểm.

Ta đi! Cũng không cần tự luyến tới như vậy a? Là rồng thì thật ghê gớm sao?

Từ từ! Vì sao nàng cảm thấy quai quái?

" Trên long đảo các ngươi, không có rồng cái sao? Vì sao lại muốn bắt nhân loại làm bạn lữ?" Phong Nhược Vân rất là khó hiểu.

Y Đế Tư hồ nghĩ liếc Phong Nhược Vân một cái mới trả lời: " Ngươi không biết sao? Long đảo căn bản không có rồng cái. Chúng ta muốn sinh sản đời sau nhất định phải cùng nhân loại giao phối, nếu cùng chủng tộc khác giao phối sẽ ảnh hưởng đến huyết thống của chúng ta."

Cái này cũng quá ly kì đi?

Vì giải trừ nghĩ hoặc của Y Đế Tư, Phong Nhược Vân đáng thương hề hề mà nói: " Ta thật đúng là không biết những việc này, bởi vì mọi người đều không chịu nói cho ta!"

6.

Y Đế Tư thấy cảm xúc của Phong Nhược Vân hạ xuống, liền an ủi nàng nói: " Không có việc gì, ngươi có cái gì không hiểu liền hỏi ta là được. Đúng rồi, nấu ăn yêu cầu những gì để ta đi chuẩn bị?"

Nghe được lời này, Phong Nhược Vân không cấm được cảm giác sung sướng trong lòng, nghĩ đến chuyện có thể khiến Y Đế Tư đi chuẩn bị công cụ cùng với nguyên liệu nấu ăn, trong lòng liền cảm thấy rất hưng phấn.
Vì vậy, nàng đem toàn bộ đồ cần chuẩn bị cho việc nấu ăn nói ra, Y Đế Tư thật nghiêm túc mà nhớ kĩ, lúc sau liền hoá thành rồng phi đi .

Chờ Y Đế Tư đi xa, Phong Nhược Vân đang chuẩn bị đi kiếm long tinh ( mk cũng ko biết nó là cái gì😳), lại đột nhiên ý thức được một vấn đề rất quan trọng: nàng căn bản không biết long tinh nó là cái quái gì.

Nàng muốn hỏi Đế Kiêu, chính là nghĩ đến cái nhiệm vụ thứ hai khi nàng nhờ Đế Kiêu giúp đỡ, rồi cái nhiệm vụ thứ ba hỗn đản kia liền biến nàng thành thái giám. Nếu lần này lại tìm hắn, không biết lần sau hắn có biến nàng thành nam nhân không nữa?

Má ơi! Chỉ ngẫm lại nàng liền nhịn không được rùng mình một cái.
Vẫn là tự bản thân mình nghĩ cách đi.
Đúng rồi, động vật khác trên long đảo có lẽ sẽ biết long tinh là cái gì.

Nghĩ đến đây Phong Nhược Vân liền rời khỏi huyệt động của Y Đế Tư, đi ra bên ngoài tìm động vật khác hỏi tin tức.

" Long tinh chính là rồng cùng người kết tinh, cũng chính là trứng rồng." Phong Nhược Vân hỏi vài loài động vật, đều nhận được đáp án giống nhau.

Trong lòng nàng lập tức có vô số thảo nê mã chạy qua( đại loại một câu chửi thề của , giống với đmm của việt nam)
Nani ( cái gì)? Long tinh không phải nội đan của rồng, tinh thạch năng lượng linh tinh sao? Vì cái lông gì mà lại là trứng rồng? Cái thế giới này rồng sao lại xấu tính như vậy? Trứng rồng liền gọi là trứng rồng đi, lại có f gọi là long tinh!

Được rồi, nói cách khác nhiệm vụ lần này của nàng chính là Hồng nương, tìm cho Y Đế Tư một đối tượng, công muốn để bọn họ sinh hạ trứng rồng.
Ai má ơi! Khó khăn chồng chất khó khăn!

Khi Y Đế Tư mang theo đồ vật trở lại huyệt động, liền nhìn thấy Phong Nhược Vân đang ngồi trên giường đá thở ngắn than dài.

" Ngươi làm sao vậy?" Y Đế Tư khoa hiểu hỏi.

" Ngươi thích nữ hài như thế nào?" Phong Nhược Vân một tay chống cằm nghiêng đầu nhìn hắn hỏi.

" Ta không thích người béo như ngươi." Y Đế Tư hiển nhiên hiểu nhầm ý nàng.

Uy uy uy ... cũng không cần tự luyến như vậy chứ?

Phong Nhược Vân nhịn không được đỡ trán thở dài cảm thấy thật bất đắc dĩ.

" Ngươi thở dài ta cũng không thích ngươi." Y Đế Tư không chút khách khí mà nói.

" Ngươi có thể đừng tự luyến như vậy không?" Phong Nhược Vân tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái: " Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta thích ngươi? Lỗ tai nào của ngươi nghe thấy ta nói thích ngươi? Hả?"

" Được rồi! Là ta hiểu nhầm. Ta hướng ngươi xin lỗi công không được sao." Y Đế Tư thực dứt khoát thừa nhận sai lần của mình.

Phong Nhược Vân cảm thấy hắn làm người ... ách rồng thật thẳng thắn.

" Đồ vật ngươi đều chuẩn bị đầy đủ hết rồi?" Phong Nhược Vân lười cùng hắn so đo liền rời đi đề tài.

" Đều chuẩn bị đầy đủ." Y Đế Tư vẻ mặt hưng phấn mà đem đồ vật được chuẩn bị xong trước mặt Phong Nhược Vân, mở ra vải vóc bao xung quanh, đồ vật liền như lá rụng rơi đầy đất.

Ngoài tào! Nhìn đến đồ vật đầy trên mặt đất. Phong Nhược Vân tức khắc liền trợn trong mắt.

Cái nồi to như vậy, hắn tìm được ở đâu tới ? Có thể đem hai người như nàng cùng nấu, còn cái xẻng kia, bằng nàng đứng lên chiều cao. Cái này nàng dùng như thế nào?

" Ngươi lấy đồ vật quá lớn, ta không dùng được." Phong Nhược Vân lắc lắc đầu.

" Cái này không phải cho ngươi dùng, mà là ta dùng. Vốn dĩ ta muốn tìm lớn hơn nữa nhưng mà tìm không được." Y Đế Tư giải thích nói.

" Ngươi dùng?" Phong Nhược Vân khó hiểu nói: " Vậy ta thì sao? Ta dùng cái gì?"

7.

Y Đế Tư gãi đầu: " Ngươi phải dùng cái gì? Ngươi là công chúa, tuy rằng ta không thích ngươi, nhưng cũng không thể để ngươi làm việc được. Ở long đảo, không có rồng nào bắt công chúa phải làm việc hết."

Phong Nhược Vân lúc này mới ý thức được rồng của thế giới này cùng với ác long trong truyền thuyết không giống nhau.

Nghĩ đến bọn họ không có rồng cái, chỉ có thể dựa vào nhân loại để sinh sản đời sau, cũng rất đáng thương, liền nói: " Kỳ thật các ngươi chỉ cần dụng tâm theo đuổi, hẳn là sẽ có không ít nữ hài nguyện ý cùng các ngươi ở bên nhau."

" Ha hả...." Nghe được lời này, Y Đế Tư cười, một đầu tóc lam lay động theo , mỹ lệ tựa như sóng biển.

" Ngươi cười cái gì?" Phong Nhược Vân không hiểu.

" Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy hoàn cảnh ở long đảo thực đơn sơ sao? Sinh hoạt quá buồn tết vô vị sao?" Nói tới đây, Y Đế Tư bừng tỉnh nói: " Không đúng, ngươi vừa mới tới sẽ cảm thấy rất mới mẻ, chờ ngươi ở lâu rồi, tự nhiên sẽ không muốn tiếp tục ở tại nơi này."

Đột nhiên ý thức được đề tài này sẽ làm Phong Nhược Vân thay đổi chủ ý, Y Đế Tư vội vàng dời đề tài: " Không nói chuyện này nữa, ngươi nhanh nói cho ta biết làm đồ ăn như thế nào đi?"
Nhắc tới ăn , Y Đế Tư có chút gấp không chờ nổi.

Suy xét đến việc Y Đế Tư là một con rồng, dạy hắn làm đồ ăn nhân loại có vết cũng không thích hợp, nghĩ vậy Phong Nhược Vân liền dạy hắn nướng BBQ.

Y Đế Tư thực nghiêm túc mà đem những điều Phong Nhược Vân nói nhớ kĩ, sau đó cầm dụng cụ rời đi Sơn động.

Trước khi rời đi hắn còn cố ý dặn dò nói: " Ngươi đừng rời khỏi sơn động, miễn cho rồng khác nhìn thấy lại hiểu nhầm."

Nghe được lời này, Phong Nhược Vân nhịn không được trợn trắng mắt.
Nàng khiến người khác mất mặt vậy sao? Còn không phải chỉ là béo thôi sao? Bản thể của hắn không phải càng béo hơn sao? Sao không thấy hắn tự ghét bỏ chính mình chưa?

Nhưng theo hắn nói cũng đúng, miễn làm cho người khác hiểu nhầm, sau này kiếm đối tượng cho Y Đế Tư cũng khó khăn.

Vì thế Phong Nhược Vân ngoan ngoãn ngốc trong động ngồi chờ.

Qua một hồi lâu, Y Đế Tư đột nhiên vết mặt đen tuyền vọt vào miệng hét lớn: " Cháy rồi, cháy rồi , làm sao bây giờ?"

" Cái gì cháy?" Phong Nhược Vân khó hiểu.

" Cá của ta!" Y Đế Tư một bên nói, một bên lôi kéo Phong Nhược Vân hướng ngoài động chạy ra, hoàng toàn quên mất lời chính mình nói lúc trước.

Phốc! Nhìn đến cá nướng ở trên giá bên ngoài cửa động, Phong Nhược Vân thật không phúc hậu mà cười, cười đến đau cả bụng, cười đến chảy cả nước mắt.

" Ngươi đừng cười, mau cứu cá của ta." Y Đế Tư thúc giục nói.

" Cá của ngươi không thể cứu được nữa, đã thành thân cả rồi." Phong Nhược Vân lắc lắc đầu.

" Vậy làm sao bây giờ?" Y Đế Tư buồn bực cực kì, lông mày bị khói bụi nhuốm đen nhíu đến gắt gao, tựa như hai đầu sâu lông, mạc danh lại rất có hỉ cảm.

Phong Nhược Vân cười khúc khích nói: " Ngươi bắt một con cá tới, không cần quá lớn. Ta nướng cho ngươi vài con ngươi hảo hảo mà nhìn cho tốt, về sau ngươi tự nhiên sẽ nướng được."

" Này làm sao được?" Y Đế Tư thực giãy giụa, muốn ăn cá nướng nhưng lại không muốn Phong Nhược Vân động thủ.

" Nếu không ngươi liền ở bên cạnh chỉ ta nướng đi, như vậy sẽ không xảy ra vấn đề nữa." Cuối cùng hắn đưa ra một cái biện pháp .

" Được!" Phong Nhược Vân cũng không kiên trì, gật đầu đồng ý.

Vì thế , Y Đế Tư lại bắt một con cá tới, dựa theo phương pháp của Phong Nhược Vân bắt đầu nướng.

Chính là động tác của hắn quá thô lỗ, ở phía trên củi đổ rất nhiều dầu hỏa, lửa vừa gặp chỉ liền ầm ầm cháy lên, làm Y Đế Tư sợ tới mức liền nhào hướng Phong Nhược Vân ngồi mà bổ qua.

8.

Sau đó hắn cảm thấy mất mặt , liền hướng Phong Nhược Vân quan tâm hỏi: " Ngươi có sao không? Có bị đốt tới hay không?"

Phong Nhược Vân tức giận nói: " Ta không bị đốt tới, nhưng bị ngươi áp tới rồi!"

" Thực xin lỗi! Thực xin lỗi..." Y Đế Tư một bên không ngừng xin lỗi, một bên nhanh chóng từ trên người nàng bò dậy.

Sau đó hắn đỏ mặt nhìn Phong Nhược Vân một cái , gãi gãi đầu cười ha hả mà nói: " Trên người ngươi toàn là thịt, đè lên tựa như nằm trên một cục bông, cảm giác thật tốt."

Phốc! Mới từ trên mặt đất bò dậy, Phong Nhược Vân đầu đầy hắc tuyến trừng mắt nhìn hắn, gia hoạt này lại nói nàng béo. Đáng giận!

" Độ hảo cảm mục tiêu +10, độ hảo cảm hiện tại là 20."

Thu được thông báo từ Đế Kiêu, Phong Nhược Vân liền mộng bức. Đây là cái tiết tấu gì? Đừng nói với nàng là vừa rồi hắn thật sự khen nàng đi?

Cảm nhận được ánh mắt Phong Nhược Vân không có thiện ý, Y Đế Tư có chút khó hiểu hỏi: " Làm sao vậy? Có phải vừa rồi ta khiến ngươi bị thương không?"

Ách... được thôi, xem ra hắn vừa  rồi thật sự khen ngợi nàng, thật là ngay thẳng BOY.

" Không có gì!" Phong Nhược Vân lắc lắc đầu, liếc mắt một cái nhìn con cá vừa được hoả táng xong kia, nhịn không được thở dài nói: " Vẫn là để ta giúp ngươi nướng đi."

Trời đều đã tối rồi, chờ hắn nướng xong chắc nàng chết đói mất. Xem ra nàng không cần giảm béo, ở chỗ này muốn béo sợ cũng khó.

" Này...." Y Đế Tư có chút khó xử.
Thấy hắn không chịu nhật ra, Phong Nhược Vân thở phì phì mà quát: " Ta rất mau liền chết đói."

" Được rồi." Y Đế Tư không có cách nào khác, đành phải gật đầu đồng ý.
Đến kho Y Đế Tư ăn cá Phong Nhược Vân nướng, hai mắt tức khắc liền sáng, con ngươi ngọc bích lộ ra quang mang khác thường, đẹp đến không thể dời mắt.

" Ăn ngon thật." Y Đế Tư một bên ăn ngấu nghiến , một bên hàm hàm hồ hồ nói.

Phong Nhược Vân vừa ăn cá nướng vừa nghĩ: rồng đều đơn thuần như vậy sao, dễ dàng thỏa mãn như vậy sao?

Buổi tối, Y Đế Tư nằm trên giường đá của chính mình nhìn Phong Nhược Vân co trong người nằm trong ổ rơm hắn làm cho nàng, một thân trang phục công chúa bị lấm bẩn, trong mắt hắn tất cả đều là thần sắc không đành lòng.

Buổi sáng hôm sau, Phong Nhược Vân tỉnh dậy, duỗi cái eo lười, nhìn quanh sơn động một vòng cũng không thấy Y Đế Tư đâu, cho rằng hắn đi ra ngoài tìm đồ ăn nên cũng không để ý.

Nghĩ đến chính mình hôm qua nướng cá làm cả người dơ hề hề, bởi vì nướng đến tận khuya mới miễn cưỡng làm Y Đế Tư ăn no cũng học xong cách nướng , cho nên liền không đi tắm rửa được. Phong Nhược Vân cảm thấy cả người hiện tại thật khó chịu, liền rời khỏi sơn động , đi tìm nước để tắm rửa.

Nhưng nàng vừa rời khỏi động, chưa đi được bao xa, liền thấy Y Đế Tư trong hình rồng đang cắp một cái bao bố lớn từ bên ngoài bay về.

" Ngươi muốn đi đâu? Y Đế Tư vội vàng hỏi.

" Ta muốn đi tìm nước để tắm rửa." Phong Nhược Vân trả lời.

" Ngươi chờ một chút, ta mang ngươi đi." Y Đế Tư nói xong liền mang bao bố vào sơn động, một lát sau , hắn trở lại hình người bây da thú, xách theo một cái túi nhỏ ra tới.

" Ngươi mang cái gì trở về vậy?" Phong Nhược Vân Hiếu kì hỏi.

" Nhân loại các ngươi tắm rửa đều dùng xà phòng, khăn lông cùng quần áo sạch sẽ." Y Đế Tư nói.

" Từ đâu ra?" Phong Nhược Vân khó hiểu nói.

" Tối hôm qua ta chạy tới phòng ngươi lấy, ngươi làm đồ ăn ngon cho ta, ta cũng không thể ủy khuất ngươi." Y Đế Tư mỉm cười, lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu.

Trời ạ! Tuy rằng hắn bay rất nhanh nhưng từ long đảo bay tới lâu đài của nhà nàng, qua lại một chuyến cũng mất cả một đêm. Rốt cuộc hắn hôm qua không có ngủ sao? Chỉ vì lấy vật dụng hàng ngày cho nàng? Nói không cảm động chính là giả!

9.

Phong Nhược Vân thật cảm động, trong lòng hai quyết tâm nhất định phải giúp hắn tìm được hạnh phúc thuộc về mình.

Vì thế nàng đi theo một bên Y Đế Tư hỏi: " Y Đế Tư ngươi bao nhiêu tuổi rồi?"

" Ta 180 tuổi, tương đương với nhân loại các ngươi 18 tuổi." Y Đế Tư phi thường tự hào mà trả lời.

" Rồng các ngươi bao nhiêu tuổi thì bắt đầu tìm bạn lữ?" Phong Nhược Vân lại hỏi.

" 160 tuổi." Y Đế Tư trả lời.

" Vậy vì sao ngươi vẫn chưa tìm?"
Phong Ngược Vân cảm thấy thực kinh ngạc, khó trách các công chúa nói ánh mắt hắn rất cao, 20 năm cư nhiên vẫn chưa tìm được bạn lữ.

" Bởi vì ta không thích những công chúa nũng nịu hư hỏng đó. Không tìm công chúa ta lại không biết tìm người nào cho nên vẫn luôn không tìm."
Nói tới đây, Y Đế Tư liếc Phong Nhược Vân một cái nói: " Ngươi thật ra tương đối đặc biệt."

Phong Nhược Vân muốn hỏi đặc biệt ở đâu, một thanh âm liền vang lên, làm nàng không thể không quay đầu hướng người tới.

" Phong công chúa, ngươi như nào cũng tới long đảo? Chính là rồng nào mắt mù bắt ngươi tới." Tạp Tây công chúa thét to .( vị công chúa dội nước vào người nữ chính ấy a)

Oan gia ngõ hẹp chính là nói các nàng đi. Phong Nhược Vân không nghĩ tới mình vừa tới long đảo, ngày hôm sau vị tạp Tây công chúa này cũng tới.
Nàng hiển nhiên là vừa tới, bắt nàng tới chính là con rồng toàn thân đến nhánh , con rồng kia nhìn thấy Y Đế Tư liền hoá thân thành người, dùng da thú vây quanh hạ thể liền bước tới.

" Y Đế Tư, đây là công chúa ngươi bắt tới? Ánh mắt ngươi thật đặc biệt." Con rồng kia có vẻ rất kinh ngạc, trong giọng nói lại không có chút nào là ác ý , ánh mắt nhìn về phía Y Đế Tư lại tràn ngập sùng kính.

" Y Đế Tư? Chính là rồng cường đại nhất trong truyền thuyết?" Tạp Tây công chúa khó có thể tin mà nhìn về phía Y Đế Tư, chỉ liếc mắt một cái đã bị gắn mê hoặc, chỉ biết si ngốc mà nhìn hắn .

" Đúng vậy! Hắn chính là con rồng mắt mù ngươi vừa nói." Tuy rằng nàng chủ động yêu cầu Y Đế Tư mang nàng tới long đảo, nhưng không biết vì cái gì, Phong nhược Vân nhìn đến tính tình của vị tạo Tây công chúa kia liền muốn chọc tức nàng ta.

" Cái gì?" Tạp Tây công chúa cao giọng thét to, " Không có khả năng! Y Đế Tư thành niên 20 năm , hắn chưa từng coi trọng bất kì vị công chúa nào, tại sao có thể nhi f trừ ga ngươi chứ ?"

" Tại sao lại không có khả năng? Nàng so với ngươi kêu kêu quát quát khá hơn nhiều." Y Đế Tư thật sự nhìn không được, cảm thấy những công chúa này thật là đáng ghét.

Vì thế hắn ném xuống những lời này liền lôi kéo Phong Nhược Vân xoay người đi, tựa hồ một khắc liền không muốn ở lại ngốc .

" Uy ! Ngươi đi nhanh như vậy làm gì?" Phong Nhược Vân bị Y Đế Tư đang nổi giận đùng đùng kéo đi, bởi vì không theo kịp bước chân hắn nên có chút lảo đảo.

Phát hiện  Phong Nhược Vân chật vật, Y Đế Tư có chút xin lỗi nói: " Thực xin lỗi! Ta vừa rồi sinh khí nên không chú ý tới ngươi, nếu không phải rồng không thể thương tổn công chúa , ta nhất định sẽ ném nàng ta xuống biển cho cá ăn."

" Ha hả... Tại sao ngươi lại chán ghét nàng ta?" Phong Nhược Vân cảm thấy Y Đế Tư thật sự quá đáng yêu.

Bất quá tạp Tây công chúa trừ bỏ ánh mắt si mê hắn thì cũng chưa đối với hắn làm cái gì, vậy mà lại khiến hắn sinh khí đêm mức như vậy sao?

" Ta chán ghét nàng bởi vì những lời nàng ta nói với ngươi, càng chân ghét thái độ của nàng đối với người." Y Đế Tư thở phì phì mà nói.

" Nhưng ngươi vừa rồi nói như vậy, không sợ người khác hiểu nhầm ngươi coi trọng ta sao?" Phong Nhược Vân nhắc nhở hắn nói.

" A?" Y Đế Tư lúc này mới hậu tru hậu giác gãi gãi đầu, " Ta vừa rồi tức điên, cơ bản không có nghĩ được nhiều như vậy."

Ngay sau đó hắn lại rộng rãi nói: " Mặc kệ đi, dù sao ta cũng tính toán không tìm bạn lữ."

Nani ( cái gì)? Không tính toán tìm bạn lữ? Vậy như thế nào nàng mới lấy được long tinh của hắn ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro