Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn án 1

Với Tống Minh Triết, An Nhiên như làn sương sớm của bình minh trong veo, thanh khiết, là điều ngọt ngào khó cưỡng khiến anh chìm đắm không rời.

An Nhiên và Tống Minh Triết quen nhau từ cấp 3, ngỡ rằng 2 người sẽ ở bên nhau. Cho đến khi mọi người sững sờ thấy cô chuyển lớp, một chút dính dáng đến Tống Minh Triết cũng không. Khi này xung quanh đều hiểu, cô gái tên An Nhiên này thì ra cũng không thể nắm giữ trái tim nam thần.

Sau này trên một chương trình truyền hình, khi được hỏi về vợ của mình Tống Minh Triết không khỏi mỉm cười đầy hạnh phúc nói : " Chúng tôi quen nhau từ thuở ngây thơ rồi liền rơi vào lưới tình của đối phương. Điều tôi muốn nói với cô ấy rằng thật cảm ơn vì cô ấy đã cứu đỗi tôi khi tôi hoàn toàn chìm đắm trong tuyệt vọng."

Dân mạng dần dần không biết vợ của CEO tập đoàn truyền thông Minh Châu.

Dân mạng 1 : Có phải cô họa sĩ không.

Dân mạng 2 : Tôi nghe nói Tống Minh Triết nuôi vợ từ nhỏ, là cô em gái không cùng huyết thông kia.

Về nhà Tống Minh Triết ôm vợ vào lòng trêu đùa nói : " Anh là trước mặt bao nhiêu người tỏ tình, em lại không chút nào xúc động vậy."

Nhưng anh một chút cũng không được khen ngợi còn bị vợ đuổi ra khỏi phòng ngủ vì dám tạo sự tò mò cho công chúng .

Đêm đó Tống Minh Triết chịu lạnh ngủ phòng làm việc.

Văn án 2

Nếu có một ngày biết vì anh mà đau khổ cô sẽ không đánh cược bản thân để yêu anh đến vậy.

Với An Nhiên Tống Minh Triết chính là thanh xuân của cô, sự dũng cảm của cô và cũng là ưu phiền lớn nhất của cuộc đời cô.

Ban đầu cô đồng ý lấy Tống Minh Triết vì anh thực sự là người cô yêu, yêu dòng dã suốt 11 năm, chưa từng ngơi nghỉ. Nhiều lúc An Nhiên đã từng có ý định từ bỏ nhưng rồi cô lại không làm được, một chút cũng không được.

An Nhiên luôn đấu tranh tâm lí ở bên anh, nhìn anh với người con gái anh yêu hay bỏ tất cả lấy người khác.

Vậy mà cô vẫn đồng ý đánh cược để ở bên anh, khiến anh yêu cô.

Khi bạn thân Linh Nhi hỏi An Nhiên : " Lấy một người chồng mà có quá nhiều người thương nhớ có cảm giác gì."

An Nhiên liền mặt không cảm xúc trả lời : " Cho họ cả đấy, tớ không thèm."

Tối đó, cô nhìn người bên cạnh mình quay lưng về phía cô giận dỗi : " Sao em lại đưa anh cho người khác."

An Nhiên nhìn anh mỉm cười, cuối cùng sự kiên trì của cô cũng có kết quả rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro