Chương 1: Thế giới 1: Tác giả cặn bã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Là một người đọc rất nhiều tiểu thuyết, thấy nhân vật phản diện anh tuấn tiêu sái bị nữ chủ làm tổn thương vô số lần, lúc sau ngược lại người ngàn sai vạn sai đều là nhân vật phản diện sai thời điểm, Lạc Vân San rốt cuộc nhịn không được đập bàn chửi ầm lên: "Tác giả là người đại ngu xuẩn, dám làm tổn thương nam thần của ta, dựa vào cái gì hắn lại đáng thương như vậy, nếu bởi vì hắn là nhân vật phản diện, liền là người chịu nhiều đau thương sao? Tác giả cặn bã, ta chúc bên cạnh ngươi bốn phương tám hướng đều là Thánh mẫu Bạch liên hoa !"

Mắng xong một hơi. Còn chưa kịp định thần, chỉ nghe một đạo sấm sét vang lên nơi chân trời. Sau đó, liền không có sau đó.

"Kí chủ, giá trị tức giận đạt tới giới hạn mặt khác người đọc tức giận giá trị dung hợp thành công kích hoạt hệ thống, hiện tại hệ thống cùng ký chủ hoàn thành trói định, mở ra kế hoạch cứu vớt nhân vật phản diện, vị diện truyền bắt đầu, đếm ngược 3, 2, 1..."

Đau đầu, đau đầu, vẫn còn đau đầu!

Xoa cái trán đau sắp nổ tung, Lạc Vân San sợ ngây người, không phải là vì căn phòng cổ trước mắt mà kinh ngạc ngây người, mà là bị âm thanh trong đầu dọa ngây người.

"Xin chào Kí chủ, ta là hệ thống 000, bởi vì giá trị tức giận của người đạt tới gới hạn, đồng thời phù hợp yêu cầu trên mọi phương diện của Hệ Thống, cho nên người phải xuyên qua các thời không khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ mà Hệ Thống tuyên bố. 000 bất cứ lúc nào cũng vì người mà giúp đỡ tận tâm"

Một giây, hai giây. Còn chưa kịp trả lời, thì một dòng điện xông thẳng vào đầu, trong nháy mắt, toàn bộ thế giới này đều hiện ra trong đầu, dòng điện kích thích cùng lượng tin tức khổng lồ thiếu chút nữa làm cho Lạc Vân San kêu lên, nhưng rất nhanh sau đó, nàng không có không có tâm tình quản những thứ này.

Bởi vì, thế giới này là quyển sách nàng đang xem trước khi xuyên qua.

Nữ chủ là đích nữ của Hầu phủ, gả cho đương kim hoàng thượng, vốn tưởng rằng có thể nắm giữ quyền thống trị hậu cung, không ngờ tới hoàng thượng vậy mà nhường ngôi vị hoàng đế cho Vương gia, cuối cùng nữ chủ chết ở lãnh cung, ngay cả một ngôi mộ cũng không có, sống lại một lần nữa, nữ chủ thề phải lên làm hoàng hậu!

Đúng, không sai, thề phải lên làm hoàng hậu.

Đời trước, nữ chủ và hoàng thượng lúc bấy giờ, cũng chính là ngốc Vương gia có hôn ước, nhưng nữ chủ không muốn gả cho một kẻ ngu si, nàng phải gả cho hoàng thượng, chính vì thế nàng hãm hại thứ muội của mình, khiến cho thứ muội phải gả cho ngốc Vương gia làm trắc phi, còn mình thì được vào cung. Vốn là, đích nữ có dáng vẻ của đích nữ, thứ nữ có dáng vẻ của thứ nữ, thằng ngốc kia sao có thể xứng với đích nữ nàng đây.

Chính là ngay lúc nữ chủ đắc ý, thiên biến, ngốc Vương gia trong một đêm không ngốc nữa, trực tiếp kéo đệ đệ đương kim Hoàng Thượng xuống, còn mình thì lên ngôi hoàng đế, lúc trước thứ muội bị nữ chủ hãm hại trong chớp mắt thành Thục phi, mà nữ chủ chỉ có thể ở tại lãnh cung, nàng làm sao có thể cam tâm? Tuyệt đối không cam tâm!

Trùng sinh một lần, biết Vương gia là giả ngốc, nữ chủ liền "Ôn nhu thiện lương" mà gả cho hắn, cũng tận tâm chiếu cố hắn, không mảy may so đo tính toán đời trước của mình là bị hắn gián tiếp giết chết. Bất kể là đời trước hay đời này nữ chủ cũng không xin lỗi thứ muội, mà ngược lại hận nàng (thứ muội) tới cực điểm, cái gì đoạt trượng phu của tỷ tỷ, cái gì bất kính với Trưởng tỷ, các loại tội danh thay nhau chồng chất, dẫn đến thứ nữ Hầu phủ mang bệnh mà chết ở biệt trang.

Đáng giận nhất chính là, nhân vật phản diện của quyển sách này, Nhiếp Chính Vương tay cầm quyền lực triều đình, từ nhỏ theo tổ phụ sống ở kinh thành, việc học nặng nề cơ hồ không có thời thơ ấu, cho nên trong lòng hắn đã có 'Ánh Trăng Sáng' nho nhỏ, đó là dã nha đầu trên cây mà hắn đã gặp khi còn bé. Nữ chủ ỷ mình trùng sinh một lần chuyện gì đều cũng biết, cô ta giết chết 'Ánh Trăng Sáng'. Bản thân thì giả làm tiểu cô nương năm đó, đùa giỡn nhân vật phản diện làm hắn xoay như chong chóng!

Quan trọng nhất là, đậu má, người lão nương xuyên qua chính là thứ muội kia, lão nương một chút cũng không muốn mình bệnh chết ở biệt trang đâu!!

Nhiều năm đọc sách, tích lũy tức giận, trong nháy mắt bạo phát ra, lại thêm bây giờ biết thân phận của mình, Lạc Vân San nhất thời kích động, giày cũng không mang, liền xông thẳng ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro