Chương 3: Hello, tổng tài daddy. (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xem ra đối với Đường Cẩn, vợ hắn Thịnh Tình, chính là một đoá bạch liên hoa nở rộ ở đỉnh núi tuyết, thánh khiết tốt đẹp, bất luận cái kiểu phụ nữ gì khắp thiên hạ, đều so kém hơn Thịnh Tình, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép có người nói cô ấy như vậy, kể cả thanh mai trúc mã lớn lên với hắn từ nhỏ như Cố Linh Tê, hắn không cho phép nói Thịnh Tình như vậy!!!
"Đường Cẩn, ở trong lòng anh, Thịnh Tình là nữ nhân tốt đẹp nhất thế giới, trong lòng em, cô ta chính là kẻ thứ ba, nếu không phải cô ta xuất hiện, anh sẽ cùng em giải trừ hôn ước sao?"
Trong lòng Linh Tê, không tránh khỏi một nỗi bi ai sâu sắc.
Đường Cẩn trong lòng tựa như có chút chột dạ, nếu không có gặp gỡ Thịnh Tình, nói không chừng lúc hắn tốt nghiệp đại học xong, liền thật sự sẽ nguyện ý nghe lời cha mẹ cùng Cố Linh Tê kết hôn sinh con!
Vấn đề ở chỗ, không có chữ nếu.
Thịnh Tình xuất hiện, giống như là trời cao vì hắn mà tạo một người bạn lữ, bọn họ từ trong ra ngoài, đều vô cùng phù hợp.
"Sẽ, kể cả khi Thịnh Tình không xuất hiện, anh sẽ như cũ cùng em giải trừ hôn ước, Linh Tê, trong lòng anh, anh vĩnh viễn chỉ xem em như một đứa em gái! Cho nên, mong em về sau không cần lôi chuyện giải trừ hôn ước, nháo đến trên người Thịnh Tình, là anh đối với Thịnh Tình không cầm lòng nổi, là anh đối với Thịnh Tình cường thủ hào đoạt, nếu em muốn trách, thì hãy trách anh này......"
Thịnh Tình đứng ở một bên, nghe Đường Cẩn nói những lời này, đáy lòng không phải là không có xúc động.
Cô đi tới, cùng Đường Cẩn năm ngón tay lồng vào nhau, liếc mắt đưa tình nhìn về phía Đường Cẩn, phảng phất ở trong mắt Thịnh Tình, thế giới với Đường Cẩn là giống nhau.
"Hiện tại tôi không muốn nhìn thấy các người, các người có thể đi ra khỏi đây không?"
Trong nháy mắt khi nhìn thấy Thịnh Tình, nguyên bản Linh Tê liền nghĩ cách, làm thế nào để hung hăng chèn ép Thịnh Tình cùng Đường Cẩn một chút, chỉ là khi nhìn thấy Đường Cẩn cùng Thịnh Tình ở ngay trước mặt mình mà ân ái, điều duy nhất cô muốn làm chính là đuổi đôi tra nam tiện nữ ra khỏi tầm mắt của mình, đừng đứng ở đấy ghê tởm trước mặt cô nữa! Cô muốn phun hết ra rồi đấy, có được không hả?
Đường Cẩn ôm eo Thịnh Tình, đối với Linh Tê quát, "Linh Tê, em có thể nói chuyện tốt hơn một chút hay không?"
Linh Tê thật vất vả mới áp chế được lửa giận, nháy mắt lại bùng lên, cô như thế nào mà nói chuyện không tốt, từ đầu tới đuôi cô vẫn luôn nói chuyện không tốt sao?
Đến cả một từ chửi bậy bà mày cũng không có nhé!
"A Cẩn, anh đừng như vậy, hiện giờ Linh Tê là thai phụ, cảm xúc không ổn định, anh như vậy sẽ khiến cho tiểu bảo bối trong bụng Linh Tê hoảng sợ...."
Thịnh Tình nhẹ nhàng nắm tay Đường Cẩn, bộ dáng tiểu bạch liên hoa ngoan ngoãn có ý hoà giải.
"Câm miệng, Thịnh Tình, cô chưa từng mang thai, làm sao biết là cảm xúc không ổn định? Hai người cút đi cho tôi, muốn nói chuyện yêu đương thì cút ra chỗ khác, đừng đứng ở đây làm ô uế mắt tôi, ô uế nhà tôi!"
Mặt đẹp Thịnh Tình trắng bệch, không thể nghi ngờ chọc trúng chỗ để uy hiếp Thịnh Tình, mọi chuyện cô ả luôn vô cùng hiếu thắng nhưng chỉ duy việc không có nổi của con khiến cô ta chẳng thể bằng được người khác.
Cô ả vẫn không nói gì, chỉ có hai mắt hồng hồng, nước mắt trong suốt, ào ào chảy xuống, bộ dạng ủy khuất đến cực độ kia, làm cho Đường Cẩn hận không thể tiến tới an ủi, xoa dịu tiểu bảo bối trong lòng.
"Cố Linh Tê, cô còn nói thêm một câu nữa....."
Linh Tê ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, quật cường nhìn Đường Cẩn,  "Đường Cẩn, anh đúng là một tên hỗn đản......."
Đối với Linh Tê, Đường Cẩn từ đầu tới cuối đúng là một tên khốn đáng chết, hắn cùng với Linh Tê là thanh mai trúc mã từng ấy năm, đối với tính cách của Cố Linh Tê hẳn là hiểu rõ ràng, kết quả lại vì một Thịnh Tình không rõ lai lịch, từng tổn thương Cố Linh Tê một lần thì không nói, ngay cả sự tình Thịnh Tình cố tình giết Cố Linh Tê, sau này khi Đường Cẩn biết được sự thật, hắn vẫn như cũ lựa chọn bao che cho ả ta, một nam nhân như vậy, quả thật là một tra nam có sức chiến đấu rất cao!!
"Cố Linh Tê, lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi cảnh báo cô, nếu cô còn dám nói Thịnh Tình một câu, đừng trách tôi đánh cô!!"
"Ha, đánh tôi?"
Linh Tê từng bước một đem đôi tra nam tiện nữ Đường Cẩn và Thịnh Tình tống ra khỏi cửa.
"Đánh tôi, như vậy thì anh không phải là nam nhân rồi!"
Đường Cẩn nhìn dáng vẻ Cố Linh Tê kiêu ngạo như vậy, liền không chế được một chút, vươn tay đem Linh Tê đẩy ngã, Linh Tê thiếu chút nữa ngã ngồi trên mặt đất
Thịnh Tình kinh hộ, vội vàng tránh ra khỏi Đường Cẩn, muốn nâng Linh Tê dậy.
"Không cần cô giúp đỡ."
Linh Tê chỉ cảm thấy bụng nhỏ của mình hơi đau, nháy mắt như cảm giác mình vừa chơi lớn một vố, bị Đường Cẩn cùng Thịnh Tình làm cho ức chế, cô hiển nhiên cũng quên mất sự thật bây giờ mình đang là thai phụ.
Xong đời, hy vọng bảo bảo không có việc gì!
"Thịnh Tình mặc kệ cô ta, chúng ta đi....."
Đường Cẩn cùng Thịnh Tình đi vào thang máy, Cố Linh Tê ngược lại chậm rãi đứng lên, nhìn camera trên góc tường, cười lạnh một cái.
Vào thang máy, vẻ mặt Thịnh Tình như cũ không khỏi lo lắng, "A Cẩn, chúng ta liền đi như vậy, Linh Tê cùng đứa bé, nếu có việc gì thì phải làm sao bây giờ?"
"Quản cô ta làm gì? Dù sao bác trai, bác gái đều không quan tâm đến đứa trẻ không rõ lai lịch ấy!"
Trong lòng Đường Cẩn hiện lên một chút lo lắng.
Thịnh Tình càng nghĩ càng không thấy thích hợp, đây là xảy ra chuyện gì?
Cố Linh Tê thiên chân đơn thuần, chớp mắt như thay đổi thành một người khác.
Cô hao tổn tâm cơ, bày binh bố trận lâu như vậy, trước mắt ngàn vạn lần không thể bị phá hủy được a!!
Cố Linh Tê bình tĩnh từ trong túi áo trong phòng, lấy ra di động, chậm rãi đánh hai cái dãy số 110 và 120 trên điện thoại, nói chính mình bị đẩy ngã.
Thời điểm đang đợi 110 và 120 tới, Linh Tê ngồi trên mặt đất, ở trong lòng không ngừng cầu khẩn, bảo bảo ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì đấy?
Nói cách khác nếu bảo bảo xảy ra chuyện, viên chúc phúc chi tâm kia của Cố Linh Tê, cô đừng mong có a!
Lần làm nhiệm vụ đầu tiên đã không lấy được chúc phúc chi tâm, mười tám lần sau bảo cô làm kiểu gì hả!
Chỉ chốc lát sau, nhân viên 110 và 120 đã tới, suy xét đến việc Cố Linh Tê là một thai phụ, nhân viên công tác 120 quyết định đem Cố Linh Tê đến bệnh viện thai sản tiến hành kiểm tra đầu tiên, trên đường đến bệnh viện, nhân viên công tác 110 cũng ngồi trong xe cứu thương ghi chép lại lời của Linh Tê.
Vị trí ở cửa thang máy nhà Cố Linh Tê có camera theo dõi, hoàn toàn không cần lo lắng là không có bằng chứng.
Lúc sau nhân viên công tác 110 đến lấy video giám sát, xác nhận Đường Cẩn có ra tay, tuy sự thật như thế nào thì không rõ ràng lắm, nhưng rốt cuộc đúng là có một người đàn ông đẩy ngã thai phụ có bầu 6 tháng một cái, đẩy xong liền đi luôn, đích xác việc này không phúc hậu chút nào.
Cố Linh Tê nằm viện, nhân viên 110 chỉ phải liên hệ với cha mẹ Cố Linh Tê, đem việc hậu quả sau khi Cố Linh Tê nhập viện, từ đầu tới đuôi nói ra hết.
Nghe xong nhân viên 110 giảng giải, tâm tình hai người Cố gia cuối cùng cũng bình phục một chút, nhìn thấy Cố Linh Tê nằm trên giường bệnh xem TV.
"Linh Tê, sao lại như thế này? Mẹ nghe nhân viên công tác nói, là A Cẩn đẩy con?" Mẹ Cố không kiên nhẫn nổi, vừa nhìn thấy Linh Tê liền hỏi.
Nháy mắt trông thấy nhị lão Cố gia kia, Linh Tê liền nhớ đến cha mẹ nuôi của mình, "Mẹ, người không tin là Đường Cẩn đẩy ngã con? Hay là cảm thấy kể cả hắn ta có đẩy ngã con, cũng là con sai?"
"Linh Tê, mẹ con không có ý tứ này!" Cha Cố thấy ngữ khí Linh Tê không đúng, vội vàng đứng ra giảng hoà. "Chúng ta nhận được điện thoại của 110, liền từ nhà chạy tới đây, mẹ con chỉ là lo lắng cho con thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro