Chương 11: Cô Gái Chưa Lên Sân Khấu (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Tử Dạ đưa Sở Di Nhiên về trường học rồi đi.

Hắn vẫn rất bận rộn, vì theo Sở Di Nhiên đã lùi lại công việc một buổi chiều, hiện tại phải trở về tăng ca, nói không chừng hôm nay phải ngủ ở công ty.

Lúc lái xe rời đi thấy một thân ảnh quen thuộc ven đường, là Phòng Ngọc Châu, vóc người cô cao gầy, tóc dài phấp phới, đứng chung với một mỹ nữ khí chất, hai người đang nói chuyện, bộ dáng thoạt nhìn rất thân mật.

Phòng Ngọc Châu tương lai là người nối nghiệp tập đoàn Phòng thị, lớn lên hết sức xinh đẹp, năng lực cũng rất xuất chúng, hơn nữa giữ mình trong sạch, chưa từng xuất hiện qua tin đồn không tốt nào, là thiên kim tiểu thư được xã hội thượng lưu săn đuổi nhất.

Tần Tử Dạ không chán ghét Phòng Ngọc Châu, nhưng cũng không thích, nhiều lắm xem như thưởng thức.

Phòng Ngọc Châu là một cô gái có năng lực rất mạnh.

Có loại cảm giác người thông minh thưởng thức lẫn nhau.

Nhưng muốn nói đến kết thông giao, Tần Tử Dạ rất xin lỗi.

"Rất xin lỗi Phòng tiểu thư, đây là ý của cha mẹ tôi, cô biết tôi có bạn gái."

Lại một lần nữa thấy mẹ Tần và Phòng Ngọc Châu trò chuyện với nhau thật vui vẻ ở nhà, Tần Tử Dạ có phần bực bội, còn có một phần cao hứng mơ hồ, nhưng vẫn từ chối nói.

Phòng Ngọc Châu lắc đầu, "Không có vấn đề gì, em chỉ tới thăm bác gái. Đúng rồi, anh và Sở tiểu thư có khỏe không?"

"Sở tiểu thư là cô gái rất đáng yêu đó." Phòng Ngọc Châu cười tủm tỉm khen.

Tần Tử Dạ gật gật đầu, "Di Nhiên cô ấy rất tốt, chúng tôi cũng rất tốt."

"Vậy là tốt rồi, chúc hai người hạnh phúc." Phòng Ngọc Châu nói xong liền cùng Tần Tử Dạ chào tạm biệt, uyển chuyển từ chối lời mời muốn đưa cô đi của Tần Tử Dạ, tự mình lái xe đi.

Phòng Ngọc Châu chưa từng biểu hiện hành vi nào có ý tứ với Tần Tử Dạ, nhưng Sở Di Nhiên lại cảm giác có nguy cơ, tất cả phụ nữ tới gần Tần Tử Dạ đều làm cho tinh thần hắn khẩn trương, đừng nói, Tần Tử Dạ đối với Phòng Ngọc Châu cũng không giống vậy.

Cô đem Phòng Ngọc Châu trở thành địch nhân giả tưởng của mình, không cho phép Tần Tử Dạ tiếp xúc với Phòng Ngọc Châu.

Tần Tử Dạ rất khổ não.

Hắn và Phòng Ngọc Châu căn bản không có gì, hai người bình thường ngay cả điện thoại cũng rất ít gọi, hắn không biết suy nghĩ này của Sở Di Nhiên từ đâu tới.

Nhưng không tiếp xúc với Phòng Ngọc Châu thì không thể nào.

Phòng thị và Tần thị có dự án hợp tác.

Gặp mặt là chuyện rất bình thường.

Sở Di Nhiên mỗi lần biết được liền náo loạn, Tần Tử Dạ rất mệt, thể xác và tinh thần mỏi mệt, có đôi khi điện thoại của Sở Di Nhiên cũng không muốn nhận, liền nhíu mày.

Nhưng vẫn không nỡ chia tay.

Có người không nỡ chia tay bởi vì tình yêu, có người bởi vì luyến tiếc đoạn hồi ức từng yêu kia.

Chuyện của công ty rất nhiều, Tần Tử Dạ rất bận, hơn nữa còn là cây tiền, Sở Di Nhiên lại muốn ở trong nhà dưỡng trắng da. Huống hồ hiện tại cái cây Tần Tử Dạ này không có tiền, không thể đem cô đi nhà hàng xa hoa không thể tính tiền cho cô, bên ngoài còn nóng như vậy, còn không bằng đợi trong nhà đi.

Cho nên, số lần hai người gặp mặt hiện tại ít đến đáng thương.

Nhưng thật ra bình thường Phòng Ngọc Châu đi Tần thị tìm Tần Tử Dạ nói chuyện, hai người đều là thiên đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc đứng chung một chỗ, trời sinh một đôi.

Có phóng viên liền đưa tin, con trai độc nhất của Tần thị và thiên kim Phòng thị thâm tình nhìn nhau, quan hệ thật thật giả giả.

Phía dưới chính là một bức ảnh chụp hai người nhìn nhau rất lớn.

Nam tuấn tú, nữ xinh đẹp.

Rất đẹp mắt.

Lúc Sở Di Nhiên nhìn thấy tức nổ phổi.

Khi gọi điện thoại cho Tần Tử Dạ vậy mà lại cúp máy.

Trực tiếp xách túi đi Tần thị thăm dò.

Tần Tử Dạ vừa họp xong, trở lại văn phòng liền thấy Sở Di Nhiên tức giận sắp bùng nổ.

Sở Di Nhiên đem quyển tạp chí kia ném tới trước mặt Tần Tử Dạ, cắn môi chực khóc, một bộ dáng bị cả thế giới ủy khuất.

Phụ nữ ẩn nhẫn mới có thể khiến cho đàn ông cảm thấy áy náy.

Nhưng Tần Tử Dạ hiện tại chỉ có mệt mỏi, nhìn không ra Sở Di Nhiên ẩn nhẫn chỗ nào.

Hắn xoa ấn đường, "Di Nhiên, có chuyện gì không? Không có chuyện gì thì về trước đi, chút nữa anh còn phải tham dự một buổi họp, phải khá lâu."

Sở Di Nhiên trợn to mắt, nước mắt rơi xuống từng hạt, không dám tin, "Anh Dạ, anh bảo em đi? Anh quả nhiên đã thay lòng đổi dạ sao? Anh quả nhiên là cùng Phòng tiểu thư kia ở bên nhau? Được... em đi, em đi."

Sau đó liền bỏ chạy.

Tần Tử Dạ không đuổi theo khiến trợ lý đi theo nhìn một chút. Hắn giơ tay nhìn đồng hồ trên cổ tay, hắn không lừa Sở Di Nhiên, hắn thật sự rất bận, sắp phải đi họp ngay lập tức.

Không riêng gì hắn, toàn bộ công ty đều rất bận.

Quyết định về nguồn nhiên liệu mới được đưa xuống, viện khoa học liệt kê ra hơn bảy mươi hạng mục về các nhân tố có hại, cuối cùng không đáng thông qua.

Lúc trước bọn họ lấy được tin tức nội bộ, công tác giai đoạn đầu đều đã làm xong, hao phí rất nhiều tài chính, hiện tại không thể làm, tất cả tiền đầu tư đều bị lãng phí.

Nhất định phải nghĩ biện pháp hạ thấp tổn thất, bằng không công ty chỉ có nước phá sản.

Tần Tử Dạ không có thời gian cũng không có tinh lực đi ứng phó với tính tình nhỏ nhen của Sở Di Nhiên.

Tính tình nhỏ nhen của Sở Di Nhiên so sánh cùng công ty bị phá sản không đáng để nhắc tới.

Sở Di Nhiên rất thương tâm, chạy về trường học chui vào trong chăn khóc, nhưng Tần Tử Dạ cũng không gọi điện thoại xin lỗi cô, hứa hẹn mua quà.

Sở Di Nhiên đợi chừng mấy ngày đã không đợi được.

Chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo giống như mùa thu, lạnh từ đỉnh đầu đến bàn chân.

Nhưng lại không muốn chủ động gọi điện thoại cho Tần Tử Dạ.

Cứ chịu đựng như vậy.

Chờ khi cô nghe được tin tức của Tần Tử Dạ lần nữa, là nghe nói hắn muốn đính hôn với thiên kim Phòng thị.

Sở Di Nhiên tưởng mình bị mộng du.

Tại sao tại sao.

Chuyện gì đã xảy ra.

Rốt cuộc bất chấp mặt mũi gì đó, gọi điện thoại cho Tần Tử Dạ.

Trong giọng nói của Tần Tử Dạ lộ ra mệt mỏi, "Di Nhiên, anh rất bận, lát nữa nói chuyện sau."

Sau đó liền cúp điện thoại.

Sở Di Nhiên bị cúp điện thoại:......

Không cẩn thận là thành bạn gái cũ, cô lại là người cuối cùng biết đến, bóng ma tâm lý trong lòng càng lớn hơn.

Nội tâm Sở Di Nhiên hỏng mất.

Trực tiếp chạy đến công ty tìm Tần Tử Dạ.

Cảm thấy toàn bộ bầu không khí trong công ty cũng không đúng, cảm thấy toàn bộ người trong công ty đều đang cười nhạo cô ta.

Trong ánh mắt tất cả đều là trào phúng.

Bạn trai thành vị hôn phu người khác, ha ha ha.

Sở Di Nhiên cảm thấy rất xấu hổ, bị tổn thương nặng nề, cắn môi giống một con thú nhỏ bị thương, đặc biệt đáng thương.

Tần Tử Dạ giải thích tình hình công ty cho cô, Sở Di Nhiên một chữ cũng không nghe lọt.

"......Di Nhiên, anh và cô ta chỉ là kế sách tạm thời, lòng anh chỉ có em, chỉ yêu em, chờ chuyện này kết thúc, anh sẽ lập tức giải trừ hôn ước với cô ta...... Di Nhiên, em phải tin tưởng anh."

Sở Di Nhiên đau khổ lắc đầu, "Em không tin em không tin, anh thậm chí đính hôn với người khác, anh cũng không còn là bạn trai em."

Tần Tử Dạ ôm Sở Di Nhiên thề, thật vất vả đem người dỗ tốt tiễn đi, liền thấy Phòng Ngọc Châu cười như không cười đứng ở cửa, "Bạn gái của anh đi rồi?"

Tần Tử Dạ có chút xấu hổ, gật đầu, không biết lời hắn nói vừa rồi Phòng Ngọc Châu nghe được bao nhiêu.

"Sao cô lại tới đây?" Tần Tử Dạ lảng sang chuyện khác.

Phòng Ngọc Châu đi vào, "Đến xem vị hôn phu của em."

Tần Tử Dạ nhíu mày, "Phòng tiểu thư, lúc đó chúng ta đã nói xong, chờ chuyện này qua, chúng ta liền giải trừ hôn ước."

Phòng Ngọc Châu không thèm để ý xua tay, "Em biết em biết, đã nói xong rồi, em sẽ không cứng rắn quấn lấy anh. Yên tâm."

"Bạn gái nhỏ của anh rất đáng yêu, yên tâm, em sẽ không chia rẽ hai người. Anh biết, em đã có người yêu, nhưng cha em và Phòng thị sẽ không đồng ý, hai ta cũng coi như là đồng bệnh tương liên, theo như nhu cầu của mình đi."

Tần Tử Dạ gật đầu.

Phòng Ngọc Châu chỉ đợi một lát liền đi.

Tần Tử Dạ cứng rắn tiếp tục làm việc.

Tuy rằng chiếm được sự ủng hộ của Phòng thị nhưng công ty vẫn còn một đống chuyện lớn. Tần Tử Dạ bận rộn đến mức thời gian chụp ảnh đính hôn cũng không có.

Sở Di Nhiên rời khỏi Tần thị cũng chưa quay về trường học, mà trở về Chu gia.

Tuy rằng Tần Tử Dạ giải thích với cô, nhưng cô hoàn toàn không hiểu rõ, cấp bách muốn biết vì sao bạn trai mình lại đính hôn cùng Phòng Ngọc Châu.

Đây không phải là việc nhỏ.

Nếu Tần Tử Dạ thật sự đính hôn cùng Phòng Ngọc Châu, Sở Di Nhiên cô tính là gì.

Tiểu tam sao?

Tần Tử Dạ nói hắn đính hôn cùng Phòng Ngọc Châu chỉ là kế sách tạm thời, sau này sẽ giải trừ hôn ước.

Sở Di Nhiên một chút cũng không tin.

Nhưng cô tỏ vẻ rằng mình rất tin tưởng hắn.

Cô không có năng lực, không có gia thế, quấn quýt si mê khóc lóc om sòm không nghe theo không buông tha sẽ chỉ phá hỏng hình tượng tốt đẹp trong lòng Tần Tử Dạ, hơn nữa chó cùng rứt giậu.

Còn không bằng trở về nghĩ cách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro