Chương 2: Hello, tổng tài daddy (1).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Linh Tê là bởi vì buồn đi tiểu nghẹn tỉnh.
( Os: Không thể tưởng tượng được, ta siêu cấp đại minh tinh Bạch Linh Tê, cư nhiên cũng có một ngày tỉnh vì nghẹn đi tiểu! Cố Linh Tê OS: Mong cô nhớ rõ, tôi chính là thai phụ, chuyện này cũng không được sao?)
Cô xuống giường, bằng tốc độ ánh sáng vọt vào WC, giải quyết vấn đề sinh lý, ngồi ở trên bồn cầu, cô nghĩ, đây là việc sảng khoái nhất đi!
Khẳng định so với truyền thuyết càng sảng khoái hơn!
Tuy rằng, tạp chí bát quái nói rằng cô vì muốn có được một nhân vật mà đã sử dụng quy tắc ngầm.
Nhưng thật ra, chỉ có Linh Tê tự mình rõ ràng, cô vẫn là một lão xử nữ tiêu chuẩn!
Linh Tê xoa xoa đôi mắt, đứng ở trước gương, tức khắc bị chính mình trong gương doạ sợ.
Cái đéo!!
Cô thực sự biến thành Cố Linh Tê!!
Lại cúi đầu một cái, cô thấy bụng to của chính mình!!!!! Bụng to mang thai sáu tháng!!!
Linh Tê đã chịu kinh hách, cô dùng sức tát một cái lên mặt mình, đau đến mức khiến cô há miệng, đây không phải mơ a?
Cô từ Bạch Linh Tê biến thành Cố Linh Tê!!!
Linh Tê chỉ dừng một lát, liền tiếp nhận thân phận trước mắt của chính mình, nghĩ đến ả kĩ nữ Thịnh Tình ngụy trang thành bạch liên hoa lương thiện, nghĩ đến ả kỹ nữ Chu Uyển Thanh giả trang thành khuê mật thánh mẫu, tiểu vũ trụ của Linh Tê, nháy mắt liền thiêu đốt đến hừng hực......
Linh Tê trong gương, sớm đã không còn khuôn mặt nhỏ tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành lúc trước, khuôn mặt này, tuy không tính là xấu nhưng lại không đủ để làm người khác phá lệ kinh diễm.
"Linh Tê, cậu có ở nhà không?"
Thịnh Tình đứng ở ngoài cửa, nhẹ nhàng gõ.
Linh Tê hít sâu một hơi, mới đi đến phía sau cửa, mở cửa, nhìn về phía Thịnh Tình.
"Có việc gì sao?"
Thịnh Tình ôn hoà cười cười, đem túi giấy có đồ dinh dưỡng trong tay đặt ở trên bàn cơm, "Linh Tê, bụng cậu đã lớn như vậy, bác trai và bác gái đều không có yên tâm cậu chỉ có một mình ở bên ngoài....."
Linh Tê nhìn về phía Thịnh Tình, từ sau khi kết hôn, Thịnh Tình không còn đi làm nữa, trở thành một bà chủ gia đình tiêu chuẩn, trên Weibo cô ta, thường thường sẽ đăng lên một ít ảnh chụp cùng Đường Cẩn đi du lịch, hoặc là ảnh chụp mỹ thực....... Thế cho nên, Thịnh Tình được rất nhiều người gọi là người thắng cược nhân sinh.
Thịnh Tình là một cô nương trên một trấn nhỏ, cô ta đầu óc thông minh từ nhỏ, thành tích học tập luôn đứng đầu, chỉ có Linh Tê biết, Thịnh Tình vì muốn có đồ vật của chính mình, sẽ không tiếc hết thảy đại giới, không ngại phạm phải, chỉ sợ không có đồ mình muốn.
"Thịnh Tình, cậu nói thật sao? Ba mẹ đã tha thứ cho tớ sao?"
Thịnh Tình gật đầu, "Bác trai bác gái đều tha thứ cho cậu."
"Tớ muốn suy nghĩ một chút."
Linh Tê tuy rằng ở thời điểm đóng phim, có diễn qua một ít vai nữ phụ độc ác, cũng diễn qua vài vai đoá bạch liên hoa thuần khiết, tốt đẹp, lại bất hạnh không có kinh nghiệm thực chiến, luôn bị đạo diễn cùng cư dân mạng mắng cô ngoài khuôn mặt ra, một chút kĩ thuật diễn cũng không có, là một cái bình hoa không hơn không kém!
"Cảm ơn cậu, Thịnh Tình, cảm ơn cậu trong thời gian tớ không ở trong nước đã chiếu cố ba mẹ tớ....."
Thịnh Tình hiện lên một tia đắc ý, thiên chi kiều nữ thì như thế nào? Còn không phải bị cô chơi cho quay vòng vòng à?
"Không cần cảm tạ, A Cẩn luôn xem cậu như em gái, tớ cũng như thế, chúng ta là người một nhà mà......."
Cút mẹ đi, ai cùng mày là người một nhà!!
Thời điểm chuông cửa vang lên, thân thể Linh Tê hơi run rẩy, cô theo bản năng che trước ngực, cái này đại khái là ý thức tàn lưu của Cố Linh Tê trong thân thể đi.
Cố Linh Tê yêu Đường Cẩn, nếu bằng không, cũng sẽ không như vậy liền hào phóng buông tay, chúc phúc cho hai người, chỉ là, Thịnh Tình như cũ ảo tưởng đem Cố Linh Tê trở thành tình địch, mỗi lần đều sẽ ở trước mặt Cố Linh Tê, hung hăng khỏe ân ái.
Cảm giác kia, đối với nguyên chủ Cố Linh Tê mà nói, quả thật là đau thấu tim!
"Tớ đi mở cửa."
Đường Cẩn trên người mặc một bộ quần áo nhàn nhạt đứng trước cửa, nhìn Linh Tê bụng to chạy tới mở cửa, hai trong mắt hiện lên tia quang mang âm u hối hận ảm đạm không rõ.
"A....."
Linh Tê đột nhiên che bụng lại, dựa vào góc tường, khít thở từng ngụm từng ngụm, cô đang chuẩn bị thật tốt kế hoạch tránh xa đôi vợ ân ái này ra một chút, kết quả, tiểu nha đầu không bớt lo nổi trong bụng, đột nhiên đạp tới một cái.....
Đó là một loại cảm giác thật kỳ diệu......
Tựa hồ tiểu nha đầu trong bụng biết rằng Đường Cẩn chính là cha của nó, cho nên mới có cách chào hỏi qua bụng như vậy.
"Làm sao vậy?" Đường Cẩn vội vàng hỏi.
Linh Tê kéo bán tay Đường Cẩn qua, nhẹ nhàng đặt ở trên bụng nhỏ, "A Cẩn ca ca, con bé đá em......."
Có lẽ là cảm ứng giữa cha và con, thời điểm Đường Cẩn đem tay đặt ở bụng nhỏ, tiểu nha đầu lại đá thêm một cái, Đường Cẩn chỉ cảm thấy, có một cỗ điện lưu........ Từ lòng bàn tay hắn truyền tới, đó một loại cảm giác, thật kỳ diệu.
Thịnh Tình đứng ở một bên, nhìn hai người, khoé miệng lộ một tia cười lạnh, nếu không phải bởi vì cô không sinh được con, thì việc gì cô phải hao tổn tâm cơ đi tính kế Cố Linh Tê!
"A Cẩn, Linh Tê không thoải mái, anh đỡ cô ấy ngồi lại đây đi."
Đường Cẩn lúc này mới định thần, đỡ Thịnh Tình ngồi vào ghế sofa thật cẩn thận, rồi lại ngồi xuống bên cạnh Thịnh Tình, Thịnh Tình liếc mắt đưa tình về phía Đường Cẩn, hắn..... Thật là một người đàn ông tốt.
Tài mạo tài phú, mọi thứ đều không thiếu a!
"A Cẩn ca ca, có thể phiền anh một việc không?"
Thời điểm Cố Linh Tê mang thai ngoài ý muốn, mọi người đều cho rằng, Cố Linh Tê ngây người ở ngoại quốc 5 năm, khiến cho cô ta tưởng phương tiện này trong nước và ngoài nước giống nhau, ngay cả Cố giá nhị lão, cũng bởi vì chuyện này mất hết mặt mũi.
"Chuyện gì?"
"Em muốn tìm cha của đứa bé này, bất kể hắn là kẻ ác, hay là lưu manh, đều không có quan hệ, em sẽ đi nhận hắn, em chỉ muốn biết hắn là ai? A Cẩn ca ca, anh có thể giúp em không?"
Hai tròng mắt của Linh Tê bị bịt kín bởi một tầng sương mù, đôi tròng mắt linh động khẽ liếc về phía Đường Cẩn cùng Thịnh Tình.
Nghe lời này của Linh Tê, đôi tay Thịnh Tình, theo bản năng nắm chắt vào với nhau, lúc ấy cô làm chuyện này, phá lệ cẩn thận, ngay cả video giám sát khách sạn, cũng bị cô dùng giá cao để mua lại, cho tới bây giờ, Đường Cẩn đều cho rằng, một đêm kia, cùng hắn lăn giường, là cô a.....
"Vì cái gì mà muốn tìm hắn? Linh Tê, vạn nhất đối phương là một tên lưu manh vô lại, quấn lên người cậu thì làm sao bây giờ? Cậu còn trẻ, nếu về sau không muốn nuôi dưỡng đứa trẻ, mình cùng A Cẩn sẽ thương lượng thật tốt, thu dưỡng con cậu, bất kể trai hay gái, chúng mình đều sẽ coi đứa bé như là con ruột......"
Thanh âm Thịnh Tình uyển chuyển động lòng người, nhìn Đường Cẩn đến trong lòng tràn đầy nhu tình mật ý.
Linh Tê bình tĩnh nhìn đôi vợ chồng không có lúc nào là không ân ái phía đối diện, không khỏi cười lạnh, "Tôi còn đang nghĩ rằng vì sao hai người lại đối xử với tôi cẩn thận tỉ mỉ như thế, hoá ra là muốn cướp thân phận làm mẹ của tôi đi? Thịnh Tình, chính cô không sinh được con, cũng đừng hòng nghĩ đến chuyện cướp con tôi......."
Biểu tình Linh Tê bình đạm không có gì lạ, trong giọng lại lộ ra một cỗ bén nhọn, khắc nghiệt.
" Hoặc có lẽ, con của tôi chính là con của A Cẩn ca ca đi?"
Hai tròng mắt Thịnh Tình, hiện lên tia hoảng loạn, chẳng lẽ Cố Linh Tê đã biết?
Biết buổi tối hôm đó nam nhân ở bên cùng cô ta, không phải ai khác, mà chính là Đường Cẩn sao?
Không, không có khả năng!
Tuyệt đối không có khả năng!!!
"Cố Linh Tê, em câm miệng cho anh, anh không cho phép em nói về Tình Nhi như vậy....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro