Chương 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 59

Hàm Quang.

Không tồi không tồi, càng gọi càng cảm thấy dễ nghe.

Mặc dù lấy hiệu cho phu quân nhà mình là có chút kỳ quái, nhưng như thế thì có sao? Hắn là chơi hệ dưỡng thành, nói đến lại thêm đau lòng, đó là tức phụ hắn nuôi hai năm nay đấy…

Nói nhiều cũng là sai, thôi bỏ đi.

Ngụy Vô Tiện nghĩ đến khoảng thời gian lúc mới bắt Trạm Nhi đi đó, rồng nhỏ thực sự rất ngoan cố, hệt như một tiểu cổ bản sống sờ sờ, thế nhưng không có việc gì lại trêu một chút sẽ rất thú vị, lúc nổi giận còn sẽ đập nát cái bàn, thơm một cái sẽ bực tức xấu hổ, sờ soạng lại càng xấu hổ hơn…

Uy hiếp, cưỡng bách, giam cầm… Có lẽ sống ở điện Phục Ma cũng không xem như cầm tù, dù sao thì ban đầu cũng là do hắn dùng hết thủ đoạn bắt tiểu Trạm Nhi ở lại bên cạnh mình.

Hắn thiếu một bằng hữu, thật ra nếu như đến cuối cùng Trạm Nhi sống chết cũng không đồng ý cùng hắn ở bên nhau, Ngụy Vô Tiện tuyệt đối sẽ không cưỡng ép Trạm Nhi làm cái gì, có một người xinh đẹp như thế bồi mình là tốt lắm rồi. 

Thật ra tính đến bây giờ, Ngụy Vô Tiện chính là bị khuất phục trước sắc đẹp ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Trạm Nhi lớn lên thật là đẹp mắt, mấy năm nay được ăn ngon mặc đẹp lại còn song tu, Lam Vong Cơ trưởng thành so với hai năm trước càng xinh đẹp hơn. Ra tay trước thì chiếm được lợi thế nha, người tốt như vậy về sau chính là của hắn. Ngụy Vô Tiện càng muốn cười lại càng vui vẻ, chống cằm nhìn chằm chằm tiểu Trạm Nhi, đôi mắt cong thành vầng trăng non.

Một vài tiểu tiên trên tiên giới chưa từng gặp qua Ngụy Vô Tiện thậm chí còn cảm thấy lời đồn đãi có nhầm lẫn.

Mà người trong yêu ma nhị giới nhìn thoáng qua liền bắt đầu hoài nghi yêu sinh, cứ lặp đi lặp lại dụi mắt mãi, xác định Ngụy Vô Tiện đang chống cằm cười kia rốt cuộc có phải Di Lăng lão tổ động một chút là luyện thi, thỉnh thoảng lại băm thây hay không…

—— “Ngụy Anh, huynh trưởng gọi ngươi.”

“Ơi. Hả?”

Xem quá nhập thần, rõ ràng ca ca Trạm Nhi gọi hắn hai tiếng mà cũng chưa từng nghe thấy.

Ngụy Vô Tiện đứng dậy sửa sang lại dung nhan một chút, được tiểu Trạm Nhi nắm tay dắt đến đằng trước. Lam Hi Thần cũng đứng lên, đệ tử bên cạnh bưng ra thứ gì đó, đợi Lam Hi Thần chân chính cầm vật đó đi tới, Ngụy Vô Tiện mới biết được đó là cái gì.

Lệnh bài thân phận.

Lệnh bài thân phận của Cô Tô có màu lam, tính chất đặc thù, mỗi người một khối, máu tươi nhận chủ, là lệnh bài độc nhất vô nhị. Nếu như chủ nhân lệnh bài xảy ra chuyện gì, trong tộc sẽ biết ngay. 

Trạm Nhi cũng có một khối cho nên hắn nhận ra ngay. Ngụy Vô Tiện nhìn qua người bên cạnh, tiểu công tử ra hiệu bảo hắn lấy máu, Ngụy Vô Tiện gật đầu, dùng ngón trỏ tay trái cắt qua ngón trỏ tay phải của mình, nhỏ một giọt máu vào, thế nhưng lệnh bài lại không có phản ứng.

Hửm?

Tiểu công tử hơi hơi nhíu mày, Ngụy Vô Tiện thấy lệnh bài không phản ứng lại nhỏ thêm một giọt nữa, đến giọt máu thứ hai lệnh bài mới hiện lên bạch quang, huyết sắc biến mất, chính là một khối lệnh bài thân phận trắng tinh như ngọc.

Tiểu công tử nhíu mày, đang muốn nói gì đó thì nghe được Ngụy Vô Tiện truyền âm tới liền không nói lời nào.

“Ta phát hiện rồi… Chớ có để lộ, đừng để lỡ giờ lành, ngươi và ta đính hôn mới là đại sự.”

Giọt máu đầu tiên đi đâu? Ngụy Vô Tiện sao có thể không phát hiện ra có điều không đúng…

Truyền tống phù! Có người ở trên lệnh bài gian lận, là vì muốn một giọt máu của Ngụy Vô Tiện.

Nhưng chuyện lớn nhất bây giờ chính là đính hôn. Chiếu theo giờ lành đã định, lệnh bài nhận chủ, viết tên hai người lên hôn thư, đây mới là đại sự.

Ngụy Vô Tiện liếc mắt nhìn, lệnh cho Ôn Ninh đi tìm.

Trước mắt, hắn không thể phân tâm.

Ông trời tác hợp, Cô Tô Lam thị Lam Trạm, tự Vong Cơ, hiệu là Hàm Quang, cùng Di Lăng lão tổ Ngụy Anh, Ngụy Vô Tiện.

Ký kết hôn thư, ước hẹn bốn năm, đợi đến ngày Lam nhị công tử cập quan sẽ là lúc thành hôn.

Thiên địa làm mai, Lục giới làm chứng.

—— Lam Vong Cơ
—— Ngụy Vô Tiện

Giấy là loại giấy đặc biệt, mực cũng không phải là loại mực bình thường. Sau khi Ngụy Vô Tiện viết xong nét cuối cùng trong tên của mình, hắn làm một cái thủ quyết, cùng tiểu Trạm Nhi cùng nhau đem giấy hôn thư này đưa lên trên chín tầng mây.

Không giống như cái đèn Khổng Minh kia, nguyện vọng là cho chính mình xem.

Giấy hôn thư này là cho toàn bộ thế gian xem.

Tầng mây trên bầu trời bắt đầu kích động, rất nhanh đã thành chữ, một chữ cũng không thiếu, ngưng kết thành mây, bất luận là ai, ở đâu, chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy.

Tầng mây này, đích xác là chủ ý của tiểu Trạm Nhi, mây theo rồng, tu vi của y tăng lên rất nhanh, khống chế đám mây vẫn là không thành vấn đề.

Ngụy Anh làm đủ nhiều rồi, và đây là điều y nên làm.

Theo như lời trong hôn thư.

Thiên địa làm mai, Lục giới làm chứng.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro