Chap 1 : Say

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tống Nam Yên đang lâm vào cơn mê man nhẹ, bất thình lình hạ thân bị xâm nhập bởi một vật thể lớn, cơn đau rát làm cô nhịn không nổi mà bật rên thành tiếng. Thân thể kiều diễm khẽ rướn lên.

'' Ư... Ưm... ''

Hơi men say hòa vào cùng với hương bạc hà nhàn nhạt tỏa ra từ cơ thể người đàn ông nọ, làm cho cô ngây ngốc, không khỏi si mê. Khẽ cựa quậy một chút, bắp đùi liền trượt qua một lớp da thịt săn chắc, lạnh lẽo, mà xa lạ.

Đầu óc Nam Yên bây giờ đang ong ong, choáng váng, chẳng ý thức được rõ chuyện gì đang xảy ra, thân thể thì mệt lử, mặc cho hắn sờ soạng, lần mò.

Tối nay vốn là đêm tụ họp nho nhỏ do lũ bạn thân của cô tổ chức để giải sầu. Không biết là do lâu ngày không gặp, hay là do cô mới thất tình, mà vừa uống triền miên, vừa nham nhảm tâm sự, miệng cứ lem lém không ngớt.

Khi '' bữa tiệc '' vừa kết thúc, đứa nào cũng say tí bỉ. Vẫy tay ậm ừ đôi ba câu, sau đó chia nhau ra về, đường ai người nấy tự đi, vì đứa nào cũng mê man, mệt mỏi, không đủ sức để đưa tiễn bất cứ ai. 

Cô... là một trong số những thành phần uống nhiều. Vừa mới nhảy ''bộp'' ra khỏi nhà của nó, đã liêu xiêu, loạng choạng đi trên đường, chẳng hiểu sao lại chui được vào căn phòng này.

À... Nhắc đến mới nhớ, đây là đâu? Còn cái tên đang đè lên cô là ai?

Phòng ngủ quá tối khiến cô không thể nhìn rõ gương mặt của hắn. Chỉ nhờ sự ma sát mạnh mẽ cùng cơ ngực vạm vỡ thấp thoáng dưới ánh trăng, Nam Yên có thể cảm nhận được, người này không phải những tên trai bao hạ đẳng bình thường.

Tên nam nhân nọ chậm rãi cúi người xuống, ngậm lấy nhũ hoa tinh xảo đầy mê hoặc của cô. Tống Nam Yên giật mình, cả người run nhẹ, cảm nhận dòng khoái cảm đang rục rịch khắp cơ thể.

'' Ưm...ư... ''

Cô khẽ trở mình, bấu víu lấy tấm lưng rộng lớn của hắn, không chịu nổi mà rên nhẹ.

Thấy vậy, Phác Thụy ôn nhu nở một nụ cười, môi mỏng trượt dần từ ngực lên đến vành tai nhỏ nhắn của cô mà cắn, mạnh mẽ thở vào : '' Cô gái, thả lỏng một chút, đừng căng thẳng, sẽ hết khó chịu ngay thôi. '' Vừa nói, bàn tay rắn chắc của hắn liền nắm lấy cặp mông của cô, xoa nhẹ, rồi nhịp nhàng tiến vào bên trong.

'' Ư... Đừng... Dừng lại ''

Nam Yên rên khẽ. Cô vẫn còn nhớ lời thằng em trai cô dạy, chính xác ra là một thằng đại biến thái. Nó bảo : Nếu có người chạm vào phần trên của chị, chị hãy nói : '' Đừng '', còn nếu hắn ta chạm vào phần dưới, chị hãy dứt khoát mà quát '' Dừng lại ''. Cuối cùng, một khi hắn đã chạm một lúc cả hai phần, chị cứ thoải mái nói một câu '' Đừng dừng lại '' cho em!!! Bởi hắn đích thị là một người đàn ông mạnh mẽ .

Nghĩ lại từng kỉ niệm đẹp đẽ, ngẫm lại từng bài học thấm thía từ thằng em trai của mình, cô không nhịn nổi mà có một chút xúc động.

Đang chìm trong mớ suy nghĩ hỗn độn, phía dưới thân bất ngờ lại có thêm một cú va chạm nữa. Tống Nam Yên theo phản xạ, một tay víu chặt lấy ga giường, một tay bám lấy bả vai của hắn, toan muốn nhổm dậy.

'' Ngoan nào!!! '' - Như đã đọc được suy nghĩ của cô, Phác Thụy liền đẩy thân thể trước mắt lại về giường, hắn nhanh chóng đâm tiếp một nhát vào nơi sâu nhất của cô.

'' Aaaa... Đừng... này!! ''

'' Em đừng kháng cự. Sẽ hết đau nhanh thôi. ''

Vừa dứt lời, hắn liền một phát ra ra vào vào, lần nào cũng xâm nhập vào nơi sâu nhất của cô. Nam Yên có thể cảm nhận được cơn đau dường như muốn xé nát cả cơ thể của mình... hắn... lớn quá!!!

'' Này... ư... đau...a~ ''

Để tiện cho việc giao hòa giữa hai bên, âm đạo của cô nhanh chóng tiết ra một lượng thủy dịch lớn, bôi trơn cả tiểu nguyệt khô cứng nãy giờ. Chất dịch lan ra cả ga giường và một phần nhỏ ở góc đùi, làm cho việc giao hợp trở nên thuận lợi. Tiếng '' bạch bạch '' liên tục phát ra, tràn ngập mùi ám muội.

Âm đạo của cô co rút lại mãnh liệt, ôm trọn lấy hắn. Khoái cảm của đôi bên dâng đến đỉnh điểm cao trào. Tiếng hít thở mập mờ trong căn phòng giữa tiết trời mùa đông lạnh lẽo, sự hòa quyện đến tuyệt vời giữa hai cá thể, như có một ngọn lửa nhỏ cháy rừng rực giữa đêm đông giá buốt...

Chừng 40 phút sau, Phác Thụy đẩy mạnh một nhát vào bên trong cô, cảm tưởng như hắn đã chạm đến tận tử cung của mình, Nam Yên cào một đường thật mạnh lên bả vai hắn.

Mặc kệ cơn đau truyền đến từ trên lưng, hắn khẽ gầm lên một tiếng, rồi bắn một lượng tinh dịch vào bên trong, lấp đầy cả cơ thể của cô. Tống Nam Yên mệt mỏi, không chịu nổi nữa mà thiếp đi. Trong cơn mơ vẫn cảm thấy mình bị giày vò liên tục bởi nam nhân đó.

[ Khởi đầu nhẹ nhàng thôi ~'v')~ ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro